🌰 SỌ DỪA (6)
Cậu ba Hiển quyết định chọn một ngày để tỏ tình. Đêm hôm đó, cậu ba Hiển tắm rửa sạch sẽ rồi hồi hộp nằm nghiêng ráo nước chờ Sọ Dừa đến. Hiển tự cho mình không phải là người hèn nhát, cậu có gan thích, thì có gan tỏ tình, cho dù bị từ chối cũng không sao, còn hơn là mãi mãi không hề nói ra. Hiển chỉ sợ nếu mà bị từ chối, thì sau này cũng khó mà làm bạn với nhau được.
Trằn trọc qua lại trong phòng tối một lúc, đến khi trăng lên đầu cành, tiếng ve kêu râm ran sau hè, tiếng keẹt.. nho nhỏ từ bản lề cửa phát ra.
Cửa mở nhưng không ai bước vào, chỉ có tiếng cạch cạch đều đều. Hiển biết Sọ Dừa đã đến rồi. Cậu ngồi dậy nhóm cây đèn dầu trên bàn, ánh đèn cam vàng chỉ đủ tờ mờ sáng soi rõ hai con người.
Sọ Dừa trông đăm chiêu, không vui vẻ như mọi ngày, dường như mang tâm trạng. Hiển ngồi lên mép giường, hắn bèn nhảy lên giường ngồi kế cậu.
Bầu không khí chợt sượng sùng kỳ lạ. Không ai nói gì, Hiển chỉ im lặng, tay cậu xoắn những ngón tay vào nhau, không biết làm thế nào để mở lời tỏ tình.
Đang rối ren, Hiển thấy hắn cụng nhẹ vào đùi cậu mấy cái, "Cậu ba Hiển, tôi có chuyện muốn nói với cậu."
"Là gì thế?" Hiển quay lại nhìn hắn, thấy đôi mắt heo ti hí của hắn như sáng lấp lánh hơn mọi ngày. "Tôi..tôi cũng có chuyện muốn nói."
Hiển ngạc nhiên, hóa ra không phải mình cậu là có chuyện muốn nói đêm nay. Không biết Sọ Dừa muốn nói cái gì.
"Anh nói trước đi." Hiển giục.
Sọ Dừa hít vào một hơi thật sâu, mím chặt môi. Nếu như trước đây những lời đường mật luôn ngự trị trên chót lưỡi đầu môi của hắn, nói lời thương yêu với hắn quá dễ dàng, giờ lại cảm thấy khó khăn hơn bao giờ hết, lời yêu muốn nói đến miệng lại nghẹn ứ lại. Có lẽ đây là sự khác nhau giữa vui chơi qua đường và chân ái.
"Chúng ta thân thiết cũng đã lâu, ừm....thì...là..." Hắn nhắm tịt mắt lại, tuôn luôn một tràng
"Anh nghĩ là anh thương Hiển mất rồi. Cậu Hiển ..cậu Hiển có... có thương anh không?"
Mãi một lúc không nghe Hiển trả lời. Sọ Dừa thầm nhủ thôi rồi, chắc chắn là người ta đang tìm cách để từ chối khéo mày đấy thôi. Lần đầu tiên trai làng chơi Sọ Dừa cảm thấy tuyệt vọng. Nếu mà những nam thanh nữ tú hắn từng đùa giỡn tình cảm mà thấy cảnh này, hẳn phải vỗ đùi chỉ tay vào hắn mà cười thật to, hóa ra Thái Minh cũng có ngày rơi vào lưới tình không ngóc đầu lên nổi.
Hiển sốc đến mức không nói lên lời, cậu mở to đôi mắt hạt nhãn, rồi chớp chớp mấy cái, vẫn chưa tin vào tai mình. Hóa ra Sọ Dừa cũng thích cậu, thậm chí cậu chưa kịp tỏ tình, hắn đã giành trước mất rồi.
Niềm vui ập đến bất ngờ làm cậu phải ngẩn ra một lúc mới sực nhớ phải mở miệng trả lời. Ngay lúc Sọ Dừa định gạt phăng đi thì cậu rối rít, "Có, em có." tầm mắt Hiển lúc này chợt nhòe đi, hình như cậu lại khóc rồi. Cậu Hiển lúc nào cũng mau nước mắt, buồn thì khóc mà vui thì cũng khóc.
"Thật không?" Sọ Dừa quay ngoắt lại, hỏi dồn, "Cậu Hiển thương anh thật hả. Không chê anh xấu hả?"
"Không, sao lại chê." Cậu lắc lắc đầu, tay quẹt đi nước mắt. Hiển dang tay ôm chặt lấy hắn vào lòng. Hắn không có tay để ôm lại cậu, chỉ có thể ép cơ thể tròn vo của mình sát vào người cậu hơn. Sọ Dừa thấy cả cơ thể tròn lẳng của mình đang tan ra trong lồng ngực thiếu niên nhỏ, nhịp đập hai trái tim cũng như hòa vào làm một.
