SCP-026 - CẤM TÚC SAU GIỜ HỌC
SCP-026 - REMAINING AFTER SCHOOL - CẤM TÚC SAU GIỜ HỌC (Remaining không có nghĩa là cấm túc)
PHÂN LOẠI: EUCLID/NGUY HIỂM
-THỦ TỤC LƯU TRỮ ĐẶC BIỆT-
SCP-026 phải luôn được khoá cẩn thận và che kín mọi lúc khi không nghiên cứu. Chuông báo động được thiết lập để cảnh báo Tổ Chức trong trường hợp có người dân hoặc các cơ quan khác xâm nhập vào.
-MÔ TẢ-
SCP-026 là một ngôi trường công lập ba (3) tầng được xây dựng vào năm ____. Ngôi trường này gồm hai (2) dãy phòng học hai bên kết nối với một tiền sảnh trung tâm. Nó được tuyên bố rằng bị phong tỏa vào năm _____sau khi người ta phát hiện mặt sàn được xây không giống như trong bản thiết kế tòa nhà (xem GHI CHÉP PHỎNG VẤN SỐ 026-01). SCP-026 thu hút sự chú ý của Tổ chức sau khi có một vài trường hợp mất tích trong khu vực có liên quan đến các chuyến thăm tòa nhà bị bỏ hoang này.
T̶̶ò̶̶a̶ ̶n̶̶h̶̶à̶ ̶t̶̶h̶̶ể̶ ̶h̶̶i̶̶ệ̶̶n̶ ̶s̶̶ự̶ ̶b̶̶ấ̶̶t̶ ̶t̶̶h̶̶ư̶̶ờ̶̶n̶̶g̶ ̶v̶̶ề̶ ̶k̶̶h̶̶ô̶̶n̶̶g̶ ̶g̶̶i̶̶a̶̶n̶̶.̶ ̶K̶̶h̶̶ô̶̶n̶̶g̶ ̶g̶̶i̶̶a̶̶n̶ ̶b̶̶ê̶̶n̶ ̶t̶̶r̶̶o̶̶n̶̶g̶ ̶c̶̶ủ̶̶a̶ ̶n̶̶ó̶ ̶l̶̶ớ̶̶n̶ ̶h̶̶ơ̶̶n̶ ̶n̶̶h̶̶i̶̶ề̶̶u̶ ̶s̶̶o̶ ̶v̶̶ớ̶̶i̶ ̶b̶̶ề̶ ̶m̶̶ặ̶̶t̶ ̶b̶̶ê̶̶n̶ ̶n̶̶g̶̶o̶̶à̶̶i̶ ̶m̶̶à̶ ̶t̶̶ò̶̶a̶ ̶n̶̶h̶̶à̶ ̶c̶̶h̶̶o̶ ̶p̶̶h̶̶é̶̶p̶̶.̶ ̶C̶̶h̶̶i̶̶ề̶̶u̶ ̶d̶̶à̶̶i̶ ̶c̶̶ủ̶̶a̶ ̶h̶̶à̶̶n̶̶h̶ ̶l̶̶a̶̶n̶̶g̶ ̶c̶̶ó̶ ̶d̶̶ấ̶̶u̶ ̶h̶̶i̶̶ệ̶̶u̶ ̶l̶̶i̶̶ê̶̶n̶ ̶t̶̶ụ̶̶c̶ ̶t̶̶h̶̶a̶̶y̶ ̶đ̶̶ổ̶̶i̶ ̶t̶̶r̶̶o̶̶n̶̶g̶ ̶k̶̶h̶̶i̶ ̶c̶̶ầ̶̶u̶ ̶t̶̶h̶̶a̶̶n̶̶g̶ ̶c̶̶ó̶ ̶s̶̶ố̶ ̶l̶̶ư̶̶ợ̶̶n̶̶g̶ ̶k̶̶h̶̶á̶̶c̶ ̶n̶̶h̶̶a̶̶u̶ ̶v̶̶ề̶ ̶b̶̶ư̶̶ớ̶̶c̶ ̶đ̶̶i̶ ̶l̶̶ê̶̶n̶ ̶h̶̶o̶̶ặ̶̶c̶ ̶x̶̶u̶̶ố̶̶n̶̶g̶̶.̶ ̶S̶̶ố̶ ̶p̶̶h̶̶ò̶̶n̶̶g̶ ̶t̶̶ạ̶̶i̶ ̶c̶̶á̶̶c̶ ̶c̶̶á̶̶c̶ ̶h̶̶à̶̶n̶̶h̶ ̶l̶̶a̶̶n̶̶g̶ ̶t̶̶h̶̶a̶̶y̶ ̶đ̶̶ổ̶̶i̶ ̶m̶̶ỗ̶̶i̶ ̶k̶̶h̶̶i̶ ̶đ̶̶ư̶̶ợ̶̶c̶ ̶đ̶̶ế̶̶m̶ ̶s̶̶ố̶ ̶l̶̶ư̶̶ợ̶̶n̶̶g̶̶.̶ ̶N̶̶ỗ̶ ̶l̶̶ự̶̶c̶ ̶đ̶̶ể̶ ̶đ̶̶i̶ ̶đ̶̶ư̶̶ợ̶̶c̶ ̶đ̶̶ế̶̶n̶ ̶đ̶̶i̶̶ể̶̶m̶ ̶c̶̶u̶̶ố̶̶i̶ ̶c̶̶ủ̶̶a̶ ̶h̶̶à̶̶n̶̶h̶ ̶l̶̶a̶̶n̶̶g̶ ̶c̶̶h̶̶o̶ ̶đ̶̶ế̶̶n̶ ̶n̶̶a̶̶y̶ ̶v̶̶ẫ̶̶n̶ ̶c̶̶h̶̶ư̶̶a̶ ̶t̶̶h̶̶ể̶ ̶t̶̶h̶̶à̶̶n̶̶h̶ ̶c̶̶ô̶̶n̶̶g̶̶.̶ ̶L̶̶ố̶̶i̶ ̶t̶̶h̶̶o̶̶á̶̶t̶ ̶h̶̶i̶̶ể̶̶m̶ ̶k̶̶h̶̶i̶ ̶c̶̶ó̶ ̶h̶̶ỏ̶̶a̶ ̶h̶̶o̶̶ạ̶̶n̶ ̶n̶̶ằ̶̶m̶ ̶ở̶ ̶c̶̶u̶̶ố̶̶i̶ ̶h̶̶à̶̶n̶̶h̶ ̶l̶̶a̶̶n̶̶g̶ ̶d̶̶ẫ̶̶n̶ ̶đ̶̶ế̶̶n̶ ̶c̶̶ử̶̶a̶ ̶r̶̶a̶ ̶v̶̶à̶̶o̶ ̶n̶̶g̶̶a̶̶y̶ ̶t̶̶ạ̶̶i̶ ̶đ̶̶i̶̶ể̶̶m̶ ̶g̶̶i̶̶ữ̶̶a̶ ̶c̶̶ủ̶̶a̶ ̶h̶̶à̶̶n̶̶h̶ ̶l̶̶a̶̶n̶̶g̶̶.̶
