𝐂𝐡𝐚𝐩 50
Kim thị.
"Có rồi có rồi này. Năm nay công ty sẽ tổ chức vào thứ bảy tuần sau. Tôi mong chết mất. Mấy cô có đăng kí thi gì không?" Sảnh công ty tụm ba tụm bảy bàn tán xôn xao như mở hội. Chỉ riêng Hana vẫn ngơ ngác không biết gì.
"Chị, công ty mình bị làm sao vậy? Sắp phá sản à? Sao mọi người lại nhốn nháo như vậy?" Với tính tò mò khó bỏ thì Hana đã quay sang hỏi cô tiếp tân bên cạnh.
"Em không biết gì sao? Mà cũng phải, em là nhân viên mới. Công ty mình năm nào cũng sẽ tổ chức Hội thể thao cho nhân viên, ai cũng có thể tham gia thi đấu và nhận giải. Sếp của chúng ta lạnh như vậy thôi chứ vung tiền cho như rác. Năm nào những người chiến thắng cũng được thưởng tiền, cả năm như được bao nuôi, tiêu mãi không hết." Cô tiếp tân nhớ lại mà cũng muốn nhỏ giọt.
Quá khoa trương rồi. Nếu tốt như vậy thì không có khả năng, hôm trước cô xin 5000 won cũng không cho nữa là.
"Thích vậy sao? Chị đã có năm nào được giải chưa?"
"Chưa bao giờ, chị thân thể không tốt, tham gia sẽ gặp nguy hiểm." Giọng nói hết sức tiếc nuối.
"Vậy sẽ có những phần thi nào vậy chị?"
"Bắn cung, bóng rổ, chạy tiếp sức và nhảy bao bố. Nhất là bóng rổ, chị rất thích phần thi đó, rất tuyệt." Tưởng tượng những cậu trai trẻ thân hình căng cứng nhảy lên bắt bóng rồi úp rổ, a~, thích chết mất.
Hana nhìn thấy tiếp tân bên cạnh đang bận tưởng tượng thì cũng không nói gì thêm, lặng lẽ mở máy, vào trang web của công ty đọc bài đăng gần nhất. Đọc qua một lượt rồi ấn đăng kí thi bắn cung. Nhẹ nhàng mà dễ, nhắm mắt cũng có thể thắng.
...
Đến hẹn lại lên, hôm nay ba cô rủ nhau đi ăn sập khu chợ Dongdaemun, ngồi ở quán cà phê than dài.
"Mỏi chân chết mất, chúng ta quán nào cũng vào, đường nào cũng rẽ, bụng tớ sắp nổ tung rồi." Joo Young ngồi dựa ghế, tay xoa xoa bụng phồng lên như bầu 4 tháng, thở hắt ra một cái.
"Em cũng vậy. Không thể thở nổi được nữa."
"Gì chứ, tớ thấy vẫn ổn. Không phải tớ đã bảo mỗi quán chỉ ăn một chút thôi sao. Hai người đâu có nghe, mỗi quán phải ăn đã miệng mới ngừng. Giờ thì sao, thở cũng không nổi." Cô nhàn nhã uống ngụm trà nhỏ, khinh thường nhìn hai người đối diện.
"Lần sau sẽ không như vậy. Tại em thấy ngon miệng như vậy, không ăn thoả mãn không thể vui."
Cô nhún vai không cho ý kiến.
"À hai chị, công ty của em tổ chức Hội thể thao, em đã đăng kí một phần thi bắn cung. Tưởng tượng cũng thấy em rất ngầu phải không." Hana cười nhếch mép, mắt híp lại, tạo ra một gương mặt đào hoa.
"Rất ngầu. Em biết bắn cung sao?"
"Dĩ nhiên biết. Ở bên Mỹ em đã tập bắn súng và bắn cung, hai cái đó đều cần sự tập trung cao và nhắm chuẩn. Lần này em muốn thi thử xem có nhận được thưởng lớn hay không."
"Chắc Kim tổng chi lớn lắm nhỉ." Nhắc đến Taehyung, Joo Young lại liếc mắt sang nhìn cô.
"Em nghe nói người chiến thắng sẽ được thưởng tiền rất hời, cuộc sống như được bao nuôi, tiền tiêu mãi không hết."
"Tốt như vậy? Nhớ giành giải, đem chia cho bọn chị số tiền lẻ, không cần nhiều." Joo Young tính toán dặn dò.
"Được, sẽ mời các tỷ ăn chơi no nê."
"Mà sếp của bọn em có tham gia không?" Cô bây giờ mới lên tiếng hỏi.