Ôm chặt một lúc, Hiển nới lỏng ra, nhìn sâu vào mắt hắn. Bốn mắt nhìn nhau. Sọ Dừa chợt cố rướn thân hình tròn vo của mình lên gần gương mặt Hiển. Cậu Hiển biết ý nhẹ nhàng đặt đôi môi chúm chím của mình lên đôi môi xấu xí của hắn.
Lần đầu tiên họ hôn môi, một nụ hôn ngọt ngào đến mức hắn cảm giác mình đang tan chảy.
Hiển lúng túng không biết làm gì, chỉ mở khớp hàm để mặc cái lưỡi của hắn càn quét trong khoang miệng, xoắn lấy cái lưỡi nhỏ của cậu, nút liếm và hút hết hơi trong phổi của cậu.
Hôn nhau thật lâu, môi lưỡi tách ra, nước bọt không kịp nuốt chảy dài hai bên khóe. Mặt Hiển lúc này đã đỏ bừng như quả cà chua chín. Sọ Dừa cười khẽ, hắn đang định nói gì đó, nhưng chỉ kịp "Em.." một tiếng, tức thì một luồng năng lượng chạy dọc toàn thân hắn.
Hắn chết điếng, cảm thấy cả người như bay lên lâng lâng khó tả, một cảm giác vừa quen thuộc vừa lạ lẫm chạy rần rật khắp các mạch máu.
"Anh, anh sao thế." Thấy hắn có biểu hiện lạ, Hiển lo lắng hỏi. Sọ Dừa không đáp nổi, luồng năng lượng lớn đến mức cái lốt thịt viên này muốn banh thành từng mảnh. Hắn co giật một lúc, đến khi cậu Hiển đã cuống đến mức toan gọi người đến trợ giúp đưa hắn đến thầy lang, hắn mới phịch cả người xuống, thở dốc.
Hiển nhào đến ôm lấy hắn, lo lắng hỏi rối rít.
"Anh không sao anh không sao." Sọ Dừa nhanh chóng trấn an cậu. Hình như lời nguyền được giải rồi! Đợi nhịp thở ổn định trở lại, hắn cảm thấy tất cả sức mạnh của mình đều đã trở lại rồi. Hắn thụt lùi lại, lăn ra giữa phòng, rồi trước ánh mắt ngỡ ngàng của Hiển, hắn bay lên lơ lửng.
Hiển mở to mắt nhìn Sọ Dừa bay lên đến ngang tầm mắt mình, rồi một luồng ánh sáng chói lóa từ giữa cơ thể hắn tỏa ra, đâm xuyên qua các thớ thịt. Ánh sáng lóe lên đến mức
Được một lúc nó yếu dần, để lộ hình bóng một người đàn ông cao lớn đang đứng đó.
Đây là ai, sao lại ở trong phòng của cậu?? Hiển hoảng hồn, cậu định hét lên nhưng hắn đã nhào đến bịt chặt miệng cậu.
"Anh đây, anh đây mà." Hắn vội trấn an, "Anh Sọ Dừa đây."
Hiển vẫn còn sợ hãi nhưng nhận ra giọng của hắn. Cậu mở to mắt nhìn hắn từ trên xuống dưới, lắp bắp, "Đây ..đây là cơ thể của ai?"
"Của anh chứ của ai."
Hôm đó Sọ Dừa kể lại đầu đuôi câu chuyện từ thiên quan thành người trần của mình,
Dĩ nhiên hắn giấu nhẹm chuyện hắn do ăn chơi trác táng mà bị đá xuống trần, hắn chỉ nói mình phạm lỗi lớn, bị Ngọc Hoàng trách phạt ở trong cái lốt xấu xí này, và Hiển với tình yêu của mình đã hóa giải cho hắn.
Hiển chớp chớp đôi mắt to, "Thật không thể tin được." Cậu ngắm nhìn thật kỹ gương mặt hắn hiện giờ. Mày kiếm mắt sáng, xương hàm vuông vức, mũi cao môi mỏng, rặt một vẻ trai hư điển hình, đẹp trai đến mức làm người khác cảm thấy bất an khi là người yêu hắn.
Thật sự không có một đường nét nào của "phiên bản người" này giống với cục thịt mắt heo môi dày kia, nhưng cậu vẫn có thể nhận ra cái kiểu cười ruồi đáng ghét của hắn.
"Đúng là anh rồi."Hiển thò tay véo má của hắn, kéo ra kéo vào, xác định đây là da thật thịt thật mới thôi.
