Chương 30. Công lược bạn trai thiếu tá 8
Tống Nhiên mang Lý Na đến một căn phòng thoạt nhìn rất cao cấp, thậm chí ở cửa còn có hai bảo vệ đeo kính râm đứng.
Lý Na trong lòng yên lặng phun tào, giống như hai cái môn thần vậy, mặt cũng đen.
Đương nhiên, cô cũng chú ý tới căn phòng tên là 'Quốc sắc thiên hương.'
Chỉ là sau khi tiến vào, cả cô cùng Tống Nhiên đều không nghĩ tới Trần Thư Nhã cũng ở bên trong.
Loại hội sở Tử Túy Kim Mê này, không thiếu nữ nhân tới tiếp khách, căn phòng này cũng có năm sáu người như vậy, diện mạo mỗi người đều không tầm thường, vũ mị diễm lệ, ngồi ở hai bên mỗi nam nhân, bồi bọn họ uống rượu trêu đùa, cùng với bị chiếm tiện nghi.
Trần Thư Nhã mặc một bộ trang phục công sở, một mình ngồi một bên, khí chất thanh lãnh, có vẻ cực kỳ không giống người thường.
Trong lòng Lý Na khịt mũi coi thường, trên mặt lại cúi đầu, mắt nhìn thẳng, kéo tay Tống Nhiên, ngồi cùng hắn ở một bên khác.
"Ha! Vị này chính là bạn gái của Tống lão đệ sao? Quả nhiên tư sắc không tầm thường, xinh đẹp khả nhân a!" Ngồi ở chủ vị là một nam nhân trung niên hói đầu, đeo kính đen, ăn mặc tây trang, thoại nhìn nhân mô cẩu dạng. Bên ngoài là chủ tịch của công ty nào đó, trên thực tế, thân phận ngầm của hắn là ông trùm buôn lậu thuốc phiện, Từ Đông Thanh.
Nhiệm vụ của Tống Nhiên chính là lấy được tín nhiệm của hắn, sau đó lấy tình báo, hắn nói không nhiều lắm, chỉ hơi cau mày: "Từ tổng quá khen, nữ nhân đều phiền toái, không phải muốn cái này chính là muốn cái kia, lần này lại một hai phải theo tới, tôi cũng là không có biện pháp."
Nói, hắn bất đắc dĩ lắc đầu.
Nam nhân ở đây trong lòng đều hiểu rõ mà không nói ra, chỉ nở nụ cười.
Tống Nhiên nói mấy câu, đem Lý Na đắp nặn thành loại nữ nhân hám tiền, là một cái bình hoa không hơn không kém.
Lý Na rõ ràng nhìn thấy khinh thường trong mắt Trần Thư Nhã, trong lòng tức giận, không nghĩ tới kỹ thuật diễn của Tống Nhiên không kém a!
Một bàn tay nhỏ trắng nõn yên lặng bò đến bên hông Tống Nhiên, tìm được thịt mềm bên đó, rồi hung hăng nắm một khối da thịt lớn, hung hăng nhéo.
Trên mặt Tống Nhiên mang theo tươi cười cứng đờ, nhịn không được thấp giọng hút khí, đáng chết, trên eo nhất định đã xanh tím một mảng rồi.
Trên mặt Lý Na cũng treo lên tươi cười, cô cúi sát vào bên tai Tống Nhiên, ý cười ngâm ngâm hạ giọng nói: "Nữ nhân đều phiền toái đúng không? Em cảm thấy đời này của Tống thiếu vẫn là cưới cái nam nhân khá tốt, anh cảm thấy Ninh Dương thế nào? Cùng Tống thiếu thanh mai trúc mã, nhất định phù hợp tâm ý của Tống thiếu."
Ở một nơi nào đó trong hội sở Túy Kim Mê, Ninh Dương đang làm việc cùng Lý Dật hắt xì một cái, hắn nhịn không được nói thầm: "Kỳ quái, là ai nhắc đến mình?"
