3. Trận đấu lúc nửa đêm
- Avada Kedarva!
Harry phóng ra 1 bùa chú khác vào con quỷ rồi nhân lúc nó choáng váng mà bỏ chạy. Trong lòng thầm rủa bản thân cả trăm lần vì sơ xuất để 1 sinh vật bóng tối làm lệch đi 1 kí tự trong ma trận, và tệ hơn cả là em đã không phát hiện ra nó. Chính vì lệch đi 1 kí tự mà em đã triệu hồi nhầm 1 con quỷ dưới địa ngục, và giờ nó đang nổi điên vì bị đánh thức, vung tay vung chân loạn xạ nhưng cũng đủ để khiến em suýt tèo luôn. Em thề, chắc các cụ ở nhà phải gánh ghê lắm em mới sống qua cơn hiểm nghèo ấy, đánh xong chắc em nên đi sắm hoa quả tạ ơn các cụ đi là vừa, trời ạ, mém chầu trời hơn chục lần chứ chẳng chơi đâu.
Mà con quỷ đã hết choáng, nó bắt đầu dò tìm con mồi. Rất nhanh, nó đã thấy em, mà em cũng biết điều đó, thế nên em vọt qua 1 bên tránh đòn tấn công của nó rồi chạy như điên vào sâu trong rừng. Lại đây nào đồ quỷ điên, đừng có tới Hogwarts, ma lực của tao hơn các học sinh trong đó, đủ để mày ăn no đấy.
Dường như nghe thấy tiếng lòng em, nó đuổi theo em vào sâu trong rừng, tới tận cùng của rừng Cấm, tiến vào địa bàn của các sinh vật huyền bí, theo đuổi mục tiêu ngon lành của nó đến tận cùng.
- Stupefy, Protego.
Harry phóng thêm 1 bùa chú nữa vào con quỷ, lại tận dụng thời gian ếm thêm cho mình 1 cái bùa bảo vệ rồi chạy thẳng đến bức tường màu đen đang tỏa ra nguồn năng lượng hắc ám cực mạnh, em đã tới ranh giới giữa rừng Cấm và rừng Đen*.
(*Bịa đó, xạo cún hết đó, đừng tin.)
Con quỷ điên cuồng đuổi theo em, đã mấy lần nó suýt quơ phải em rồi, và cũng vì tất cả chỉ dừng lại ở "suýt" nên hiện tại nó cực kì cáu, tiếng gầm của nó vang vọng trong không gian rộng lớn của rừng Đen, đánh thức rất nhiều sinh vật hắc ám đang ngủ say trong rừng. Cảm thấy nếu tiếp tục thì sẽ nguy cho mình, Harry bắn thêm 1 loạt các bùa chú hắc ám vào nó, trong đó có bùa im lặng cấp cao, và thật may mắn là nó đủ để khóa mõm con quỷ khiến nó không thể phát ra bất cứ âm thanh nào được nữa, còn số bùa chú còn lại đủ khiến nó loạng choạng mất 1 lúc, đủ thời gian để em ra đòn kết liễu nó:
- Avada Kedarva!
Con quỷ gục xuống, miệng nó há ra, 2 mắt trợn ngược lên, trông cực kì kinh khủng. Em thở dốc, nhưng mắt vẫn nhìn con quỷ chằm chằm đề phòng nó đột nhiên ngồi dậy và tấn công em thêm lần nữa. Đùa chứ, nó là quỷ, là quỷ đấy!
Sau khi đã chắc chắn rằng con quỷ sẽ không đột ngột nhổm dậy và phang cho mình 1 cú bất ngờ, Harry quay người, định rời khỏi nơi đầy rẫy nguy hiểm này thì bất ngờ, vai phải của em nhói lên, em vội đưa tay chạm lên vai và quơ phải thứ chất lỏng vốn dĩ không có ở đó. Chả cần nhìn Harry cũng biết nó là cái gì, em đưa mắt nhìn quanh, chân từ từ lùi ra khỏi lãnh địa của chúng. Đột nhiên, bên tai em văng vẳng tiếng khóc của 1 đứa trẻ cách em khoảng vài kilomet, nhưng em biết "đứa trẻ" ấy đang ở đây, ngay cạnh em. Cả khuôn mặt em tái mét, lòng bàn tay dính đầy mồ hôi, não cố gắng lục lại lời hướng dẫn của cha về cách đối phó với Sluhant*.