Ngắm nghía chán, Hiển từ kinh ngạc chuyển sang xấu hổ, "Anh... ừm..anh cần mặc quần áo vào không.."
Sọ Dừa khi biến hình lại vẫn đang khỏa thân, củ khoai lủng lẳng giữa hai chân hắn đang cạ cạ vào chân Hiển, đã chuyển dần sang trạng thái bán cương.
"Mặc vào làm gì." Sọ Dừa dài giọng, cười xấu xa nhe cái răng nanh nhòn nhọn. Hắn cầm tay cậu kéo đến đặt lên cục thịt, cục thịt ngay lập tức cương cứng hoàn toàn, to, nóng, lại còn đầy gân, đầu khấc nhỏ nước, hừng hực chờ được lâm trận.
Hiển đỏ bừng mặt, ngại đến phải quay đầu nhìn đi chỗ khác, nhưng những ngón tay vẫn nhẹ nhàng xoa nắn cho hắn.
Sọ Dừa nhũn cả tim, cặc thì cứng hơn một cấp, hắn yêu thiếu niên bé nhỏ này chết đi được. Sọ Dừa cầm tay cậu, chỉ cậu vuốt ve cái thứ khổng lồ kia của hắn, dịch tuyến tiền liệt từ đầu khấc chảy đầy bàn tay nhỏ, hơi thở dần trở nên nặng nề trong không gian im lặng.
"Cho anh nhé." Giọng hắn như khào đi vì dục vọng. Cậu Hiển đỏ mặt gật nhẹ đầu.
Sự ham muốn bị dồn nén liền bung ra như chiếc lò xo, Sọ Dừa ngay lập tức như con hổ đói ôm lấy cậu ba Hiển bế lên cái giường gần đó. Chỉ trong tích tắc, quần áo giày vớ của Hiển đã nằm trên mặt đất, hắn lao lên giường ôm lấy cậu, vồ vập hôn ngấu nghiến lên môi lên mặt, tay không ngừng nắn bóp hai vú.
Hiển vừa nhột vừa thấy thích thú, hai chân đạp đạp mấy cái, rồi khóa chặt vào hông của hắn, miệng không ngớt ưm a.
Cặp vú non liên tục bị nhào nặn bởi bàn tay thô bạo của hắn, hai vú bị kích thích, đầu vú cứng ngắc nhô cao. Sọ Dừa lúc này đã trườn xuống bú cắn vào hai vú, lấy tay bóp lồn, chà xát vào cái khe lồn, gảy gảy hột le, khiến Hiển quằn quại rạo rực hết cả người.
Sờ mấy cái lồn đã sũng nước, người cậu hết uốn éo lại chòi đạp đôi chân, đạp hết chăn mền xuống đất, Hiển thở hổn hển như phát điên, hai chân vòng lên siết chặt vào mông của hắn mà ghị xuống, làm cho con cặc của hắn tiến sát gần đến cửa lồn hơn bao giờ hết. Có lẽ sau bao ngày được bú lồn mà không có cái gì đút vào, lồn nhỏ này cũng đã không thể chờ đợi được thêm nữa.
Nhìn cái lồn nhíu nhíu đòi cặc thấy mà thương. Nhổm người dậy, hắn cầm cặc quét lên quét xuống, nhè nhẹ vào giữa hai mép lồn như trêu ngươi cậu, khiến cậu nức nở hẩy mông lên như muốn nói cho vào đi, em cũng thèm lắm rồi. Chẳng để cậu ba nhỏ đợi lâu, khi đầu cặc đã thấm nước lồn, hắn từ từ đưa con cặc gân guốc dài ngoằng của mình đi vào.
Lồn trinh bót không từ nào tả nổi, từng thớ thịt lồn siết chặt lấy cái buồi gân guốc của hắn như muốn nghiền nát. Hắn cắn răng nhích từng tấc một, con cặc to như cái cời than nóng đỏ, đâm vào lỗ lồn từng chút từng chút.
Vào hết cái đầu khấc, Sọ Dừa đã chạm tới màng trinh. Tuy ăn cơm trước kẻng vẫn không là việc gì đúng đắn nhưng hắn cam đoan hắn sẽ cưới cho bằng được Hiển. Hắn cắn răng, thúc thật mạnh vào trong.
Cặc đâm lún cán, màng trinh rách toạc, Hiển bủn rủn co giật, cậu thốn quá, cảm giác như lồn cậu không đủ sâu để chứa con cặc khổng lồ này, miệng thở hổn hển run rẩy, các cơ lồn căng ra hết cỡ và co thắt từng hồi vì con cặc quá khổ của hắn đang ngự trị trong đó. Khổ nỗi, cơ lồn càng co thắt thì cơn sướng khoái lại càng ào ào tăng nhanh, cái sướng nó cứ dâng lên rần rần lan tỏa rộng ra khắp người, miệng cậu há hốc, mắt ngây đi, bàn tay cào cấu lung tung trên vải giường tận hưởng cảm giác lần đầu được đụ lồn.
