Truyen2U.Vip - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

10.11.12

Hiệp Hội Bảo Dưỡng Ấu Tể [10] Vừa Vặn Thiếu Một Bảo Vệ Gác Cổng

******

Ấu tể trong phân hội tạm thời không nhiều nên Tạ Loan nghĩ chỉ cần tuyển thêm một bảo mẫu thế vào vị trí của Triệu Xuyên là được, chờ sau này cần mới tuyển dụng thêm.

Mà tài vụ phân hội thì nên tuyển một nhân viên kế toán chuyên nghiệp, trước kia bởi vì điều kiện bức bách nên Hạ Kỳ mới kham luôn việc này, hiển giờ tự nhiên không cần tiết kiệm nữa.

Sau khi đăng tin tuyển dụng trên tinh mạng cùng dán thông báo lên đường, không quá vài ngày đã có không ít người nhận lời, chuyện phỏng vấn tuyển dụng do Hạ Kỳ phụ trách.

Tiền lương vốn từ 1800 điểm tín dụng hiện giờ đã tăng lên 3800, bao ăn bao ở, này có thể xem là đãi ngộ của các phân hội bảo dưỡng ấu tể thông thường. Ở tinh tế có hơn ba nghìn phân hội, mức lương này chỉ có thể ký kết được bảo mẫu cấp C mà thôi, bảo mẫu cấp B có mức lương trên vạn điểm tín dụng, bảo mẫu cấp S thì ít nhất cũng hai mươi vạn, về phần cấp S... không phải có tiền là mời được.

Nói thật, Tạ Loan cũng chỉ mới biết chuyện này không lâu, không ngờ chức nghiệp bảo mẫu có phân chia cấp bậc như vậy. Muốn lấy bằng cấp thì phải tham gia khảo hạch chức nghiệp do Tinh Minh cử hành.

Vốn Tạ Loan chỉ nghĩ bảo mẫu bên này giống như bảo mẫu bên địa cầu, chỉ dần dưỡng ấu tể lớn lên thì tốt rồi. Thực không ngờ bảo mẫu lại còn năng lực đặc biệt là 'dẫn đường khai phá dị năng của ấu tể'.

Tạ Loan vốn định mời một bảo mẫu cấp A để dạy dỗ ấu tể, thế nhưng cần phải cân nhắc một chút. Trong tay anh hiện giờ có 306 vạn điểm tín dụng, lúc mới nhận được số tiền này, Tạ Loan cảm thấy nó khá nhiều, thế nhưng sau khi tính toán cẩn thận số tiền cần chi tiêu thì không còn nghĩ vậy nữa.

Đầu tiên phải giữ lại một nữa để chi tiêu sinh hoạt phí hằng ngày của công hội cùng cải thiện hoàn cảnh sống của ấu tể, mua cái gì cũng cần tiền, thức ăn, sữa bột, đồ chơi, giường ổ... Trước khi tu sửa hoàn chỉnh lại mặt tiền phân hội, bọn họ hoàn toàn không kiếm ra tiền, cho dù chỉnh xong thì cũng cần một khoảng thời gian, vì thế tiền chi tiêu hằng ngày phải dự trữ sẵn.

Cộng thêm cây cối hoa cảnh cũng cần cắt tỉa chăm bón, không phải chỉ đơn giản sửa cánh cổng là xong, Tạ Loan dự định xây dựng lại hoàn toàn. Tuy làm vậy chi phí chắc chắn sẽ lớn hơn sửa cổng rất nhiều nhưng anh nghĩ đó là chuyện cần thiết.

Đến khi đó xây thêm một phòng bảo vệ ở ngay cạnh cổng, như vậy mới đạt tiêu chuẩn.

Hoàn cảnh tổng thể ở phân hội cần phải tân trang lại, khẳng định là một khoản không nhỏ, cộng thêm thuê nhân viên cũng cần tiền, số tiền Tạ Loan thu được từ bán đấu giá cũng tiêu hết bảy tám phần.

Trước lúc nhóm công nhân thi công tới, Hạ Kỳ đã làm xong phỏng vấn, thuận lợi chiêu mộ được một bảo mẫu cùng một nhân viên phụ trách kế toán, tài vụ.

Hai người đều là công dân nguyên trụ ở Tinh cầu Gaia, là người Sevilla, nhân phẩm đã được Hạ Kỳ kiểm duyệt, Tạ Loan cảm thấy có thể tin tưởng.

Ngoài ý muốn là chưa tuyển được bảo vệ, nhưng chuyện này không gấp, có thể chờ được.

"Đại khái cần xây dựng theo phong cách này, được không?" Tạ Loan đưa tờ giấy vẽ mẫu kiến trúc cho người phụ trách nhóm công nhân xây dựng.

Tạ Loan không học kiến trúc nhưng anh biết vẽ, vì thế liền vẽ hình ảnh mà mình tưởng tượng ra giấy.

Trước lúc tìm đội xây dựng, Tạ Loan đã lên mạng tham khảo mặt tiền của các phân hội bảo dưỡng ấu tể khác, nhưng không thấy nhà nào có kiến trúc phù hợp với ý mình, dứt khoát tự vẽ ra một mẫu.

"Không thành vấn đề." Người phụ trách nhìn một cái liền đáp ứng.

Một nhóm công nhân xây dựng mặc quần áo lao động chậm rãi xuyên qua khu phố mậu dịch tới phân hội bảo dưỡng ấu tể, trên đường kỳ thực làm không ít người qua đường chú ý.

Kỳ thực vị trí của phân hội này không tính là kém, gần khu mậu dịch là một nơi rất làm người ta chú ý. Tin tưởng chỉ cần hảo hảo kinh doanh một đoạn thời gian thì rất nhanh sẽ thoát khỏi tình trạng không ai ngó tới này.

Lúc thi công có chút ồn ào, suy xét tới điểm này, lúc dỗ ấu tể ngủ, Tạ Loan thường ngâm nga một khúc hát ru. Không biết là hát ru có tác dụng hay vì lí do nào đó, Tạ Loan còn chưa hát hết thì nhóm ấu tể nằm trong ổ đã ngoan ngoãn ngủ say.

Ổ của nhóm ấu tể từ nệm đã được đổi thành giường nhỏ, độ thoải mái hiển nhiên là cao hơn, quanh giường còn có khung phòng hộ nên cũng có cảm giác an toàn hơn.

Thậm chí ngay cả ấu tể Muka, Tạ Loan cũng đặc biệt thiết kế một chiếc giường phù hợp, nếu nhóm ấu tể khác đều có giường mới, ấu tể Muka đương nhiên cũng phải có.

"Bảo bảo, đây là giường của con." Tạ Loan chỉ cái giường lớn hơn hẳn những cái giường khác ở bên phải, ôn nhu nói với ấu tể Muka.

Có tiền thì làm việc, tuy nghe thanh niên muốn đặt làm giường cho ấu tể Muka, công tượng có chút hoài nghi thính giác của mình, nhưng vẫn tận trách hoàn thành yêu cầu, đóng một chiếc giường phù hợp với thể hình của ấu tể Muka.