(* Xạo cún pặc 2 :> )
- "Sluhant là 1 loài sinh vật trú ở bìa rừng Đen, nó thường giả tiếng trẻ em khóc để dụ những vị khách đi lạc vào lãnh địa của nó, nếu tiếng khóc ở gần thì có nghĩa là chúng đang ở rất xa, nhưng nếu tiếng khóc ở xa thì có nghĩa là nó đang ở ngay bên cạnh con. Khi đó con đừng chạy, vì chạy sẽ khiến chúng kích động và tấn công con. Thay vào đó, con hãy đứng yên, nếu mang theo đũa phép thì hãy phát ra ánh sáng tím, đối với loài vật này thì đó là tín hiệu của sự đầu hàng, hoặc con có thể nói với nó hãy tha cho con. Đó chính là lí do tại sao cha bảo con ít nhất phải học được 1 thứ tiếng của 1 loài động vật huyền bí bất kì..."
Ngay lập tức, em rít lên khe khẽ bằng thứ tiếng của loài bò sát:
- {Tôi không có ý xấu, tôi chỉ muốn giết con quỷ đã phá hủy giấc ngủ của các bạn, giờ tôi xong rồi, tôi muốn rời khỏi đây và tôi hứa sẽ không bao giờ quay lại đây nữa.}
Một loạt các tiếng động vang lên nói cho em biết rằng không chỉ có mỗi Sluhant ở đây, điều đó khiến em càng sợ hơn. Hít 1 hơi thật sâu, em nín thở chờ đợi quyết định của chúng. 5 phút, 10 phút, 20 phút, đã gần nửa tiếng mà chúng vẫn chưa cho em đi. Harry đã bắt đầu cảm thấy xây xẩm vì mất máu, tay chân đã bắt đầu mềm nhũn ra, thế nhưng em vẫn cố đứng vững, chờ chúng. Và rồi, 1 con Fosal* nhảy ra, trong miệng ngậm 1 thứ gì đó. Em hỏi lại:
- {Cho tôi à?}
Fosal gật đầu, thả chúng vào tay em. Nhìn kĩ lại, em mới nhận ra đó là 1 nắm cỏ Huyết Giác, 1 loại cỏ có tác dụng hồi máu và thanh lọc máu. Theo đó là tiếng hồi âm:
- {Xin lỗi vì đã để nhóc chờ lâu, chúng ta muốn xin lỗi vì vết thương mà Sluhant gây ra, nhưng chúng ta chỉ có thể giúp đến đó thôi. Còn nữa, chúng ta nói chuyện với nhóc vì nhóc là kẻ mạnh, và chúng ta tôn trọng kẻ mạnh. Nhóc sẽ luôn được chào đón ở đây, miễn là nhóc không quá phận.}
- {Tôi hiểu rồi, và cảm ơn vì cỏ Huyết Giác.}
Harry lễ phép đáp lại giọng nói ấy rồi mới rời đi, tranh thủ nhét nắm cỏ Huyết Giác ấy vào miệng để hồi máu. Đắng ngắt, nhưng giữa việc ngất xỉu trong rừng Cấm và ăn nắm cỏ Huyết Giác đắng khủng khiếp ấy thì em vẫn sẽ chọn cái sau vì thà rằng chịu đắng 1 chút còn hơn bị đám sinh vật huyền bí lôi tới nơi giời ơi đất hỡi nào đó và lạc luôn trong đấy. Sinh vật huyền bí và sinh vật hắc ám chỉ hơn thua nhau ở cái đầu thôi, chứ độ nguy hiểm thì không thua bố con thằng nào đâu đấy. Chưa kể, sinh vật hắc ám biết lắng nghe và có trí tuệ trong khi sinh vật huyền bí lại làm theo bản năng, bây giờ mà bố láo bố lếu phát là lên bàn thờ gặm chuối xanh cả nải luôn chứ chẳng chơi đâu.