Sửa: Xem chú thích 026-A
Có khá nhiều bức graffiti đáng chú ý xuất hiện trên các bức tường phía trong khuôn viên trường. Hầu hết chúng đều đặc trưng, bao gồm biệt hiệu, tên các băng đảng và tác phẩm nghệ thuật đường phố. Tuy nhiên, graffiti mờ dần rồi lại xuất hiện, thay đổi vị trí. Chữ viết trên bảng phấn và bảng thông báo cũng thay đổi theo cùng một kiểu. Các môn học có phạm vi từ cơ bản (Toán Học, Văn Học, Sinh Học), đến các môn phức tạp và bí truyền hơn, chẳng hạn như Rối Lượng Tử, _____, và thuyết ưu sinh. Một nhà nghiên cứu báo cáo về một bảng đen có chứa thông tin chi tiết về SCP-____, nhưng bằng chứng hình ảnh cho thấy chỉ là một cái bảng trống (những chữ viết trên bảng không thể nhìn thấy qua máy ảnh) (Xem CHÚ THÍCH 026-B). Cụm từ "Bọn trẻ đã từng hát" đã xuất hiện nhiều lần ở những nơi khác nhau trong tòa nhà, nhưng hiện nay vẫn chưa có lời giải thích nào cho ý nghĩa của nó. Một số đối tượng vô thức đã được tìm thấy trong tòa nhà, đa phần thuộc độ tuổi đến trường, dao động từ 12-18. Khoảng ____ người mặc bộ đồng phục của trường. Một số đã được xác định là cựu sinh viên hoặc giảng viên của trường đã mất tích sau khi trường đóng cửa (có ít nhất một trường hợp mất tích hơn mười năm sau khi đóng). Hiện vẫn chưa biết làm thế nào họ đã được đưa trở lại vào SCP-026. (Xem CHÚ THÍCH 026-C)
Mọi nỗ lực đánh thức các đối tượng bên trong tòa nhà đều thất bại. Trong khi đang được đưa khỏi SCP-026, các đối tượng đột ngột thức dậy. Họ trở nên bối rối một lúc, trước khi chết vì mất nước nhanh, sau đó phân hủy mạnh. Không có thông tin hữu ích nào được thu thập từ các đối tượng cho đến nay.
