Thể loại: Cổ đại, ngược thân, ngược tâm.Nam nhân thứ nhất hắn cho nàng tình yêu và hứa hẹn cả đời gắn bó, rồi tất cả kết thúc bằng việc lấy đi đôi mắt nàng, để cho vị hôn thê bị mù của hắn.Nam nhân thứ hai trao nàng con ngươi mới, cũng săn sóc che chở nàng suốt mấy năm, nhưng kết cục hắn vẫn bỏ rơi nàng mà lao vào vòng xoáy tranh quyền đoạt vị.Nam nhân thứ ba, hắn là mộng tình đầu tiên của nàng từ thuở thiếu nữ cơ hàn, hắn nói: "Nàng không muốn thì đó là giả, nếu muốn thì là thật."Hắn chỉ cần nàng gật đầu, sính lễ kiệu hoa, bà mai dẫn dắt, hắn rước nàng về làm thê tử.(Mỗi chuyện tình của nữ chính sẽ có kết thúc không vui, ở cuộc tình thứ ba sẽ chỉ có ở Enovel!)…
Xuyên Qua, Ta Đang cướp Tân Nương Của Nam Chính?Tác giả : Puii Pi Dy.Thể loại : Bựa và Hài Hước, Truyện Teen, Cổ Đại, Xuyên Không, Nữ Phụ....Đầu tiên kể về nữ chính Dạ Tiền Tình ngày đó đi ăn cỗ cưới của bạn trai cũ, ăn xong cô ả xách cái mông đi về, là vừa bước qua cửa lập tức bị cả nhà bạn trai cũ thả chó tiễn vong theo đúng nghĩa đen.Chó đuổi thêm xe mất lái nên xảy ra tai nạn... Thế nhưng kết cục của Dạ Tiền Tình không phải là giỗ đầu mà là xuyên không....Đùng một cái trở thành nữ phụ đam mỹ, Dạ Tiền Tình xuyên qua ngay lúc tình huống nữ phụ cướp tân nương! Để không bị liên hoàn phạt sau lần cướp này, nàng mặc kệ bản thân bị thương mà vội vã đem tân nương trả về cho tân lang, cúi đầu tạ lỗi....Trích đoạn: Nam nhân: "Ta có nuôi ba con cẩu nhỏ, chúng rất mong manh yếu đuối."Nữ tử: "Ờ, mong manh đến mức cắn nát cửa sắt trốn đi chơi? Yếu đuối đến mức đuổi thiếp quanh thành, cắn thiếp không trượt phát nào?"Nam nhân: "Số nàng đen mới bị như vậy thôi."Nữ tử: "Thế số đỏ là thiếp đổ máu rồi đúng không?"Nam nhân: "Nàng quả thật thông minh!"Nữ tử: "À, thế à."…
Nội Dung :Nữ tử mang hỉ phục hoa lệ đứng trước nam nhân mang huyền y cùng một nữ tử khác ôm ấp. Đôi mắt ướt nhòa, đẫm lệ, ánh mắt chua xót đặt tại nam nhân. Nữ tử cất giọng : "Huyền, chàng cạnh ta cũng chỉ vì một nữ tử chốn phong trần này muốn ư?"Nam nhân đôi tay vuốt ve mái tóc người trong ngực mình, nhàn nhạt nhìn nữ tử trước mắt nói : "Hết cách rồi, cần nàng ấy hài lòng, ta cái gì cũng đều làm theo.""... Vậy sao? Đem tình cảm của ta ra đùa bỡn, các người vui vẻ lắm ư??" Nữ tử gào lên vô thức, hai bàn tay nhỏ nắm lấy một mảnh hỉ phục, run run dùng sức làm hỉ phục phẳng phiu phút chốc trở nên nhăn nheoChính chàng lấy thứ tình ái nàng nâng niu ra để mua vui cho người khác? Và rồi chàng thản nhiên vứt đi những thứ nàng từng trao, vui cười ái ân bên người trước mắt nàng, để nàng thấy được nàng chẳng là gì với chàng nữa.Để nàng rõ ràng mình đã thành con rối, mặc cho chàng tiêu khiển cho đến buồn chán, tiếp đến con rối hết giá trị liền bị chàng bỏ đi không luyến không tiếc.Bấy nhiêu tình cảm nàng dành cho chàng, thật nhiều yêu thích với chàng, nhiều nhiều sự quan tâm, cái hi vọng nàng đem đặt hết cho chàng, trong giây lát hết thảy tan vỡ, vỡ vụn.Thành hôn hôm nay... không phải hoan hỉ mà là bi ai đối với nàng.Ngày trọng đại nhất của một nữ tử là nàng, đáng lẽ nên có tiếng cười mang viên mãn hạnh phúc, chứ chẳng phải trớ trêu và than khóc, thương đau vô vọng như này.Nàng còn lại gì ngoài mảnh đen tối âm u, uất ức tội lỗi, tuyệt vọng đau buồn của một tân nương bị vứt bỏ?…