Thấy ấu tể Muka tựa hồ không hiểu, Tạ Loan vỗ vỗ cẳng tay sắc bén của nó, sau đó chỉ chỉ về phía chiếc giường. Chờ ấu tể Muka rốt cuộc cũng học được cách tự leo vào ổ, Tạ Loan liền gật đầu cổ vũ, ánh mắt tràn đầy ý cười: "Đúng rồi, chính là như vậy."

Ấu tể Muka cúi đầu kêu một tiếng, đồng tử màu đỏ làm người ta sợ hãi chăm chú nhìn thanh niên, giống như bé ngoan củng củng đầu vào lòng thanh niên.

Thi công xây dựng lại cổng phân hội cùng tu chỉnh cây cảnh chỉ tốn không tới một tuần đã hoàn thành, hiệu suất cao tới mức làm Tạ Loan không thể không cảm thán thời đại tinh tế đúng là tốt thật.

Để tân trang mặt tiền phân hội, nguyên phần tường cũ đều bị đập bỏ xây dựng lại, liếc mắt nhìn vào, phong cách hiện giờ có chút giống nhà trẻ, biển tên cũng nằm ở vị trí bắt mắt.

Hiệp hội bảo dưỡng ấu tể---- phân hội Vân Bảo.

Phân hội vốn tên là Vân Bảo, Tạ Loan cảm thấy cái tên này rất hay, nghe rất đáng yêu, vì thế hoàn toàn không có ý đổi tên.

"Nơi này... thật là phân hội của chúng ta sao..." Hạ Kỳ đứng ngoài cổng, có chút ngơ ngác nhìn thấy phân hội của mình rực rỡ sáng sủa hẳn lên, đến tận bây giờ vẫn có cảm giác choáng váng như đang nằm mộng.

Bức tường cũ bị đập đi xây mới, cánh cổng cũng thay mới, mặt tiền phân hội vốn nhìn như sắp đóng cửa tới nơi rốt cuộc cũng có thể gặp người rồi.

Ở gần cổng không xa mới vừa xây dựng một phòng bảo vệ nho nhỏ, những bồn hoa dọc theo con đường tiến vào kiến trúc bên trong vốn không có ai để ý đã được nhổ sạch cỏ cắt tỉa tỉ mỉ.

Hoàn cảnh tổng thể không thể nói là đặc biệt đẹp mắt nhưng so với hình ảnh cỏ dại mọc đầy ngày xưa đã sạch sẽ gọn gàng hơn nhiều.

Về phần hoàn cảnh sống của ấu tể cùng ký túc xá nhân viên đương nhiên cũng được cải thiện, tất cả đều được tân trang lại, nệm mềm trong phòng nhân viên cũng chuyển thành giường đơn.

"Đương nhiên là phải rồi." Tạ Loan gật đầu khẳng định: "Sau này sẽ tốt hơn nữa."

Với số tiền kia, phân hội chỉ có thể cải thiện tới trình độ này, nhưng đã là một khởi đầu tốt, Tạ Loan tin tưởng phân hội của bọn họ sau này nhất định phát triển theo hướng tốt hơn.

Lão hội trưởng đã lớn tuổi, bình thường vốn rất ít quản chuyện trong phân hội, từ lúc Tạ Loan đầu tư vào phân hội, ông liền vui vẻ giao quyền quản lý cho Tạ Loan.

Phân hội tuyển hai nhân viên mới, một người tên là Trịnh Chu, một người tên là Phùng Văn Tiên, người trước nhận lời làm bảo mẫu, người sau là kế toán tài vụ. Hai người đều có kinh nghiệm làm việc nhiều năm, bọn họ biết rõ người quản lý phân hội hiện giờ là ai, từ khi nhận chức tới nay, thấy Tạ Loan trẻ tuổi nhưng không hề có chút nào xem thường, vẫn luôn nghiêm túc làm việc.

Tạ Loan khá vừa lòng với hai nhân viên mới này, nhân phẩm cùng năng lực làm việc đều thỏa mãn yêu cầu.

Tuy đội thi công đã rời đi, phân hội không còn âm thanh ồn ào nhưng Tạ Loan đã tập thành thói quen hát ru nhóm ấu tể ngủ, vì thế vẫn tiếp tục duy trì.

Tạ Loan không ngờ, khúc hát ru của mình lại chiêu mộ được một đại nhân vật đến từ một tinh cầu xa xôi.

Ở tinh tế, nếu nhắc tới cái tên Zarard thì đại đa số người đều biết là ai. Tuy không nhất định đã gặp qua nhưng cơ bản đều nghe qua chiến tích cùng chiến công hiển hách của người này...

Từng được Tinh Minh trao tặng huy hiệu quân sự cao cấp nhất, trước lúc xuất ngũ, đám chủng tộc có ý đồ phá hoại nền hòa bình tinh tế vừa nghe tên vị thống soái cao cấp nhất quân đội liên hợp Tinh Minh này đã sợ mất mật.

Chuyện vị thượng tướng này xuất ngũ kỳ thực làm rất nhiều người khó hiểu, xét về tuổi thì còn rất lâu mới tới độ tuổi xuất ngũ, thậm chí có thể nói là thời kỳ tráng niên, sao tự dưng lại xuất ngũ?

Quân bộ ém nhẹm tin tức, ngoại giới đương nhiên không biết chân tướng. Vì thế vô luận quần chúng nghi vấn cỡ nào cũng không có khả năng tìm hiểu được.

Sự thực nguyên nhân vị thượng tướng này xuất ngũ rất đơn giản, bởi vì trên giường bị người ta ám toán, dị năng bị phong bế, tìm đủ phương pháp cũng không thể nào khôi phục, hiện giờ đã xuất ngũ được hai năm.

Một người gặp phải biến cố như vậy, không suy sụp là không có khả năng, thượng tướng Tinh Minh khí thế năm xưa hiện giờ đã biến thành một người đàn ông lôi thôi lếch thếch râu ria xồm xoàm. Nhưng suy sụp thì suy sụp nhưng sau khi xuất ngũ Zarard vẫn không từ bỏ tìm kiếm phương pháp để hồi phục dị năng, lần này ông tới Tinh cầu Gaia cũng vì mục đích đó.

Tinh cầu Gaia là hành tinh mậu dịch nổi danh, trên tinh cầu thường xuyên có hội đấu giá những thứ mới mẻ, lần này Zarard nghe thấy có một phòng đấu giá ở Tinh cầu Gaia chuẩn bị đấu giá một kiện bảo bối có thể trọng tố dị năng nên mới từ Phan Đa Lạp Tinh xa xôi chạy tới.

Kết quả thứ gọi là bảo bối kia căng bản chỉ là thuốc giả chả có xíu tác dụng nào, thấp thỏm chờ mong cuối cùng lại đụng trúng thuốc giả, thượng tướng Tinh Minh phẫn nộ tới mức suýt chút nữa kìm không được chạy tới phá nát phòng đấu giá kia.