Không có khả năng đánh thức các đối tượng chìm sâu vào giấc ngủ ở trong khu vực thuộc SCP-026, mặc dù sự mất nước nhanh chỉ tác động đến những người đã được tìm thấy trong khu vực trường. Xem Báo cáo Sự cố 026-12.
-CHÚ THÍCH 026-A-
Robot thăm dò và video dữ liệu đã chỉ ra rằng các không gian dị thường rõ ràng là do những thay đổi trong nhận thức của các nhà quan sát, chứ không phải là hiện tượng không gian thực tế. Vì lý do này, SCP-026 không yêu cầu sự can thiệp của Lực Lượng Đặc Nhiệm Cơ Động Rho-8 "Roadside Picnickers" vào lúc này.
-CẬP NHẬT-
Thăm dò thêm đã chỉ ra rằng một số hiện tượng không gian vẫn tiếp tục xảy ra. Xem BẢN GHI THĂM DÒ để biết thêm chi tiết.
-CHÚ THÍCH 026-B-
Nội dung trong các quyển tập, sách, và các mảnh giấy đã biến mất, chỉ xuất hiện trở lại trên các bức tường trong SCP-026. Những dòng chữ mới đã xuất hiện, chủ yếu rút ra từ các bức graffiti hay sách giáo khoa. Nên thận trọng trong việc đưa tài liệu vào khu vực SCP-026.
-CHÚ THÍCH 026-C-
Một số nhân viên cấp D tiếp xúc với SCP-026 đã biến mất khỏi sự kiểm soát của Tổ Chức, chỉ xuất hiện trở lại bên trong tòa nhà bất thường này. Các đối tượng được hỏi trước đó đã phàn nàn về những giấc mơ giống hệt với những trải nghiệm của Đặc vụ Malek.
CẬP NHẬT: xem GHI CHÉP PHỎNG VẤN 026-08.
-BÁO CÁO SỰ CỐ 026-12-
Trong một cuộc kiểm tra an ninh SCP-026 thông thường, Đặc vụ Malek đã được tìm thấy bị bất tỉnh cùng đồng nghiệp của mình, Đặc vụ Jones, trong đại sảnh. Nỗ lực đánh thức Đặc vụ Malek hoàn toàn vô vọng, nên ông được chuyển đến Khu __. Sau khi rời khỏi khu vực SCP-026, ông đột ngột thức dậy trong trạng thái kích động. Khi được hỏi, ông tiết lộ rằng ông đã mơ về một lớp học. Giấc mơ này giống như của tất cả những người đã chìm vào giấc ngủ trong khu vực thuộc SCP-026.
(các mục phụ sau trình bày theo thứ tự đề cập trong bài)
-CHI CHÉP PHỎNG VẤN 026-01-
Cuộc phỏng vấn với _____, cựu hiệu trưởng SCP-026.
Đặc vụ _____: Cảm ơn vì đã dành thời gian, thưa ông _____.
_____: Không hề gì. Thứ tôi có rất nhiều trong những ngày này là thời gian mà.
Đặc vụ _____: Vậy chúng ta hãy bắt tay vào việc ngay nhé. Ông là hiệu trưởng của [ BẢO MẬT] từ năm [BẢO MẬT], điều này đúng chứ?
_____: Vâng, đúng thế.
Đặc vụ ______: Vậy ông có thể cho chúng tôi biết gì về chuyện đó?
______: Vâng, tôi chắc là các anh đã biết hết chuyện rồi. Có người nói ngôi trường đã bị ám. Tôi không biết về điều đó, nhưng mọi thứ dường như càng ngày càng kỳ lạ.
Đặc vụ _____: Cho tôi biết về cái kỳ lạ đó đi, thưa ông.
_____: Để xem, à, hẳn rồi, chuyện về cái cầu thang ấy. Anh đã nghe nói về điều đó, đúng không? Người ta đếm 15 bậc lúc lên và 16 bậc lúc xuống. Tôi chắc chắn là có chiêu trò gì đó, kiểu như là ảo giác vậy, nhưng tôi có thể không bao giờ tìm ra được. [Tạm dừng] Tôi cho rằng điều này có vẻ khá nhạt nhẽo. Nhưng anh biết nó thành thế nào rồi đấy. Người ta cứ thêm thắt mấy thứ lặt vặt. Mọi người cứ kể chuyện truyền tai nhau.
Đặc vụ _____: Cho tôi biết về những giấc mơ.
_____: Những giấc mơ? Ồ, có chứ. Người ta đã phàn nàn về những cơn ác mộng. Chủ yếu là học sinh, nhưng cũng có một vài nhân viên gặp trường hợp tương tự. Cơn ác mộng về ngôi trường cứ lặp đi lặp lại, không bao giờ kết thúc. Lúc đầu chúng tôi còn đùa về nó, nhưng ngày càng có nhiều người nói về nó. Tôi không tin lắm, nhưng, ừm, khi chúng tôi tìm thấy những bản thiết kế không khớp với kiến trúc thật của trường học, dường như quyết định di dời trường đến địa điểm mới trở nên dễ dàng hơn. Dù sao thì ngôi trường cũng đã cũ, và chúng tôi muốn có một khởi đầu mới. Có lẽ chỉ cần như thế thì mọi thứ dường như sẽ được giải quyết và trở lại bình thường .