Ái Ân Triền MiênMặn Nồng Say ĐắmBao Năm Kề NhauXuân Hạ Thu ĐôngHoa Chẳng Đơm NổiQuả Kết Không RaNgười Cũng Xa TaTiếc Thay Lương DuyênBất Thành Uyên Ương....Bốn năm vì thích hắn mà nàng bỏ đi tiền đồ, hào quang của mình đang có để làm tình nhân bé nhỏ không danh phận ở bên hắn vậy mà đổi lại hắn cho nàng ba từ không xứng đáng.Hắn coi nàng là vật trưng bày cho đẹp, có cũng được, không có cũng không thiếu cái khác thế vào.Hắn vô tình vô nghĩa với nàng.Hắn ôn nhu với nữ nhân hắn yêu.Hắn có thể nhường nhịn nữ nhân ấy.Hắn có thể kiên trì với nữ nhân ấy.Hắn có thể yêu thương nữ nhân ấy.Dù cho nữ nhân ấy vô tâm, hờ hững với hắn như vậy.Nàng người bên gối, dưới thân hắn bao năm.Hắn lạnh nhạt phũ bỏ.Điều này làm nàng ghen tị, tủi hờn...Vì sao nàng không thể có được chút tình cảm từ hắn?Thôi... nàng không cần nữa! Hối hận trong nàng nhiều lắm... không cần hắn nữa... không bao giờ cần nữa!Thế nhưng hắn không buông nàng! Không tha cho nàng..._Một nữ nhân vốn nên trong sáng, đơn thuần nhưng vì con tim hướng về một nam nhân vô tâm với tất cả mà nữ nhân ấy bỏ đi tâm hồn thơ ngây, không đau không xót. Nam nhân cố ý tạo ra bao tổn thương cho nữ nhân ấy, khiến nữ nhân tủi hờn, đau thương, tâm trở nên độc ác...…
Thiêu Đốt Hỉ Phục...Tác giả : Puii Pi DyThể Loại : Cổ Đại, Ngược, Ngôn Tình, Teen.Giới Thiệu :Một nữ tử mặc hỉ phục ba lần, lên kiệu hoa ba lần và bước vào cửa lớn ba lần.Đều mang một bộ hỉ phục, đều lên một kiệu hoa, đều gả cho một người... đều là bước qua cửa lớn đó rồi đều không thành.Lần thứ nhất, không thành bởi vì tân lang bỏ đi, lần thứ hai, tân lang bị kéo đi.Lần ba, tân lang lại bỏ đi!Ba lần, như nhau vì một bệnh nhân, hay nói thẳng, rõ ràng ra là người tân lang yêu đang cần tới tân lang đi?Nàng, Tân Hiều, với hắn Quân Quân chỉ là trách nhiệm, cái trách nhiệm ấy với hắn vô cùng nhỏ nhoi, không đủ xứng để so sánh với tình yêu của hắn, với người hắn yêu thương trong tim, nâng niu trên lòng bàn tay.Vậy nên việc hắn rời bỏ nàng ở ngày thành hôn là chuyện có thể hiểu mà...Trong chuyện tình này, mỗi nàng là kẻ ngu ngốc, tự mình đa tình mà thôi, dù cho nàng có đau lòng hay tuyệt vọng và ai oán đi chăng nữa thì đó cũng do nàng tự tạo tự nhận, không có oán trách được ai cả!...Phần 2 :Cả thiên hạ đều biết rõ lương duyên phu thê của hai ta không có chữ yêu.... Chỉ có ân tình nghĩa đi kèm một lời thề : "Không Yêu Vẫn Bên Nhau Đến Bạc Đầu."Nàng biết chàng có người trong lòng, là bởi vì người trong lòng chàng đưa đẩy cọc hôn sự giữa hai người, đẩy đưa một hồi nàng vào cuộc, thay người gả cho chàng.Đêm động phòng, chàng phát hiện tất cả, chàng cười khẽ nói : "Để thời gian xem xét duyên này đi."Và rồi... hai năm sau, nàng và chàng cũng đi bên nhau, không còn như trước kia, xa cách vời…