"Taehyung sao? Chị nghĩ sẽ là có hay không." Sao lại hỏi cô bé câu như vậy chứ. Kim Taehyung tham gia hoạt động công ty sao? Nghĩ cũng đừng nghĩ đến.
Ai cũng biết câu trả lời nên không nói gì mà chỉ liếc mắt nhìn nhau.
Hana về Kim gia, vừa đi tung tăng vừa hát đi vào cửa nhà. Vừa bước vào cửa đã bị anh làm cho giật mình muốn tổn thọ mười năm.
"Hú hồn, anh không về nhà sao?" Hana ôm tim liếc mắt lên nhìn.
"Bây giờ về, anh đến lấy đồ." Anh luôn như vậy, đến người thân họ hàng lúc nói chuyện cũng lạnh như người xa lạ vậy.
"À anh họ."
Anh đang đi đến cửa thì bị Hana gọi lại, không nói gì mà quay lại nhìn.
"Anh có tham gia Hội thể thao không?"
Anh nhíu mày nhìn người đằng sau.
"Em nghĩ có hay không?" Sao câu này quen vậy.
"Được rồi em biết rồi nhưng hôm đó em có thể đưa bạn đến xem được không?"
"Bạn của em cũng chỉ có Jung Mi với Joo Young thôi chứ có ai." Anh khinh thường Hana mà nói.
Khoan đã, Jung Mi sao?
"Ý em Jung Mi đến sao?" Anh có chút bất ngờ.
"Đúng vậy. Hôm nay em có hỏi hai người đó, cả hai đều đồng ý. Chỉ đợi anh cho phép hay không."
Anh dám không cho phép sao? Anh thử nói không đi, nói đi nói đi. Hana vui ra mặt vì có thế lực trị được ông anh họ này.
Anh suy nghĩ một lúc mới bảo Hana muốn mời ai thì mời, anh không quản rồi mới xoay người bỏ đi.
...
Sáng hôm sau, Hana bị tiếng thông báo liên hồi của điện thoại làm tỉnh giấc, khó chịu mở máy ra xem. Là thông báo trong nhóm chat của công ty mà. Mọi người sao sáng sớm đã tràn đầy tinh lực để trò chuyện vậy.
Cô mở điện thoại, lướt lướt vài cái đọc tin nhắn trong nhóm, bị nội dung làm cho tỉnh ngủ, ngồi bật dậy vuốt tóc vài cái rồi lại đọc tiếp. Con mẹ nó quá ngoài sức tưởng tượng rồi đi.
Hana bỏ máy xuống giường, vội vàng chuẩn bị đồ đến công ty.
"Hana vào ăn sáng đi con." Bà Kim thấy Hana chạy vội từ trên lầu xuống, có chút thắc mắc sao lại vội như vậy. Không phải còn sớm sao? Sơm hơn mọi hôm là đằng khác.
"Ách, hôm nay con không ăn sáng đâu. Mọi người ngày mới tốt lành. Con đi trước đây."
"Con bé này hôm nay làm sao không biết. Sáng sớm đã loạn hết cả lên rồi."
Hana đến công ty, chạy nhanh vào sảnh, thở hồng hộc nhìn xung quanh. Mọi người hôm nay đến cũng quá sớm rồi đi. Bị kích thích như vậy mà.
"Chị chị, mọi người nói trong nhóm chat là thật sao?" Cô chạy ra hỏi tiếp tân làm cùng mình.
"Ôi trời, em cũng bị việc đó mà chạy vội đến đây sao? Đây này em xem đi, đây là danh sách đăng kí tham gia, em nhìn phần bóng rổ mà xem, tên chủ tịch được ghi rất rõ đây này."
Hana tròn mắt nhìn, đúng là không thể tin được ông anh băng lãnh này lại có thể đăng kí tham gia chơi bóng rổ. Quá ki diệu. Cô vội lấy máy chụp danh sách rồi gửi cho hội chị em của mình.
[Mau tỉnh dậy nhận tin sốc. Em thấy như mình bị lừa vậy.]
____________________________
Taehyung: tôi không được tham gia sao? Cần gì phải bất ngờ như thế chứ. Em thấy anh nói đúng không?
Jung Mi:... (vẫn chưa tin vào sự thật)
Taehyung:... -_-
Chap hôm nay sẽ là do Hana làm chủ đạo để dẫn dắt sự việc nha mng🤘🏼
Au đang trong quá trình tạo hố mới, muốn xin ý kiến xem fic mới này nữ9 có nên giữ là Jung Mi hay không. Hay sẽ đổi tên khác.
/ xòe tay xin ý kiến/
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Vip