Đặc vụ _____: Tôi hiểu. Ông muốn nói thêm điều gì không ?
_____: Hmm. [Tạm dừng] Cũng không nhiều, nhưng có lẽ anh nên ghi điều này vào sổ tay, nó khá là thú vị đấy. Đôi khi tôi vẫn có những giấc mơ về văn phòng của tôi tại ngôi trường cũ. Lúc thì khi tôi đang làm thủ tục giấy tờ , lúc thì khi tôi đang nói chuyện với một ai đó, nhưng nó luôn luôn là phía sau bàn làm việc, giống như ngày xưa. Nhưng dần dần, tôi nhận thấy một cái gì đó mất dần đi. Chuông reo nhưng tôi không nghe thấy bất cứ ai ngoài hành lang. Không có học sinh vội vã chạy trong hoặc ngoài lớp học, không trò chuyện, không có tiếng bước chân, không có gì ngoài tiếng chuông. Và nó không dừng lại. Điều điên rồ là tôi không bao giờ nhận ra đó là một giấc mơ mãi cho đến lúc đó. Tôi đã nghỉ hưu trong mười năm, nhưng cho đến khi tôi nhận thấy tiếng chuông, tôi nghĩ rằng tất cả mọi thứ đều bình thường. Điên thật đấy, phải không?
Đặc vụ _____ : Tôi nghĩ rằng điều này rất thú vị. Cám ơn rất nhiều. Nếu ông nghĩ rằng còn điều gì khác muốn chia sẻ, đừng ngần ngại gọi cho tôi.
_____: Bất cứ lúc nào.
-GHI CHÉP THĂM DÒ 026-04-
Cuộc thăm dò thực hiện bởi Đặc vụ _____
"Được rồi, tôi chuẩn bị bước vào sảnh. Các bức tường chủ yếu bằng bê tông trần, một ít sơn ở chỗ này và một ít ở chỗ kia. Tranh graffiti ở khắp nơi. Một vài chai bia, một vài đống rác. Có vẻ đây chỉ là một tòa nhà bỏ hoang bình thường.
"Được rồi, tôi đang tiến lên cầu thang. Thêm một vài bức graffiti trên các bức tường. Giờ tôi sẽ ra ngoài hành lang. Lớp sơn tróc ra trông ghê quá. Có vẻ như là nấm mốc. Làm tôi nhớ tới [DỮ LIỆU BỊ XÓA]. Mấy cái cửa ra vào này lạ quá. Cái thì ở gần, cái thì xa. Khoảng cách thật là bất thường. Chẳng giống gì với bản thiết kế ông đưa cho tôi. Được rồi, đây là một lớp học. Khá trống rỗng. Có một số bàn cũ. Rất là cũ, dường như đã từ những năm ba mươi. Cái bảng đen viết một số bài toán trên đó. Trông khá là gọn gàng. Được rồi, tôi sẽ kiểm tra căn phòng khác.
"Quay lại hành lang. Đi vào phòng tiếp theo. Bàn ghế ở đây trông hiện đại hơn. Làm bằng gỗ công nghiệp. Nhiều áp phích ở đây. Trông như từ những năm 80. Tôi nhận ra một vài trong số chúng từ khi tôi còn nhỏ. Chữ trên bảng trông giống như tiếng Latin. Đúng thế, tôi đang chụp ảnh.
"Thôi, quay lại hành lang nào. Sang phòng tiếp theo.
[Yên lặng vài phút]
"Có điều gì đó thực sự kì cục với nơi này. Tôi thề là căn phòng này chỉ cách tôi có vài bước chân, nhưng tôi cảm thấy như mình đã đi hàng giờ đồng hồ rồi. Dù sao thì tôi cũng đã đến nơi.
"Chúng tôi thấy vài người đang ngủ. Ba người, hai gái và một trai. Chúng có vẻ chừng 14, 15 tuổi. Tất cả đều mặc đồng phục giống nhau. Yeah, giống như ông đã chỉ cho tôi. Đợi một phút để tôi chụp vài tấm ảnh. Ít nhất để chúng ta có thể tìm hiểu chúng là ai.
"Đồ đạc có vẻ cũ kĩ. Nhiều bàn ghế bị hư. Không có gì trên tường. Bảng... cái quái gì thế này?