Làm một người vốn có dị năng cường đại đột nhiên không có cách nào sử dụng dị năng chẳng khác nào chặt bỏ tay chân đối phương. Lại một lần tốn công vô ích, thất vọng quay về, Zarard định tới một quán rượu ở khu mậu dịch nhậu một bữa say mèm, đột nhiên dị năng bế tắc trong cơ thể ẩn ẩn có chút chấn động làm Zarard sửng sốt.

Có tinh thần lực của một người nào đó kích động dị năng vốn bị phong bế của ông....

Zarard kích động tới mức không kịp nhìn xem đây rốt cuộc là nơi nào, thấy phòng bảo vệ ở cạnh cổng không có người nào, ông liền không mời mà tới, lần theo phương hướng xuất hiện cỗ tinh thần lực kia đi tới.... kết quả ông tìm thấy một thanh niên nhân loại đang hát ru cho ấu tể.

Hỏng bét chính là ông vừa mới tìm thấy người, đối phương đã không ru tiếp nữa, mà cỗ tinh thần lực cường đại đến mức làm người ta khó tin kia cũng biến mất.

"Thực xin lỗi, xin hỏi ông tới có việc gì không?" Có người quang minh chính đại xông vào hội, còn trực tiếp xông vào tận phòng ngủ của ấu tể, Hạ Kỳ đuổi tới, có chút cảnh giác hỏi.

"Nếu không có chuyện liên quan tới hiệp hội bảo dưỡng ấu tể, xin ông mau rời đi." Khó trách Hạ Kỳ không nể mặt như vậy, đối phương tự tiện xông loạn vào phân hội như vậy là không đúng, cộng thêm bộ dáng râu ria xồm xoàm nhếch nhác...

Mà câu đầu tiên của đối phương cũng làm Hạ Kỳ hết chỗ nói: "Đừng dừng đừng dừng, tổ tông à, cậu mau mau ru lại giai điệu vừa nãy đi..."

Zarard vô cùng kích động hiển nhiên không chú ý tới hình tượng của mình lúc này, vừa nghĩ tới thanh niên trước mắt có thể giúp mình khôi phục dị năng, Zarard liền kích động tới không thể kiềm chế.

Giống như người bị lạc giữa sa mạc sắp chết khát đột nhiên phát hiện một mảnh ốc đảo vậy, khao khát muốn sống sẽ làm người đó liều mạng chạy tới trước.

Tạ Loan làm thủ thế im lặng, nhìn một vòng thấy nhóm ấu tể nằm trong ổ không bị đánh thức, anh dùng ánh mắt ra hiệu ra ngoài nói chuyện.

"A Loan, người này..." Hạ Kỳ muốn nói người này nhất định là quái nhân vô công rỗi nghề nên mới đưa ra yêu cầu kỳ quái như vậy, thế nhưng Tạ Loan lắc đầu, Hạ Kỳ chỉ đành ngậm miệng nuốt những lời muốn nói trở lại.

Lúc này cũng ý thức được hành vi của mình có chút không ổn, cộng thêm thanh niên có ý tiếp tục hát ru, Zarard chỉ đành cố nén sốt sắng, hảo hảo giải thích nguyên nhân mình gấp gáp xông vào như vậy.

Đơn giải giải thích chuyện dị năng của mình bị phong bế, cần tinh thần lực thông qua khúc hát ru của đối phương để phá giải. Không đề cập tới danh tính, Zarard sợ thanh niên sẽ lo ngại, vì thế ông chỉ dùng thái độ chân thành nhất của mình để đả động đối phương, chỉ cần đối phương nguyện ý giúp ông hồi phục dị năng, ông nguyện ý tiếp nhận bất cứ điều kiện gì.

Chuyện đối phương nói nghe có vẻ là thật, Tạ Loan cũng không để ý chút việc nhỏ như vậy. Cho dù là giả cũng không sao, cũng chỉ là vài câu hát ru mà thôi, Tạ Loan không nghĩ đây là việc khó.

"Điều kiện thì không cần đâu."

"Như vậy không được." Vừa nghe Tạ Loan nói vậy, Zarard cảm thấy mình chiếm tiện nghi: "Cậu cứ ra yêu cầu đi, tôi lấy... khụ, tôi thề nhất định sẽ hoàn thành."

Suýt chút nữa đã lỡ miệng nói 'tôi lấy thân phận thượng tướng ra đảm bảo', Zarard vội vàng nuốt xuống những lời này.

Tạ Loan trầm mặc nhìn người đàn ông râu ria xồm xoàm có chút lôi thôi trước mặt, kỳ thực trong lòng có chút rối rắm. Nhìn bộ dáng đối phương thì hẳn là điều kiện sống không được tốt lắm, Tạ Loan thực khó nghĩ ra mình nên đưa ra yêu cầu gì thì thích hợp.

Không quá đơn giản làm đối phương cảm thấy mình có lệ, đồng thời cũng không tạo thành áp lực quá lớn.

Trầm mặc suy nghĩ, đột nhiên ánh mắt Tạ Loan dừng lại trên người đối phương một chút, linh quang trong đầu chợt lóe, nghĩ một phương pháp phù hợp với cả hai yêu cầu kia.

"Phân hội chúng tôi vừa vặn thiếu một bảo vệ gác cổng, không bằng ông ở lại làm việc một năm đi." Tạ Loan nghĩ nghĩ, tuy quần áo có chút lôi thôi nhưng thể trạng thoạt nhìn không tệ lắm, làm bảo vệ cũng dư dả, chỉ cần bảo đối phương chỉnh trang lại hình tượng một chút là ổn rồi.

Zarard, tiền thượng tướng Tinh Minh kiêm thống soái cao nhất của quân đội liên hợp Tinh Minh: "..."

...(cont)...

Hiệp Hội Bảo Dưỡng Ấu Tể [11] Ya Yi

*******

Bảo vệ gác cổng?

Nghe thấy lời Tạ Loan, tầm mắt Hạ Kỳ chuyển về phía người đàn ông lôi thôi lếch thếch, nhìn kỹ vài giây rốt cuộc cũng lộ ra biểu cảm đồng ý.

Bỏ đi dáng vẻ nhếch nhác bên ngoài, Hạ Kỳ có thể nhìn ra đối phương thường xuyên rèn luyện thân thể, thể trạng không tồi, quả thực có thể đảm nhiệm chức vụ bảo vệ gác cổng.

Từ hành vi kiên trì muốn báo đáp, Hạ Kỳ cảm thấy hành vi tự tiện xông vào công hội của đối phương không thỏa đáng cho lắm, thế nhưng tâm địa hẳn là không xấu, thậm chí còn khá trung thực.

Người trung thực thì rất tốt. Nghĩ đến đây, Hạ Kỳ liền mở miệng nói: "Tiền lương bảo vệ phân hội thấp hơn bảo mẫu một chút, nhưng cũng được 3000 điểm tín dụng, hơn nữa còn được bao ăn bao ở."

