Chương 13
Một
"Tiếp theo sẽ tiến vào phần các vị mong đợi nhất!"
Trải qua một hồi vi phạm lệnh cấm súng ống, thuốc nổ mạnh, chất gây nghiện loại mới, tin tức tuyệt mật sau giao dịch, người chủ trì cảm thấy bầu không khí biến chuyển không sai biệt lắm, hắn ta phất phất tay ra hiệu nhân viên công tác dưới đài mang một cái lồng cực lớn đặt lên sân khấu.
Chiếc lồng bị một mảnh vải đen che kín kẽ, không hề để lộ chút thông tin nào về hàng trưng bày, mà một khắc kia khi lồng được đưa lên sân khấu, đám người bên dưới liền bắt đầu nóng nảy.
Ninh Nhất không mẫn cảm với chất chất dẫn dụ, cậu cũng không rõ đám người này vì sao lại nóng nảy, nhưng khi cậu quay đầu nhìn xung quanh thì mỗi người đều lộ ra đôi mắt đỏ đến mức nhỏ máu, cậu liền hiểu rõ, vật trưng bày lần này là Omega trong kỳ động dục!
Hai
"Mẹ nó, một đám vô liêm sỉ!" Miếng vải đen được cởi ra, nằm chính giữa lồng là một Omega tay chân bị xiềng xích khóa lại, đang khó chịu mà ma sát với thảm trải sàn thô ráp, cố gắng làm giảm bớt đi cảm giác khô nóng trong cơ thể thời kỳ phát tình.
Ninh Nhất nhận thức người này, anh là ông chủ của cửa hàng tiện lợi mà Ninh Nhất thường đến, là một Beta.
Trước đây không lâu khi Ninh Nhất tới chỗ anh mua đồ còn cùng anh tán gẫu, anh nói về sau muốn kết hôn cùng một nữ Beta, rồi sinh ra mấy bé gái Beta, sau đó cứ bình bình đạm đạm sống đến hết đời, như vậy cũng rất hạnh phúc.
Người nằm trên đất khó khăn nhấc người lên, mê man nhìn các bàn khán giả, thời điểm nhìn đến hướng của Ninh Nhất anh dừng một chút, đong đưa đầu nhiều lần để xác nhận, trong cặp mắt sớm đã vô thần của anh rốt cuộc hiện ra chút tia sáng.
Anh trông về Ninh Nhất, dùng khẩu hình gằn từng từ nói: Xin cậu......
Giết, anh, đi.
Ba
Ninh Nhất há miệng lại không biết nên nói cái gì, cậu không thể tự ý hành động, cậu không cứu được ông chủ, thậm chí ngay cả giúp anh giải thoát cũng không làm được! Ninh Nhất vui mừng vì giờ phút này mình đang đeo mặt nạ, nếu không sẽ không có cách nào che giấu được tâm tình trên khuôn mặt khiến cho tất cả bại lộ.
"Tư tư......" Máy truyền tin được giấu kín trong tai bỗng truyền đến tạp âm điện lưu chạy qua, tiếp đó là tiếng của sếp, "Các đội chú ý, hành động sớm! Mười phút sau toàn trường ngắt điện."
Ninh Nhất hiểu cơ hội của cậu đến rồi! Sau khi ngắt điện chất dẫn dụ trong cả hội trường có nồng độ và khuếch đại hơn nhiều lần, với những người khác mà nói chính là hủy diệt lý trí không còn một cọng, nhưng đối với chất dẫn dụ không có phản ứng như bọn họ lại là ưu thế tốt nhất!
Bốn
Mười phút, người chủ trì bắt đầu giới thiệu vật trưng bày.
Tám phút, bán đấu giá chính thức bắt đầu.
Năm phút, Ninh Nhất quan sát được vài lỗ hổng phòng thủ.
Hai phút, Tần Phong đem mấy trái bom mini lén lút nhét vào tay Ninh Nhất, vật này làm sao mang vào được vậy?! Ninh Nhất trừng hắn vài lần.
Ba mươi giây, người phòng thủ dưới đài ngáp một cái.
Mười giây, Ninh Nhất vận động cơ bắp toàn thân điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất.
Một giây, Ninh Nhất chống vào tay vịn dựng thẳng thân thể.
Không, toàn hội trường rơi vào một mảnh đen kịt.
Ninh Nhất như mũi tên bắn ra ngoài, lách tách, cậu nhẹ nhàng rơi xuống sân khấu.
"Tần Phong! Yểm trợ tôi!"
Trong bóng tối, Tần Phong vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng, ánh mắt của hắn chặt chẽ dõi theo Ninh Nhất, "Được."
Năm
Ninh Nhất trong tay chỉ cầm một thanh đoản đao, cùng nhiều người gần đó dùng vũ khí đánh nhau không phải ưu thế của cậu, nhưng cậu cũng không lo lắng, bởi vì Tần Phong đã ở nơi cao khống chế thay cậu quét sạch tất cả.
Ken két leng keng—— Ninh Nhất chuẩn xác chặt đứt xích sắt trói buộc người, một phát khiêng anh lên vai bỏ chạy.
Đường đi dưới lòng đất đan xen phức tạp, cậu chạy vòng tới vòng lui hồi lâu cũng không đem người bỏ mặc, cuối cùng khi đi qua một giao lộ cậu ném người cho một đồng nghiệp, cậu dùng tay ra hiệu, sau đó đầu cũng không quay lại tiếp tục bỏ chạy.
Cậu chạy tới một gian phòng trống trải, ánh đèn bốn phía đột nhiên bừng sáng chói lóa làm cậu không mở nổi mắt, cậu ý thức được bản thân lại đến căn phòng thuần trắng ban đầu kia.
"A——" Ninh Nhất chịu một cú đánh lén, trong cơn mê man cậu loáng thoáng nghe thấy đối thoại sau lưng, "Boss, đã bắt được tên cảnh sát kia rồi."
"Ha, trận này chơi chuột bắt mèo cũng chơi đủ rồi."
"Game over"
Không ai chú ý tới thời khắc này Ninh Nhất hơi nhếch khóe miệng, không...
Game start.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Vip