"Ông sẽ không tin điều này đâu, ████. Trên này có tờ ghi chép của Đặc vụ █████████ trên đó. Đúng rồi, chữ viết tay của cô ấy. Chúng ta sẽ phải thật cẩn thận về những gì có trong này.
"Yeah, tôi chụp ảnh xong rồi, đừng lo. Được rồi, tôi sẽ kiểm tra thêm một phòng nữa, sau đó chuồn khỏi chỗ này.
"Bây giờ quay lại hành lang. Chuyển sang phòng tiếp theo.
"Lại một điều bất thường nữa. Tôi đã đi đúng một hướng cả thời gian dài, nhưng tôi lại quay về chỗ cầu thang. Phải, tôi chỉ cố đi xuống thôi. Thế này là quá đủ cho một ngày rồi. Tôi sẽ gặp anh ở cửa ra vào."
Những hình ảnh được chụp đã tiết lộ [BẢO MẬT].
-GHI CHÉP THĂM DÒ 026-12-
Được thực hiện từ xa bằng một máy bay không người lái thông qua nguồn cấp thông tin video.
Đang thăm dò các hành lang của tầng đầu tiên.
Hành lang trong tình trạng tồi tàn, có vài bức graffiti trên các bức tường. So sánh với video trước đó cho thấy chúng đã thay đổi. Nhiều hình tương tự đã xuất hiện, nhưng ở các vị trí khác. Một số dường như mới xuất hiện.
Cửa cách đều nhau. Một số cửa nguyên vẹn, còn lại hoặc nứt gãy hoặc mất hẳn.
Phòng đầu tiên trong hành lang là phòng vệ sinh nữ. Tranh graffiti xuất hiện nhiều hơn trên các bức tường. Một vài mảnh gương vỡ. Một bồn cầu tiêu đã bị gỡ khỏi tường và đặt ở giữa phòng. Có rất nhiều mảnh sứ và thủy tinh trên sàn nhà.
Phòng tiếp theo là phòng vệ sinh nam. Phòng này bị bỏ qua để đi thăm dò các lớp học.
Lớp học đầu tiên không có đồ đạc. Bảng phấn đã bị gãy làm đôi. Ở một bên bảng, có các dòng chữ "Tôi sẽ không chuyền giấy trong giờ học." Phía bên kia có những đoạn viết một bài giảng về [BẢO MẬT]. Có một tấm áp phích trên tường, miêu tả Helen Keller (nữ nhà văn mù, điếc nổi tiếng của Mỹ).
Lớp học thứ hai được trang bị khá tốt, với số lượng bàn còn lành lặn lớn nhất cho đến nay, chủ yếu được làm từ gỗ và thép theo một phong cách được sử dụng trong những năm 1950. Có hai người đang ngủ đã được phát hiện mà chưa hề được báo cáo trong các cuộc kiểm tra tòa nhà trước đó. Đầu tiên là một nam thanh niên ngồi bàn học sinh. So sánh với tệp tin 026-04 tiết lộ cậu là █████████, một cựu học sinh của trường. Cậu ta được cho rằng đã mất tích mười năm sau khi trường đóng cửa, lúc 28 tuổi. Người kia là một người phụ nữ vào giữa tuổi 30 ngồi phía sau bàn giáo viên. Danh tính của cô vẫn chưa rõ. Bảng phấn có ghi một sự kiện trong thế giới thứ 2, phủ lên bằng một bức graffiti khó hiểu.
Lớp học thứ ba có 15 bàn bằng gỗ công nghiệp bị hư hỏng nhiều kiểu. Một bản đồ trên bức tường phía sau phù hợp với các điều kiện chính trị xã hội năm 1974. Một kệ sách bị đổ, và rơi một bộ bách khoa toàn thư xuống sàn nhà.
Robot sau đó được hướng dẫn đến cuối hành lang và trở lại lối vào. Không có dấu hiệu bất thường về không gian vào lúc này.
-GHI CHÉP THĂM DÒ 026-15-
Cuộc thăm dò được thực hiện bởi Đặc vụ █████, kèm theo một máy bay không người lái.
"Được rồi, tôi vào trong đây. Tiền sảnh vẫn như mọi khi. Có lẽ một số bức graffiti đã phai đi mất. Robot đến rồi."
Tiền sảnh được so sánh với video trước đó. Một số khác biệt ở các bức graffiti đã được ghi nhận. Còn lại, không có thay đổi nào đáng kể.
"Bây giờ tôi sẽ lên tầng trên. Chết tiệt, con robot này nặng vãi lúa. Ông đã đút bao nhiêu thứ khỉ gió vào nó vậy? Có thể ông đã cảnh báo trước với tôi. Nhưng mà, nặng quá. Phải nghỉ một tí khi lên tầng hai đã. Video ghi hình ổn cả chứ? Được, được."