"Nếu hoàn thành tốt công việc, một năm sau có thể thương lượng tăng lương." Đây không phải Hạ Kỳ tự tiện quyết định mà trước lúc tiến hành phỏng vấn nhân viên mới, Tạ Loan đã từng nói qua.

Sở dĩ nói vậy bởi vì Hạ Kỳ cảm thấy người trước mặt giống người thất nghiệp, phỏng chừng bởi vì mất đi dị năng nên mới chị cố chủ đuổi việc, sống rất cực khổ. Nếu đối phương chịu làm việc tốt, một năm sau muốn tiếp tục ký kết đối phương cũng không phải không được.

Bảo vệ gác cổng, tiền lương 3000 điểm tín dụng---- thượng tướng Tinh Minh từng dẫn dắt quân đội liên hợp làm vô số địch nhân phải chạy trối chết cơ hồ là ngây đơ cán cuốc nghe hai người nói, sau đó cố gắng hoạt động cơ mặt có chút cứng ngắc của mình, gật gật đầu, một lúc lâu sau mới gian nan phát ra một thanh từ kẽ răng: "...tốt."

Vốn Zarard đã chuẩn bị tốt tâm lý, bất luận thanh niên trước mắt muốn bao nhiêu tiền tài, ông tuyệt đối cũng không chút chớp mắt đáp ứng. Thế nhưng Zarard không thể nào ngờ được, thanh niên nhân loại này căn bản không phản ứng theo lối thông thường!

Vì khôi phục dị năng, yêu cầu này không đáng kể chút nào, Zarard thầm thuyết phục chính mình.

Không phải chỉ ở lại phân hội bảo dưỡng ấu tể này làm bảo vệ hơn một năm thôi sao, bảo vệ thì sao chứ, bảo vệ cũng là nghề...

Nghề nghiệp nào cũng đáng tôn trọng cả. Nghĩ thông suốt điểm này, tâm tình hỗn loạn của Zarard rốt cuộc cũng bình phục lại một chút.

"Vậy ký hợp đồng đi." Hạ Kỳ trước giờ vẫn luôn là người thẳng thắn, vừa nghe đối phương đáp ứng liền quay về văn phòng lấy hợp đồng tới.

Người đàn ông râu ria xồm xoàm không thèm đọc nội dung, trực tiếp ký tên. Chữ ký là ba chữ 'Zarard', dù sao trên tinh tế cũng có rất nhiều người tên này, ông cũng không cố kỵ.

"Zarard...?" Nhìn thấy cái tên trên hợp đồng, Hạ Kỳ không khỏi có chút kỳ dị liếc nhìn đối phương, tựa hồ đang cảm thán gì đó.

Cùng tên là Zarard, sao một người là thượng tướng Tinh Minh, đại anh hùng gìn giữ nền hòa bình tinh tế, một người lại đáng thương đến vậy a...

"Sao vậy?" Chú ý tới phản ứng của Hạ Kỳ, Tạ Loan hỏi.

"Không có gì." Hạ Kỳ lắc đầu: "Chỉ là tên đồng sự mới giống tên một người anh hùng mà chị rất sùng bái, tướng quân Zarard của Tinh Minh, chị chính là fan hâm mộ của ông ấy!"

Hạ Kỳ nói là thực lòng, cư dân nào của tinh tế cũng biết thượng tướng Zarard, thống soái quân đội liên hợp chưa từng bị đánh bại, thuận lợi hoàn thành hơn mười lần hành động, phải nói là uy danh vô cùng hiển hách.

Nhưng tướng quân Zarard là một người rất kín tiếng, vì thế đại đa số mọi người chỉ nghe danh chứ chưa thấy mặt bao giờ, nhưng vẫn không ảnh hưởng tới chuyện đối phương trở thành đối tượng được đông đảo thế hệ trẻ tôn sùng.

Người đàn ông trung niên râu ria xồm xoàm bên cạnh nhịn không được có chút biến đổi biểu cảm, miệng hơi há ra, nhưng cuối cùng cũng không phát ra âm thanh nào.

Ông chính là bản nhân! Bị ánh mắt thương cảm 'đồng tên khác mệnh' của Hạ Kỳ tia trúng, Zarard có chút nội thương.

Ký hợp đồng xong, Tạ Loan liền bắt đầu trò chuyện với đối phương: "Tinh thần lực mà ông nói vừa nãy tôi không hiểu lắm, chính là ông nói dùng khúc hát ru kia dẫn đường... xác định chỉ cần vậy là được à?"

Nếu đối phương chịu ký hợp đồng thì thuyết minh những chuyện đối phương vừa nói đều là thật, nhưng Tạ Loan hoàn toàn không có khái niệm gì về tinh thần lực cả.

Hạ Kỳ cũng có chút nghi vấn, cô chỉ là người thường không có khả năng khai phá dị năng, tuy có chút kinh ngạc với lời Zarard nhưng cô cũng chỉ có chút khái niệm mơ hồ về chuyện này mà thôi.

Tựa như cô hoàn toàn không biết một người có thể sử dụng tinh thần lực để khai thông dị năng bị phong bế của người khác thì cần phải có cấp bậc tinh thần lực thế nào.

Đối phương có tinh thần lực đáng sợ như vậy lại nói mình không hiểu biết? ? Zarard sửng sốt, lại mình biểu cảm nghi hoặc của Hạ Kỳ ở bên cạnh, ông rốt cuộc nhận thức được vấn đề.

Trong đầu hai người này căn bản không hề có tri thức về phương diện này, hơn nữa thanh niên nhân loại trước mặt có một bảo tàng khổng lồ mà không hề hay biết gì cả.

"Tinh thần lực là cột trụ sử dụng dị năng, vừa nãy lúc hát ru cậu đã vô thức phát ra." Loại tinh thần lực có cấp bậc cao như vậy, lúc đầu Zarard còn có chút hoài nghi thanh niên tóc đen trước mắt không phải nhân loại mà là một chủng tộc nào đó ngụy trang.

Thế nhưng xét về phương diện tinh thần lực, ngoại trừ chủng tộc nhân ngư có ưu thế vượt trội hơn các chủng tộc khác thì tựa hồ không còn chủng tộc nào có tinh thần lực dọa người như vậy.

Nghe thấy thuyết pháp này, Tạ Loan không khỏi có chút khựng lại, lời đối phương làm anh liên tưởng với hai chuyện.

Quả thực mỗi lần anh hát ru, nhóm ấu tể luôn ngoan ngoãn ngủ say. Lúc đầu Tạ Loan nghĩ là vì hát ru có tác dụng, thế nhưng nếu ấn theo cách nói của đối phương thì nguyên nhân chân chính không phải hát ru mà là tinh thần lực vô thức dẫn dắt.

Một chuyện khác thì đã khá lâu, Tạ Loan nghĩ tới chuyện mình sửa thiết bị tuần hoàn nước. Khi đó anh đột nhiên cảm thấy mệt mỏi, hiện giờ ngẫm lại rất có thể là vì tiêu hao tinh thần lực...