"Giỏi quá..vào được hết rồi." Sọ Dừa đâm cặc vào lồn, hoãn một chút chờ cậu lấy hơi, vuốt mấy lọn tóc bết mồ hôi trên trán cậu, rồi bắt đầu nhấp... nhấp... và nhấp những cú cực mạnh nhanh dần. Nước lồn túa ra lênh láng, dần dần cậu không thấy thốn nữa mà thấy sướng khủng khiếp. Sọ Dừa làm phát nào chất lượng phát đấy, khiến cậu như muốn chết đi sống lại sau mỗi cái nhấp cặc của hắn.
Sọ Dừa phất tay làm một kết giới cách âm bao quanh căn phòng, "Sướng thì rên đi, không ai nghe thấy đâu."
Hiển lúc này phê quá rồi, cậu không còn có thể suy nghĩ Sọ Dừa làm gì để dám khẳng định không ai nghe thấy tiếng cậu. Cậu rên ư ử mỗi lúc một to, đưa đẩy bộ mông linh hoạt phối hợp nhịp nhàng với những cú thúc mãnh liệt của hắn, hai thân thể chạm nhau phành phành, nước lồn nhiều đến độ khi con cặc ra vào nghe nhóp nha nhóp nhép chép chép choèm chọep. Sau mỗi nhịp thúc vào, hắn còn ngoáy tròn con cặc, cọ xát đầu và thân cặc lên mọi nơi nhạy cảm trong lòng âm đạo, khiến cậu sướng quá chỉ còn biết rên lên inh ỏi.
Sọ Dừa lật úp Hiển lại, đè cho chiếc lưng ong của cậu võng xuống, cặp mông trắng nõn dẩu lên cao cong vút ra sau, lộ ra cái lồn bánh bao ướt nhẹp, hắn quỳ gối ngay đằng sau, lại cầm con cặc to dài đâm ọt một phát lút cán.
"Sướng không em?" Hắn thở hổn hển hỏi.
"Ư...sướng.. hức..sướng quá." Hiển nức nở.
"Sướng chỗ nào nè?" Sọ Dừa phía sau vẫn hỏi nhây.
"Sướng..ưm.. sướng bím..a..aa" Hiển sướng phát khóc, đầu óc mụ mị chỉ biết ai hỏi thì trả lời.
Hắn chợt tét vào mông cậu đánh chát một cái, "Lồn, không phải bím."
"A....aaa..... lồn..ư...sướng lồn...."
Thốt ra được một lần, Hiển như lĩnh hội được cách rên dâm, càng về sau càng trơn tru.
"Ư....a... anh ..anh đụ em ...sướng..ưm...sướng lồn quá.." Những từ ngữ tục tĩu dâm dục phát ra từ cái miệng ngoan ngoãn của cậu Hiển, nghe mà buồi hắn muốn nổ tung vì nứng.
Hắn tăng tốc độ dập con cặc của minh vào lồn nhỏ như vũ bão, cậu sụm luôn xuống giường, hứng trọn từng cú dập trời giáng. Sọ Dừa lúc này như trâu điên sổ chuồng, gần như đè tấm thân xinh đẹp của Hiển bẹp dí xuống giường, liên tục dập con cặc hung hãn của mình vào cái lồn đang tơi tả của cậu, mặc kệ cho cậu rên la.
"Ôi... ư... ư... ư... chết... chết..." Toàn thân cậu co giật, cơn cực khoái liên tiếp ào đến như sóng thần hết đợt này đến đợt khác. Lồn liên tục bắn nước, đôi bàn tay cào cấu vò nát tấm vải trải giường. Cái lồn vừa mở bát mà đã bị đụ đến mức cùng cực, ruột gan cậu như bị nung chín, đảo lộn lên trên, nước lồn đổ ra như suối chảy dài xuống hai bên háng dọc xuống đùi, đọng lại thành vũng dầm dề nhóp nhép trên giường.
Tiếng rên, tiếng thở của hai người lớn dần trong cơn động tình, đam mê và sướng khoái. Sọ Dừa đụ cho đến khi cậu thở không ra hơi nữa, mới bắn từng dòng tinh trùng nóng hổi vào nơi thâm sâu nhất trong người cậu. Hiển cũng xuất khí lồn tung tóe. Tinh trùng hòa với nước lồn trào ra, trôi xuống ướt đẫm cả hai chân đùi của hắn.
Hai thân hình đổ ập lên nhau nằm bất động. Cả hai nằm im lặng tận hưởng dư vị ngọt ngào của cơn cực sướng, lắng nghe tiếng tim đập của nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Vip