Lần đầu tiên lên cầu thang được điều hướng mà không gặp trục trặc gì hết. Hành lang tầng hai tương tự như hành lang tầng đầu tiên, mặc dù có ít mảnh vụn.
"Tôi nghỉ xong rồi. Lên tầng 3 thôi. Giá mà có đường sắt định hướng... Lần sau, việc mang vác robot và các thiết bị đặc biệt sẽ dễ dàng hơn. Thiết bị này là một minh chứng khá ngu ngốc. Tôi nghĩ mình có thể tìm hiểu ra. Thứ chết tiệt này nặng hơn trăm pound. Đây, giờ lên đến tầng 3 rồi. Tôi đếm ra... 12 cửa. Khoảng cách khá lạ. Cánh cửa cuối phải cách tôi ít nhất trăm yard trở xuống. Nơi này khá bừa bộn."
Máy đo khoảng cách cho thấy hành lang dài khoảng 45 mét. Năm cửa mỗi bên, cách đều nhau, với một cửa nữa ở cuối hành lang. Tổng là 11 cửa.
"Tôi đang vào trong đây. Trên này không có nhiều tranh graffiti lắm. Một ít mảnh vụn. Tôi đang mở một cánh cửa. Tủ quần áo của người gác cổng, và, ê này, người gác cổng ở đây kìa. Ông ta ngủ đứng. Mới đây. Đàn ông, tầm 50 tuổi. Bảng tên ghi "_____". Một vài cán chổi cũ, còn lại của một giẻ lau ... Hình như chuột đã làm tổ ở đây rồi. Chúng đã xé rách một ống quần của ông ta, nhưng có vẻ như chúng không đụng trực tiếp vào ông ta. Cái gì? Ông muốn mẫu vật? À, đương nhiên rồi. Sẽ không phải là điều kỳ lạ nhất tôi đã chọn cho công việc này. Được rồi, tôi nghĩ là thế đấy."
So sánh với tệp tin 026-4 tiết lộ rằng người ngủ này là _____, người gác cổng cũ trong SCP-026. Phân tích phân chuột sau đó tiết lộ [BẢO MẬT]. Đề nghị các đội thăm dò sau này mặc đồ bảo vệ sinh học.
"Lớp học đây. Không, không có ai ngủ ở đây. Vài bàn còn nguyên vẹn, còn lại trông khá tệ hại. Có vẻ như ai đó đã chơi hẳn một cái búa tạ vào chỗ này. À, khoan đã, tôi đứng đúng chỗ rồi. Gậy bóng chày. Nó dựa vào góc. Có khoảng nửa thùng bia ở đây, lon đầy. Có vẻ như họ đi vội vã. Này, đưa robot đối mặt với bảng đi. Có thứ này tôi muốn cho ông nhìn. Tôi nghĩ hình như là chữ Latin. Có thể đáng chú ý đây. Nhờ người dịch nó đi, nó có thể là một đầu mối về những gì xảy ra ở đây."
Dòng chữ Latin là một loạt các câu thể hiện các cách chia động từ khác nhau của động từ VENDO, nghĩa là bán. Tất cả đã được tìm thấy trong sách dạy tiếng Latin vỡ lòng của _____, một cuốn sách giáo khoa trước đây được sử dụng trong các trường học. Cây gậy bóng chày bằng nhôm, và phân tích các dấu vân tay không xác định được.
"Được rồi, lớp học tiếp theo. Bàn trông khá hiện đại. Thập niên 80, tôi đoán thế. Bảng có ghi một trích dẫn từ Nicholas Nickleby trên đó. Vâng, tôi chắc chắn là vậy. Nó được ghi ngay trên bảng. 'Mặt trời không tỏa sáng trên mảnh đất công bằng này để gặp những con mắt khó chịu tùy thuộc vào nó.' Nicholas Nickleby, của Charles Dickens. Có một quả táo trên bàn làm việc. Có vẻ tươi. Tôi định ném nó vào máy. Được rồi, tôi nhìn ra cửa sổ. Này, các ông vẫn ở ngoài đó chứ? Bởi tôi nhìn thấy bọn trẻ trong sân trường kìa. tôi không thấy xe, hay bất kỳ ai trong các ông cả. Ừ, lớp thứ hai bên phải. Ông thấy tôi không? Lạ thật".
Quả táo có vẻ tươi khi nhìn qua video. Tuy nhiên, khi lấy ra từ thùng mẫu vật, nó đang trong quá trình phân hủy mức độ cao. Thông tin từ máy bay không người lái qua cửa sổ cho thấy lực lượng của Tổ Chức vẫn trên mặt đất, và nhóm nghiên cứu đang nhìn lên cửa sổ. Không có đứa trẻ nào được phát hiện trong sân trường.