Chính mình ở thế giới này hẳn là có được dị năng, Tạ Loan nghiêm túc nghĩ lại hai chuyện mình vô thức sự dụng dị năng, kết quả tổng kết được hoàn toàn là chủ nghĩa duy tâm.

Đầu tiên, anh có ý niệm khá mãnh liệt với chuyện đó, hơn nữa còn cần tập trung tinh thần muốn hoàn thành việc đó. Nhưng ngẫm lại cảm giác mệt mỏi khi chỉnh sửa thiết bị tuần hoàn, Tạ Loan hiểu được năng lực này có giới hạn rất lớn, đại khái chỉ có thể sử dụng ở những việc nhỏ mà thôi.

"Hiểu đại khái rồi." Tạ Loan gật đầu. Nếu suy nghĩ của anh đúng thì hẳn không cần hát ru cũng có thể giúp đối phương khôi phục dị năng.

Hát ru cho ấu tể thì không sao cả, thế nhưng ru một người trưởng thành.... Trừ phi không có cách nào khác, Tạ Loan vẫn không muốn làm vậy.

Sự tình liền định như vậy, trước khi bắt đầu làm việc, Tạ Loan bảo Zarard nhanh chóng chỉnh trang hình tượng, thuận tiện phát cho đối phương hai bộ quần áo.

Người thô kệch chỉnh trang hình tượng xong thì vẫn như cũ là người thô kệch, nhưng không còn lôi thôi lếch thếch nữa. Chờ đến khi mặc quần áo lao động chân chính ngồi trong phòng bảo vệ, Zarard không khỏi có chút hoảng hốt.

Ông đường đường là thượng tướng từng được trao tặng huy chương quân sự cao nhất của Tinh Minh, đường đường là thống soái quân đội liên hợp Tinh Minh, thế nhưng lại làm bảo vệ gác cổng ở một phân hội bảo dưỡng ấu tể không hề có chút danh tiếng... ! Việc này nói ra, ngay cả bản thân ông cũng không dám tin.

Nói tới việc này, Zarard không khỏi nhớ tới một thuộc hạ cũ, đối phương hiện giờ đã thăng lên quân hàm thiếu tướng. Theo ông biết thì đối phương nhận lời mời tới một phân hội bảo dưỡng ấu tể nằm trong top mười tinh tế đảm nhận chức vụ giáo viên chuyên chỉ dạy trụ cột chiến đấu cho tế tể, tiền lương khoảng mấy chục vạn điểm tín dụng.

Không có đối tượng so sánh sẽ không đau lòng, giờ nghĩ tới mỗi tháng mình chỉ được trả có 3000 điểm tín dụng, Zarard lại càng buồn bực hơn.

Nhưng buồn bực thì buồn bực, làm một quân nhân, Zarard sẽ không làm ra hành vi chểnh mảng nhiệm vụ. Nếu đã tiếp nhận nhiệm vụ này thì ông sẽ tận trung với cương vị của mình.

Ông muốn thử xem kẻ nào không có mắt dám vào đây kiếm chuyện, làm thượng tướng ở Tinh Minh nhiều năm như vậy, những thứ khác Zarard không có, nhưng xét về vũ lực thì tuyệt đối không thiếu.

...

Sau vài ngày, ấu tể Knox được đặt trong phòng giữ ấm rốt cuộc cùng có thể sinh hoạt ở bên ngoài. Nhưng bởi vì có chút lo lắng nên Tạ Loan cắt một bộ quần áo của mình thành một cái áo choàng nhỏ khoác lên người ấu tể, sau đó mới ôm ấu tể Knox ra ngoài.

"Y a." Lúc thanh niên ngồi xổm thắt áo choàng cho mình, ấu tể Knox mở to đôi mắt xanh nhạt nhỏ giọng kêu một tiếng.

Ngón tay trắng nõn thon dài của thanh niên dao động ngay trước mắt, đồng tử dựng thẳng của ấu tể Knox vô thức co rút, muốn lưu lại hơi thở dấu hiệu trên người thanh niên, vì thế nó liền lè lưỡi liếm đầu ngón tay thanh niên một chút.

Như vậy sẽ không sợ nữa, nó có thể lần theo dấu hiệu tìm được người.

Giúp ấu tể Knox mặc áo choàng, Tạ Loan đột nhiên cảm giác đầu ngón tay truyền tới chút ướt át, sau khi buộc nút thắt xong, anh liền xoa xoa lưng ấu tể: "Ya Yi."

Tạ Loan ôn nhu gọi tên ấu tể Knox, tên này không phải người trong phân hội đặt mà là nhân viên Tinh Minh lúc chuyển quả trứng tới đã báo danh.

Nghe nói lúc tìm được quả trứng ấu tể này trong đống phế tích, bọn họ còn tìm thấy một chiếc vòng cổ ở bên cạnh, trên mặt dây có khắc hai chữ Ya Yi.

Hiện giờ là thời gian nhân viên phân hội chuẩn bị cùng ăn trưa, từ phòng bảo vệ tiến vào phòng chăm sóc ấu tể, Zarard liếc mắt liền nhìn thấy ấu tể Knox khoác áo choàng được Tạ Loan ôm trong lòng, ánh mắt không khỏi trợn to.

Ấu tể chủng tộc Knox----? !

Zarard biết chuyện chủng tộc gần như diệt tộc này có để lại một quả trứng ấu tể có lực sinh mệnh mong manh, ông cũng biết nhân viên Tinh Minh đã đưa quả trứng kia đến phân hội bảo dưỡng ấu tể, thế nhưng ông nhớ hình như là phân hội xếp hàng thứ ba ở tinh tế, sao hiện giờ lại chạy tới đây?

Hơn nữa quả trứng kia còn thành công ấp nở, đây mới là chuyện không thể tin được... trước kia phản ứng sinh mệnh của quả trứng mỏng manh thế nào, Zarard biết rõ.

"Ư ô." Nghe thanh niên gọi tên mình, ấu tể Knox lập tức kêu một tiếng, cái đuôi bông xù cũng lắc nhẹ.

Nhìn thanh niên nhân loại cách mình không xa cẩn thận ôm ấu tể Knox trong lòng, tựa hồ sợ ấu tể bị cảm lạnh mà dùng nhiệt độ cơ thể sưởi ấm cho nó, Zarard nhịn không được giật giật khóe mắt.

Người này rốt cuộc có biết chủng tộc Knox là dạng chủng tộc gì không vậy, thế nhưng vẫn đối đãi với nó hệt như ấu tể bình thường... không biết vì cái gì, Zarard có dự cảm có chuyện sắp phát sinh.

...(cont)...

Hiệp Hội Bảo Dưỡng Ấu Tể [12] Quan Hệ

********

Hiện giờ là thời gian dùng cơm của nhân viên, sau đó là thời gian uy thực cho nhóm ấu tể. Ấu tể Knox phá xác còn chưa được nửa tháng, Tạ Loan không quá yên tâm nên dứt khoát mang theo bên người để tiện chăm sóc.