Tống Nhiên khổ mà không nói nên lời, hắn miễn cưỡng duy trì tươi cười trên mặt, theo Lý Na nói chuyện, lực đạo bên hông dần dần tăng.
Trên người đau thì thôi, cố tình ba câu nói của Lý Na không câu nào rời Ninh Dương, còn đem hắn cùng Ninh Dương nói lung tung đến một chỗ, là một người nam nhân sẽ không chịu nổi loại lời nói như vậy.
Đáng tiếc với tình thế này hắn không dám lộn xộn, chỉ có thể yên lặng chịu đựng.
Lý Na hung hăng nhéo, đến khi tay có chút đau mới buông lỏng ra, yên lặng xoa tay mình.
Một tay Tống Nhiên cầm ly rượu nói chuyện cùng Từ Đông Thanh, tay còn lại lặng lẽ xoa nắn bên hông.
"Vị tiểu thư này không biết là làm việc ở đâu vậy?" Vốn dĩ Trần Thư Nhã đang ngồi một bên bỗng nhiên mở miệng.
Lý Na cùng Tống Nhiên đều im lặng.
Mà Từ Đông Thanh cho rằng bọn họ không quen biết Trần Thư Nhã, tươi cười giới thiệu: "Vị này là tiểu thư Trần Thư Nhã, thiên kim của tổng tài tập đoàn Trần thị."
"Tập đoàn Trần thị?" Lý Na giả vờ kinh ngạc che lại miệng nhỏ, "Tôi nhớ rõ tổng tài Trần thị không phải có con gái gọi là Trần Thư Lan sao? Hình như là người thừa kế tập đoàn Trần thị!"
Lời kia vừa thốt ra, sắc mặt Trần Thư Nhã nháy mắt trầm xuống.
Trần Thư Lan là chị cùng cha khác mẹ với cô, là con vợ trước, từ nhỏ đến lớn đoạt đi không ít đồ vật của cô, tình thương của cha, tình thương của mẹ..... còn có quyền kế thừa công ty..... Mẹ cô vì cố kỵ cái nhìn của người khác, đối xử với kế nữ còn tốt hơn cả con gái ruột.
Có đôi khi cô cũng hoài nghi rằng cô có phải con ruột của mẹ hay không, chẳng quan tâm đến con gái ruột, ngược lại hỏi an ân cần với kế nữ.
Nhớ tới những chuyện đó, Trần Thư Nhã hận đến ngứa răng, hôm nay lại bị người ta cố tình nhắc đến, ánh mắt cô nháy mắt hóa thành thanh kiếm bắn về phía Lý Na, trầm giọng nói: "Đó là chị gái của tôi."
Tống Nhiên nhìn ánh mắt của Trần Thư Nhã hướng về Lý Na mà tràn ngập lửa giận, con ngươi hắn lạnh băng nhìn Trần Thư Nhã.
Tương phản, Lý Na lại khẽ mỉm cười: "Hóa ra là chị gái của Trần tiểu thư! Chị gái cô thật làm người khác ngưỡng mộ, nghe nói mười tám tuổi liền tiếp nhận tập đoàn Trần thị, tuổi còn nhỏ mà thủ đoạn lợi hại, hiện giờ đã đem tập đoàn phát triển trở thành xí nghiệp số một số hai, cha cô có đứa con gái vừa thông minh vừa có năng lực như vậy thật là có phúc khí!"
Lý Na liên tiếp khen Trần Thư Lan, ngầm lại lộ ra ý tứ, cô kém chị gái cô! Loại trong tối ngoài sáng xem thường như vậy, làm thế nào mà Trần Thư Nhã tâm cao khí ngạo vì được trọng sinh chịu được?
Mà Từ Đông Thanh thế nhưng gật đầu đồng ý: "Nha đầu Thư Lan kia, đích xác thủ đoạn lợi hại, tuổi còn nhỏ đã tiếp quản Trần thị, lão Trần cũng thật có phúc khí!"
Trần Thư Nhã bị chọc tức đến đen mặt.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Vip