"Được rồi, ông muốn tôi đi xuống hành lang hả? Được rồi. Để xem lần này tôi có thành công không nhé. Không mất tí hy vọng nào. Đi về phía trước. Có vẻ 10 feet nữa là đến cánh cửa tiếp theo, thực sự đó sẽ là phòng cuối cùng, nhưng ai đang đếm vậy?
Robot đã đến được cuối hành lang mà không có vấn đề gì. Đặc vụ _____ cố gắng đi theo, nhưng đã không thể đi thẳng đến cuối hành lang.
"Cứ đi trước và đưa robot vào. Tôi sẽ không thử lại cho đến khi chúng ta biết rõ hơn về những gì có ở trong đó. Có thứ gì đó đang giữ tôi ra ngoài này. Chúng ta nên tìm ra nó là gì trước khi làm bất cứ việc gì khác. Này, nếu ông muốn biết rõ đến mức thế, tự mình đến hoặc bảo mấy thằng cấp D đi. Tôi không vào đâu. Tự xử đi."
Tại thời điểm này robot mở cửa và bước qua ngưỡng cửa vào hành lang khác, chạy vuông góc với lần đầu tiên, dài 30 mét. Không thấy cửa ra vào nào cả. Một cửa sổ duy nhất đã được phát hiện nhưng nằm quá cao khiến bên ngoài không nhìn được. Các bức tường không có tranh graffiti. Bên trái là một ngõ cụt, trong khi bên phải ở cuối là lối rẽ sang trái. Robot rẽ phải ra hành lang mới. Sau 10 mét, GPS của đơn vị cho thấy nó ở bên ngoài tòa nhà, mặc dù video vẫn cho hình ảnh của hành lang. Nó tiếp tục đến cuối hành lang, và quay trái. Đặc vụ _____ đi về phía trước, ở đầu hành lang ban đầu. Quay camera ra phía sau thì robot chỉ cho thấy hình ảnh cầu thang, không có dấu vết gì về hành lang thứ hai. GPS của đơn vị cho thấy nó trùng với vị trí của Đặc vụ _____ tại thời điểm này.
"Tôi thấy một lớp học khác. Tuy nhiên tôi không thấy con robot. Tôi bị mất liên lạc sau khi nó đi qua cánh cửa. Ý ông là sao, nó ở bên ngoài á? Nó đi ra ngoài qua cửa sổ rồi á? Nhìn xem, có thể là GPS bị dở. Bình tĩnh nào. Ý ông là sao quay lại á? Tôi là cái quái quỷ gì đây- Ôi cái đệch! Được rồi, thế là đủ rồi. Tôi sẽ đi khỏi đây một ngày. Chúng ta có thể trở lại sau khi có thêm vài nhân viên cấp D đến đây."
-GHI CHÉP PHỎNG VẤN 026-08-
Tiến sĩ _____: Mời cô ngồi.
Đặc vụ Walker: Cảm ơn.
Tiến sĩ _____: Bắt đầu vào việc nào. Tôi hiểu rằng cô đang yêu cầu được chuyển khỏi nơi làm việc. Cô muốn nói về chuyện đó không?
Đặc vụ Walker: Tôi không muốn.
Tiến sĩ _____: Tùy cô thôi. Tuy nhiên, tôi không thể chấp thuận việc chuyển giao không có lý do.
Đặc vụ Walker: Nghe này... tôi-" Đặc vụ ngừng ở đây. "Ông đã xem hồ sơ lý lịch của tôi. Ông biết tôi làm việc trong 026, phải không?
Tiến sĩ_____: Ttôi đã đọc hồ sơ rồi.
Đặc vụ Walker: Tôi đã ở đó lần đầu tiên khi chúng tôi đưa một trong những người đang ngủ ra. Rất nhiều trong bọn họ là người lớn khi họ biến mất, nhưng họ trở lại thành trẻ con khi chúng tôi tìm thấy họ. Thế nên, tôi nhìn thấy dường như những cậu bé mười sáu tuổi này cứ teo nhỏ lại đi. Tôi đã gặp ác mộng vào đêm đó.
Tiến sĩ _____: Đáng lẽ cô phải báo cáo bất kì giấc mơ lạ nào sau khi tiếp xúc với một hiện tượng có khả năng thay đổi lý trí.
Đặc vụ Walker: Nó chưa được xem là rối loạn trí não. Chúng tôi tưởng nó chỉ là một thứ hiện tượng kì lạ nào đó. Chúng tôi chỉ theo dõi nó cho đến khi những Picnickers đến. Và điều đó khá là sốc, ông hiểu chứ? Chúng tôi không mong đợi một điều nào như vậy. Dù sao, tôi cũng đã đến đó đủ nhanh. Tôi từng nhìn thấy thứ tồi tệ hơn. Có một lần tôi đã hẹn hò với một người tan chảy thành nước trong lúc tôi nắm tay anh ta.