Tuy theo lời Hạ Kỳ, hiện giờ ấu tể này đã có thể tự do hoạt động bên ngoài phòng ấm, nhưng Tạ Loan cảm nhận được không khí bên ngoài lạnh cỡ nào, vừa nhìn thấy ấu tể Knox, phản ứng đầu tiên của anh chính là dùng nhiệt độ cơ thể ủ ấm cho đối phương.

Có đôi khi Tạ Loan sẽ kéo khóa kéo áo khoác xuống thập một chút rồi đặt ấu tể Knox vào bên trong. Tỷ như hiện giờ đang ăn cơm, Tạ Loan chính là làm như vậy.

"Hôm nay ông có lộc ăn đấy, nhà đầu tư khiêm phó hội trưởng của chúng ta tự mình xuống bếp, nói trước, lát nữa ông không được giành giật đấy." Hạ Kỳ nói với Zarard, bởi vì trong số nhân viên thì chỉ có người này vì nhận chức sau nên chưa từng nếm qua bữa ăn đặc biệt. Những người khác đều đã được trải nghiệm, hiện giờ đã có thể khắc chế một chút.

Sau khi cạo râu xong, người đàn ông trung niên thoạt nhìn có chút oai hùng thực phối hợp gật đầu, thuận miệng đáp lại. Zarard không để ý lắm, trong lòng thầm nghĩ, mình thân là thượng tướng Tinh Minh, có thứ gì tốt mà chưa từng nếm qua, ngay cả con cua hoàng kim co giá vấn vạn điểm tín dụng ông cũng ăn không ít, việc gì phải tranh giành cơm của nhân viên chứ.

Nhưng mặc dù là vậy, Zarard vẫn rất lịch sự không biểu lộ ý tưởng này ra ngoài.

Thế nhưng chờ đến khi Hạ Kỳ bưng các dĩa thức ăn từ phòng bếp ra, còn chưa đi tới bàn Zarard đã bị mùi thơm câu dẫn tới ngứa ngáy hết cả người. Đợi đến lúc Hạ Kỳ đặt thức ăn xuống bàn, Zarard thực sự nhịn không được chuyển dời tầm mắt nhìn qua, nháy mắt có cảm giác con sâu tham ăn trong bụng bị đánh thức, cảm giác đói khát cũng tăng lên rõ rệt.

Mùi thơm mê này làm sao làm ra được vậy? Rõ ràng Zarard nhận ra hết các loại nguyên liệu nấu ăn nhưng lại có cảm giác hoài nghi với nhân sinh. Ngay cả ấu tể Knox trong áo thanh niên cũng không thèm chú ý, tầm mắt chăm chú nhìn thức ăn trên bàn, nhịn không được nuốt nuốt nước miếng.

Nhìn dáng vẻ đồng sự mới, những người khác hoàn toàn không bất ngờ chút nào, bởi vì lần đầu tiên được nếm thử tay nghề nấu bếp của phó hội trưởng, biểu hiện của bọn họ còn khoa trương hơn... lúc ăn ngụm đầu tiên, bọn họ suýt chút nữa đã nuốt luôn đầu lưỡi của mình.

"Nếu mỗi ngày có thể ăn cơm đặc biệt, cho dù làm không lương tôi cũng nguyện ý!" Phùng Văn Tiên mới nhận chức kế toán thực lòng nói, phải đợi dọn món lên hết mới được động đũa, thế nhưng hiện giờ anh đã sắp không nhịn được.

Nghe vậy, nhân viên mới Trịnh Chu ở bên cạnh tuy không lên tiếng phụ họa nhưng biểu cảm rõ ràng là rất đồng ý.

Tạ Loan nghe vậy thì cười cười: "Mỗi ngày không được, lúc rảnh thì có thể... chờ sau này tình huống tài chính của phân hội tốt một chút, chúng ta sẽ tuyển thêm một người phụ trách nấu cơm, đến khi đó tôi sẽ dạy người đó nấu ăn."

Kỳ thực những món mà Tạ Loan làm đều là những món ăn rất bình thường ở địa cầu, tôm rim, sườn chua ngọt, cà xào tương. Về phần vì sao Phùng Văn Tiên lại có bộ dáng như quỷ đói tám trăm năm đầu thai như vậy thì hiển nhiên có nguyên nhân.

Ngày đầu tiên tới thế giới này, lúc được Hạ Kỳ dẫn tới phòng trữ vật, Tạ Loan phát hiện ẩm thực bên này lạc hậu hơn nhiều so với trái đất.

Thế giới bên này hiển nhiên cũng có giới ẩm thực, thế nhưng lại không quá phát đạt, phần lớn mọi người đều dùng dịch dinh dưỡng để giải quyết ba bữa cơm hằng ngày. Tới tiệm ăn cơm là rất hiếm, bình thường một gia đình chỉ tới tiệm cơm một hai lần một tuần mà thôi.

Hương vị dịch dinh dưỡng Tạ Loan đã thử qua, tối hôm đó Hạ Kỳ lấy một hộp dinh dưỡng nhỏ trong phòng trữ vật đưa cho anh, nói là phần ăn tháng này.

Làm một cư dân Trung Quốc địa cầu, Tạ Loan nếm thử một ngụm, sau đó biểu thị dịch dinh dưỡng ở thế giới này thực sự không thể nào tiếp nhận được.

Dịch dinh dưỡng có dạng sền sệt, uống vào có chút giống nước, cảm giác nhạt nhẽo hệt như uống nước cháo vậy. Tuy thứ này quả thực có thể mang tới cảm giác no bụng, cũng cung cấp đủ dinh dưỡng nhưng hoàn toàn không có cảm giác hạnh phúc của bữa cơm.

Đương nhiên là đối với Tạ Loan mà thôi, người bên thế giới này tựa hồ đã quen như vậy, hiện tại không hề có dấu hiệu muốn thay đổi.

Nguyên liệu nấu ăn mặc dù có rất nhiều nhưng không có thứ nào mới lạ, những nguyên liệu thông dụng bên địa cầu có thể dễ dàng tìm thấy. Vì thế sau khi kiếm được thùng vàng đầu tiên ở thế giới này, Tạ Loan lập tức bắt tay cải thiện bữa ăn của mình cùng nhân viên phân hội---- vì thế mới có cảnh tượng hôm nay.

Chờ thức ăn được dọn lên hết, mọi người bắt đầu động đũa dùng cơm, Phùng Văn Tiên nhịn không được nói: "Nếu ngày nào đó phó hội trưởng không đầu tư phân hội nữa mà chuyển qua kinh doanh tiệm cơm, tôi dám cam đoan tiệm cơm này tuyệt đối sẽ kiếm vàng đầy bát, nổi danh khắp Tinh cầu Gaia!"

Có lẽ không chỉ là Tinh cầu Gaia, trực tiếp nổi danh khắp tinh tế cũng rất có thể. Dù sao thì Phùng Văn Tiên cảm thấy thức ăn trong mấy tiệm cơm kia thực không xứng với cái giá của nó, trước kia anh cảm thấy rất ngon thế nhưng từ lần đầu tiên được ăn cơm do phó hội trưởng tự tay xuống bếp thì không còn suy nghĩ đó nữa.