VÔ TÌNH QUÊN ĐIĐóa Hoa Rời Cành, Ta Cũng Rời Chàng.Sáu năm đổi lấy vô tìnhDù cố gắng bao nhiêuTa với chàng cũng là vô hìnhTa vẫn hi vọng thật nhiềuVà rồi tuyệt vọng, đau thươngGiờ đây còn gì ngoài tâm tànNgây ngốc nhìn mọi thứ vỡ tanĐóa hoa kia khô héo nhẹ nhàng rơi, xa rời cànhTa lặng thầm rời khỏi trần thế, rời xa chàng....Ta, nhị công chúa của Hạ quốc, Hạ Hoa Y gả cho hắn, thần y Hàn Vũ Kinh... gả sau ngày vị tỉ tỉ của ta đại công chúa Hạ Yến Nhi đi hòa thân.Ta cùng tỉ tỉ bước lên kiệu hoa gả đi, tỉ tỉ đi hòa thân còn ta gả cho người mình thích và hai chúng ta đã hứa với nhau rằng cùng nhau cười tươi vui vẻ, không ai được khóc, dù mỗi người một nơi đi nữa vẫn mãi là tỉ muội tốt.Ta vẫn nhớ lời hứa đó trong sáu năm qua... vì có lời hứa nên ta vẫn vui tươi, nở nụ cười như khóc trong đêm quạnh hiu, thêm quay quanh ta đều là buồn bã đau thương và tủi hờn...Vỉ sao à? Vì người ta lỡ động tâm, vì người ta lỡ yêu là hắn, hắn đã hờ hững với ta... không hề để mắt đến ta, ngày hắn lấy ta, đêm động phòng sáu năm trước ta nhớ rất rõ ràng.Hắn vén khăn hỉ trên đầu ta lên, mắt nhìn ta, hắn nhàn nhạt nói : "Đây là nàng muốn, sau đừng hối hận." Tám từ tuôn ra lọt vào tai ta làm ta ngơ ra chẳng hiểu gì cả, chờ khi ta tỉnh táo lại thì chỉ còn thấy bóng lưng hắn thôi.…
Ta bất tài, bất sắc, nhưng là mẫu nghi thiên hạ.Ta độc ác, lẳng lơ, nhưng là hoàng hậu một quốc.Ta cỏ dại, nhỏ bé, nhưng là cao hơn mẫu đơn.Hoàng cung, kinh thành, tất cả ghê tởm ta.Nghịch lý trên người, vì thương hại trên ta mà biến mất.Số trời định sẵn, ta ngoài, gấm nhung lụa là bao bọcNgọc bảo đầy người, cao lương mỹ vị trước mặt.Không tình, không yêu, trái tim giá lạnh. Sẽ vĩnh viễn cô độc đến chết....Mẫu đơn nở rộ, đẹp đẽ tuyệt trầnĐóa hoa nữ vương người mê mẩnSay nhìn đắm đuối trao cả tư tâmMẫu đơn tàn phai, người tiếc hậnVẹn toàn bao nhiêu cũng biến tan....Câu chuyện xoay quanh Hoa Mộng, một hoàng hậu xấu xí, lẳng lơ, độc ác.Nhưng đãi ngộ tốt, hoàng thượng độc sủng, không tuyển thêm phi tần...Thiên hạ ganh tị lại ngưỡng mộ.…
Những lúc anh buồn, em ở bên...Cuộc tình em chọn như câu hát : Anh chỉ đến bên em lúc buồn, vậy những ngày vui anh về nơi đâu?Em là vị hôn thê của anhCô ấy, người anh yêu.Em yêu anhCô ấy và anh yêu nhau, vì cô ấy có nỗi khổ, nên hai người xa nhau.Một hôn lễ linh đình, em thân phận cô dâu, chú rể anh đảm nhiệmĐám cưới trò chơi, những nhân vật trong đó góp phần giúp anh kéo cô ấy trở về.Em muốn hỏi anh lần nữa : Anh có yêu em không?Anh nói : Không.Haha...Từ bao giờ anh biến em thành diễn viên?Thôi, dù sao vai diễn em diễn rất tròn vai, rất vui vẻ.Cảm ơn anh. Chúc anh hạnh phúc.Khi nào người con gái ấy yêu tôi tới hao gầy?Nơi trái tim tôi đang đau đớn?Sao em ngốc thế cô bé?Tôi sai rồi!Xin em thêm lần yêu tôi.Kỷ niệm cố chôn vùi tháng năm ta đã cóNhớ từng dấu yêu xa vời nàoCó nhớ, có thương hãy đặt tay lên tim khẽ nóiLắng đọng giấc mơ qua rồi.…
Duyên đến, ta kết đôiPhận tới, ta lấy nhau....Trong một cuộc tình được dựng bởi hai trái tim trung thànhNhưng hai ta là một lời hứa dựng thành....Lời hứa không phải do hai ta định....Là lời hứa của người sắp chếtAnh lấy em vì lời hứa của chị ...Em nên cảm ơn chị ấy?Em nên xin lỗi chị ấy?...Em, kẻ ích kỉ.Chị, cao thượng.Làm thế nào em vẫn là độc ác, vô tâm, vô tình....…