Tiến sĩ _____: Tôi hiểu. Chuyện gì xảy ra tiếp?
Đặc vụ Walker: Không có gì, trong suốt một thời gian. Tôi vào đó một vài lần, nhưng không thấy cái gì quá kì lạ. Nhưng... Nghe này, tôi biết tôi nên báo cáo chuyện đó. Một trong những người bạn của tôi đã biến mất sau khi bị tiếp xúc với một số điều lạ, và tôi không muốn nó xảy ra với tôi.
Tiến sĩ _____: Cô đã bị tác động bởi một SCP?
Đặc vụ Walker: Tôi... Đúng. Đó là một tuần sau đó. Tôi đang mơ màng ở phía sau một chiếc xe van, và tôi bắt đầu mơ.
Tiến sĩ _____: Cô miêu tả giấc mơ được không?
Đặc vụ Walker: Như những người khác thôi. Ông đã đọc những báo cáo rồi mà, phải không?
Tiến sĩ _____: Hãy coi như là tôi chưa đọc nhé. Còn về hồ sơ, Đặc vụ Walker.
Đặc vụ Walker: Được rồi. Tôi đang ở trong một lớp học. Nó giống như một trong những cái ở 026, nhưng mới hơn. Không hề rời rạc. Tôi biết tên của giáo viên. Tôi biết người ngồi cạnh tôi, dù rằng tôi chưa từng thấy đa số bọn họ. Cái chuông bắt đầu reo, nhưng không ai di chuyển. Tôi giơ tay, nhưng người giáo viên không để ý. Cuối cùng, tôi cố đi ra, nhưng cái cửa không thể mở được. Rồi tôi nhận thấy một điều gì đó rất lạ với tay tôi. Nó có màu sắc. Mọi thứ khác đều chỉ trắng và đen. Nhưng tôi cảm thấy rằng tôi mới là người... nhầm lẫn? Ở nhầm nơi? Đó là khi tôi thức dậy. Chiếc xe van đã bị bỏ lại. Không ai nhận ra rằng tôi đang ngủ.
Tiến sĩ ______: Và cô không hề nghĩ tới việc báo cáo chuyện này?
Đặc vụ Walker: Như tôi nói, tôi đã sợ. Và đó là trước khi bọn họ tìm thấy Malek. Tôi đoán rằng nó chỉ là một cơn ác mộng. Không có gì lạ. Và sau khi Malek có giấc mơ của anh ấy, ừm, họ không làm gì với anh ấy cả, nên tôi nghĩ nó không có vấn đề gì.
Tiến sĩ ______: Cậu ta đã được cho vào diện theo dõi. Cô cũng nên thế, vì sự an toàn của bản thân và sự an toàn cho những người khác.
Đặc vụ Walker: Những nhân viên văn phòng như ông nghĩ mọi việc rất dễ dàng, phải không? Ngồi phía sau một cái bàn cả ngày, ông không biết mọi chuyện như thế nào đâu. Chà, mọi việc không hề rõ ràng ở ngoài đó. Không phải khi ông là người đi săn bắt những con mèo biết nói ở trong ống cống, hay đợi để xem mình có phải là người không trở về lần này.
Đặc vụ Walker rõ ràng đang rất đau khổ. Mất vài phút trước khi cô ấy bình tĩnh lại đủ để tiếp tục cuộc phỏng vấn.
Đặc vụ Walker: Dù sao thì, cho đến về sau chúng tôi mới kết nối giấc mơ với những người ngủ. Mãi đến khi họ tìm thấy những nhân viên cấp D trên tầng một. Dù vậy, tôi nghĩ tôi vẫn không sao. Tôi thực ra chưa từng thật sự ở trong 026 khi tôi mơ. Tôi vẫn không chắc cho đến khi giấc mơ bắt đầu.
Tiến sĩ ______: Giấc mơ của cô còn tái phát?
Đặc vụ Walker: Đúng vậy. Chúng bắt đầu sáu tháng trước. Nó vẫn cùng là một giấc mơ. Nhưng vào mỗi lần, nó mất tôi một ít thời gian hơn để nhận ra là nó không có thật. Và mỗi khi tôi nhìn vào đôi bàn tay mình, nó lại xám đi một chút nữa.
Kết thúc cuộc phỏng vấn số 026-31
Ghi chú: Đặc vụ Walker đã được áp dụng tẩy não cấp A và được đưa về lại nơi làm việc.
(triệu hồi anh Lân đi bộ :Đ)
-------------------------------------------------------------------------------------------------
Ảnh thôi :3
Photoshop tấm đầu nè :>
Ảnh nhỏ vc .-.
-------------------------------------------------------------------
Remaining after school tui lại dịch là Những Thứ Còn Lại Sau Giờ Học :vvvvv Chắc sai gồi UvU
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Vip