Quay lại trận pháp lúc nãy, Harry ngó qua 1 chút xem cần sửa chỗ nào, xong đi thẳng về Hogwart, nhưng lại chạy lên Phòng Cần Thiết ở lầu 7. Mà hôm nay hình như thần Xui Xẻo lại bám em thì phải, dọc đường đi gặp Viện trưởng những 5 lần và suýt bị lão Flich thộp cổ những 3 lần. Lạy Merlin, ngài có thể bảo thần Xui Xẻo buông tha cho con được không, chỉ hôm nay thôi mà.
Tới Phòng Cần Thiết, Harry nhanh chóng cởi áo ra, triệu hồi 1 cái gương để xem vết thương trên vai. Vết thương bắt đầu từ bả vai trái kéo tới vai phải và trượt xuống hết bắp tay, thế nhưng chất độc của Sluhant lại khiến cả cánh tay phải của em đau nhức vô cùng, các ngón tay là phải chịu trận nhiều nhất vì khi nãy hoạt động nhiều. Bả vai không đau lắm, cái quan trọng ở đây là vai phải, nó là cánh tay quan trọng đối với em, không có nó em sẽ khó mà làm mọi việc được 1 cách trơn tru, điều này đồng nghĩa với việc mọi kế hoạch buộc phải dừng lại, chờ tới khi em hồi phục mới có thể tiếp tục. Mà xem vết thương nặng thế này, nhẩm tính sơ sơ cũng mất khoảng 4 tháng để hồi phục, nhưng nắm cỏ Huyết Giác đã giúp thời gian hồi phục giảm xuống còn 2 tháng, tuyệt!
Sau khi đã băng bó vết thương thật cẩn thận, Harry dùng Phòng Cần Thiết mở 1 mật đạo dẫn thẳng về phòng ngủ của mình. Trên đường về phòng, em chợt phát hiện ra 1 vấn đề cần giải quyết ngay và luôn: em không thể viết bằng tay trái!
Vì thế mà mấy tuần sau, các giáo sư liên tục làu bàu về chữ viết của em. Họ làu bàu nhiều đến nỗi các học sinh đều biết cả, và đám không não ấy (không bao quát toàn trường) liên tục đem nó ra để nói móc em. Hừ, chúng mày thì biết cái gì, chúng mày có làm được như tao không mà gáy.
********************************
* Fosal: Sinh vật hắc ám trong rừng đen, có bộ lông đen mượt giúp nó dễ dàng ẩn mình trong bóng đêm. Mang ngoại hình như 1 con hồ ly nhỏ có 6 cái đuôi ngắn cực dễ thương và vô hại, rất nhiều mạo hiểm giả khi gặp nó đều có ý muốn ôm nó lên mà cưng nựng, cuối cùng là bị nọc độc ẩn trong lớp lông của nó tiết ra, thấm qua lớp quần áo, xâm nhập vào mạch máu qua da, sau 3 giờ sẽ chết với người trưởng thành và 1 giờ ở trẻ nhỏ 1 cách đột ngột vì nọc độc của Fosal không gây ra bất kì tác dụng phụ nào khi thâm nhập vào cơ thể qua da. Chính vì thế nên Fosal mới bị liệt vào danh sách những sinh vật hắc ám nguy hiểm nhất.
Nếu ai đã xem Pokemon rồi thì cứ tưởng tượng ngoại hình của Fosal giống với Alola Vupix nhưng mang hệ bóng tối là được (Vì tui lấy ý tưởng từ nó mà😁)
"Văn à, mày có biết tao đang cảm thấy mệt mỏi vì mày lắm không, đã dài lê thê rồi thì chớ lại còn bắt tao chép mày, mệt hà. Tại sao mày dài thế hả Văn, tao chép muốn gãy tay rồi á, rồi bao giờ mày buông tha cho tao hả Văn~~~!"
Trích nội tâm con làm vườn lười biếng làm việc riêng trong tiết văn:))
4 - 5 - 2022
<1869>
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Vip