Những món ăn trong tiệm cơm cơ bản là nấu chín nguyên liệu nấu ăn rồi trộn với gia vị, tất cả nguyên liệu đều chế biến theo một cách như vậy, có khác biệt chẳng qua chỉ là loại gia vị cho vào cuối cùng mà thôi.

Thẳng đến khi được ăn cơm nhân viên, Phùng Văn Tiên mới biết hóa ra thức ăn có thể có đầy đủ sắc hương vị như vậy, quả thực là biến chuyện ăn cơm thành một loại hưởng thụ!

Tiền thượng tướng Tinh Minh vừa nãy còn không quá để tâm tới lời Hạ Kỳ sớm đã giống như những người khác cúi đầu ăm cơm, sợ lơ là sẽ mất phần, hiện giờ nghe thấy lời Phùng Văn Tiên, ông còn gật gật đầu biểu thị đồng ý.

Gì mà cua hoàng kim vài vạn điểm tín dụng chứ, trừ bỏ chất thịt tươi mới thì căn bản không thể so với những món mà ông đang ăn---- cặm cụi ăn phần cơm nhân viên hôm nay, Zarard đột nhiên cảm thấy những thứ tốt mà mình ăn trước kia đều biến thành cơm cà cháo hoa.

Tạ Loan đương nhiên không có khả năng từ bỏ việc phát triển phân hội chuyển qua kinh doanh tiệm cơm, nhưng lời nói của vị nhân viên mới này làm trong lòng Tạ Loan xuất hiện vài ý tưởng.

Ngành ẩm thực bên thế giới này có khả năng phát triển rất lớn, tuy anh không có khả năng tự mở tiệm cơm nhưng sau này có thể đầu tư vào lĩnh vực này một chút đi...?

Dù sao thì cũng đâu có ai chê có nhiều tiền, Tạ Loan suy nghĩ một chút, nếu muốn phát triển phân hội thành công lọt vào top phân hội Tinh Minh thì cần rất nhiều tài chính.

Cách tốt nhất là tăng đầu thu vào tiết kiệm chi tiêu, muốn ấu tể trong phân hội có được cuộc sống tốt, tiết kiệm là không có khả năng. Như vậy, Tạ Loan chỉ có thể nghĩ cách kiếm nhiều tiền hơn.

Vẫn chưa có kế hoạch rõ ràng nên tạm thời đặt chuyện này trong lòng, sau khi ăn cơm cùng uy thực cho nhóm ấu tể xong, Tạ Loan liền bắt đầu công việc quan trọng của hôm nay--- quay đoạn phim tuyên truyền.

Phân hội bảo dưỡng ấu tể của bọn họ nằm ở Tinh cầu Gaia, ở tinh tế có nhiều phân hội bảo dưỡng ấu tể như vậy, muốn nhóm cha mẹ đột nhiên chú ý tới một phân hội không hề có danh tiếng hiển nhiên là chuyện không có khả năng, vì thế trước khi trang trí tổng thể phân hội Tạ Loan đã nghĩ tới kế hoạch tuyên truyền.

Phân hội có sẵn thiết bị quay hình, nó tương tự với cameras ở địa cầu, Tạ Loan liền sử dụng nó.

Tạ Loan cầm cameras cúi đầu nhìn ấu tể Knox dùng hai chân trước bấu lấy phần dây kéo, cứ vận an phận nằm yên ở đó.

"Ư ô." Cảm nhận được tầm mắt thanh niên, ấu tể tròn vo mũm mĩm đang bấu lấy áo khoác thanh niên ngẩng đầu lên, đồng tử dựng thẳng nhìn chằm chằm thanh niên, sau đó từ cổ họng phát ra tiếng kêu khe khẽ.

Đối diện với đôi mắt xanh nhạt của bé con, Tạ Loan cảm thấy có chút lạnh băng, nhưng anh nhanh chóng dịu giọng nói: "Ngoan, lát nữa đừng để bị ngã xuống."

Tay phải cầm camera, Tạ Loan không tiện nâng ấu tể, hiện giờ thấy ấu tể vững vàng bấu vào dây kéo áo khoác, Tạ Loan quyết định tiếp tục để nó ở trong áo khoác.

Ở trong áo khoác của anh sẽ ấm áp hơn bên ngoài một chút.

Không có tố chất tự điều chỉnh thân nhiệt như những chủng tộc ngoại tinh khác, mùa đông ở tinh cầu này đối với Tạ Loan thực sự không dễ chịu.

Những nhân viên khác của phân hội đều mặc quần áo nhẹ nhàng thoải mái, chỉ có mỗi mình Tạ Loan mặc đồ vừa dày vừa nặng, đây là lần đầu tiên mọi người cảm thấy ngạc nhiên như vây.

Sau khi rời khỏi vũ khí đặc chế, nhân loại thực sự là một chủng tộc quá nhỏ yếu... mỗi người trong phân hội đều cảm thán như vậy, thế nhưng bọn họ không hề khinh thường gì cả, bọn họ biết rất rõ phân hội có thể phát triển được như vậy chính là công lao của Tạ Loan.

Nhìn Tạ Loan lúc quay hình cũng mang theo ấu tể Knox ở bên người, vì không muốn quấy rầy công việc của đối phương, Zarard quyết định chờ sau này có cơ hội sẽ nói chuyện chủng tộc Knox sau.

Tình huống hiện giờ vẫn còn rất yên ổn, ông cũng không sốt ruột.

Quá trình quay chụp cùng chế tác đoạn phim tuyên truyền đương nhiên cần có chút kỹ xảo. Tuy phân hội bọn họ đã được trang hoàng lại, mặt tiền trở nên dễ nhìn, hoàn cảnh bên trong cũng tốt hơn, thế nhưng thiết bị cùng công trình vẫn còn khiếm khuyết rất nhiều, so với những phân hội khác vẫn còn rất đơn sơ.

Tạ Loan tận lực lựa chọn những góc độ quay hình có thể tôn lên ưu điểm của phân hội, trừ bỏ quay hình còn chọn những vị trí tốt để chụp ảnh, sau đó mới đưa lên quang não bắt đầu cắt nối biên tập đoạn phim cùng chỉnh sửa ảnh chụp.

"Sẽ post lên du tinh à?" Hạ Kỳ sáp qua hỏi.

Những đoạn phim tuyên truyền hoặc thông báo này nọ, đại đa số phân hội bảo dưỡng ấu tể đều tuyên bố trên du tinh. Du tinh là mạng internet lớn nhất trên tinh tế, tuyên truyền trên du tinh có thể xem là phương phức nhanh và tiện nhất.

Tạ Loan gật đầu, đổi tên tài khoản du tinh mình lập trước đó thành 'Hiệp Hội Bảo Dưỡng Ấu Tể - Vân Bảo', sau này tài khoản du tinh này sẽ là tài khoản chính thức của phân hội bọn họ.

Là nick mới đăng ký không lâu đương nhiên không có nhiều người chú ý. Hiện giờ không có cách nào tự tuyên truyền, sau khi post đoạn phim cùng hình chụp lên du tinh, Tạ Loan liền gửi cho nick hỗ trợ của 'Hiệp Hội Bảo Dưỡng Ấu Tể', đó là một tài khoản quản lý của Tinh Minh có nghĩa vụ giúp đỡ các phân hội làm tuyên truyền.

Được tài khoản này share tin thì ít nhiều sẽ có chút hiệu quả tuyên truyền. Tạ Loan định chờ xem hiệu quả tuyên truyền thế nào, nếu thực sự không tốt thì phải nghĩ tới cách dùng tiền để quảng cáo.

Muốn quảng cáo trên du tinh kỳ thực cũng không quá khác biệt với mua thủy quân trên weibo, một là mua bên bên phía chính phủ, hai là liên hệ với doanh tiêu. Thế nhưng giá cả quảng cáo trên du tinh thực sự quá đắt đỏ, nếu không nhất thiết thì Tạ Loan muốn tận lực tiết kiệm một chút, dù sao giai đoạn khởi đầu có rất nhiều việc cần chi tiền.

Sau khi post đoạn phim cùng hình ảnh tuyên truyền, Tạ Loan cũng không canh giữ trước quang não chờ xem hiệu quả mà tiếp tục làm những việc mình cần làm, quay về phòng chăm sóc ấu tể. Ngược lại Hạ Kỳ thì có chút khẩn trương, cứ cách một lúc lại chạy tới văn phòng xem.

Thế nhưng vô luận Hạ Kỳ khẩn trương thế nào, lượt share cũng chỉ có nick hỗ trợ, yêu thích cũng chỉ có mười mấy cái, thế nhưng phần lớn đều là do những phân hội khác thân thiện like giúp!

Hạ Kỳ không khỏi cảm thấy có chút thất vọng, cả người ỉu xìu, lúc ăn cơm tối mọi người liếc mắt một cái liền nhận ra được.

Bị Phùng Văn Tiên hỏi nguyên nhân, Hạ Kỳ liền nói ra, nói xong thì nhanh chóng điều chỉnh lại tâm tình của mình.

Kỳ thực đây là chuyện bình thường, Hạ Kỳ biết, Tạ Loan cũng biết.

Quả nhiên số tiền này không thể nào tiết kiệm được... cũng có thể coi là nằm trong dự tính, Tạ Loan bình tĩnh tiếp nhận, chuẩn bị sáng mai sẽ mua quảng cáo.

Nghe nhóm đồng sự lên tiếng an ủi, Zarard ở bên cạnh không nói tiếng vào, chỉ yên lặng liếc nhìn quang cảnh xung quanh.

Đợi đến buổi tối đi ngủ, ngồi trong phòng bảo vệ, Zarard mới lôi chiếc thông tấn khí đã một đoạn thời gian không dùng tới ra. Cầm thông tấn khí nhíu mày suy nghĩ vài giây, cuối cùng Zarard quyết định liên lạc với một người khá đáng tin.

Với quy luật làm việc cùng nghỉ ngơi của quân nhân, Ron vừa mới được thăng chức trung tướng Tinh Minh mới nằm xuống giường ngủ được mấy chục phút thì bị âm thanh từ thông tấn khí đánh thức, cái tên xuất hiện trên màn hình làm anh lập tức không còn chút buồn ngủ nào.

"Thống soái, anh đang ở đâu vậy? ! Tôi biết anh bực bội chuyện dị năng nhưng anh không thể không nói tiếng nào đã biến mất hơn một tháng như vậy." Trung tướng trẻ tuổi Ron cào cào mái tóc bởi vì nằm mà có chút rối loạn của mình, ở quân bộ anh có thể xem là được một tay Zarard đề bạt thăng tiến, vẫn luôn kính trọng Zarard.

"Cho dù không có dị năng, bên quân bộ có người nào không khách khí với anh chứ. Dù sao hiện giờ cũng là thời đại hòa bình, mấy năm nay cũng không phát sinh trận chiến nào lớn, ngài xuất ngũ vừa vặn cũng có thể nghỉ ngơi một phen, cứ coi như mình xin nghỉ dài hạn đi..." Tới cuối cùng còn dùng tới kính ngữ, trung ấn Ron cố gắng khuyên giải đối phương.

Vừa kết nối thông tin đã bị trách móc khuyên nhủ một phen, Zarard nghẹn vài giây mới nói: "Dị năng của tôi không bao lâu nữa sẽ khôi phục." Ông dừng một chút rồi nói tiếp: "Không nói chuyện này, lát nữa cậu làm giúp tôi một chuyển, cậu dùng tài khoản du tinh của mình share đoạn phim tuyên truyền của một phân hội bảo dưỡng ấu tể gọi là Vân Bảo. Share xong nhớ gọi thêm đám nhóc kia, bảo chúng nó cũng share luôn."

Ron trung tướng bị lượng tin tức vừa nhận được chấn động có chút choáng váng, đầu tiên là vui sướng vì câu trước, thế nhưng lại bị câu sau làm mờ mịt không hiểu gì cả.

"Share đoạn phim tuyên truyền, đây là vì..." Mới định mở miệng hỏi, Ron lại bị đối phương vô tình ngắt ngang.

"Bảo làm thì làm đi, nói nhiều như vậy làm gì." Zarard miệng hùm gan sứa nói. Ông không thể nào nói mình đang làm bảo vệ của phân hội này, hơn nữa trước mắt còn là ăn nhờ ở đậu.

Trung tướng Ron đang cầm thông tấn khí theo phản xạ rụt cổ: "Tôi share, tôi lập tức share ngay."

Nói xong Ron phát hiện thông tin đã bị cúp, buông thông tấn khí xuống, Ron trung tướng bật dậy làm chuyện mình vừa đáp ứng.

Vì thế sáng hôm sau, du tinh liền bùng nổ một trận.

'Eo ơi eo ơi, phân hội bảo dưỡng ấu tể Vân Bảo kia rốt cuộc có hậu trường thế nào vậy? ! Một trung tướng, một thiếu tướng, còn có ba bốn sĩ quan cấp tá share đoạn phim tuyên truyền của bọn họ a----! !'

'Theo tra xét trên tinh mạng thì phân hội này không nằm trong danh sách ba ngàn phân hội đứng đầu, cũng không biết là thế nào nữa.'

'Tình huống thế nào tôi không biết, thế nhưng tôi biết bối cảnh phân hội này có chút lợi hại.'

Những bình luận tương tự như vậy chiếm đại đa số ở phần bình luận bên dưới, share đã đạt tới vài ngàn, like thì càng khỏi phải nói.

Sáng sớm nay Hạ Kỳ vẫn chưa từ bỏ ý định lên du tinh xem thử, kết quả bị số liệu này làm trợn mắt há hốc, trực tiếp sững sờ tại chỗ.

...(cont)... 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Vip