Là mưa mùa hạ mang em đến
Tình yêu không phải chỉ có rung động, mặn nồng, chia ly hay nhung nhớ, nó còn là gặp được người sẵn lòng đưa tay kéo mình ra khỏi tăm tối, là người đau lòng khi nhìn thấu nỗi đau bên trong bạn......"Sau này anh không giải cứu thế giới nữa, anh ở nhà học vẽ, trồng hoa, làm người bình thường thôi." Anh vừa nói, vừa cười trông như đùa, nhìn cô chăm chú rửa sạch vết thương cho mình."Đừng giỡn nữa." Cô nhăn mày, không vui liếc nhìn anh."Anh nói thật đó." Ánh mắt anh chân thành, đong đầy ham muốn, "Chờ anh làm người hùng đủ lâu rồi, sau này anh chỉ muốn về nhà của mình ăn tối và làm người hùng của em thôi."Cô cố gắng nén cười, liếc xéo anh: "Anh chỉ cần ngồi yên là được rồi, đừng có kiếm chuyện cho em nữa."Anh cười sảng khoái, mái tóc ngắn cũn trông anh mới ngoan ngoãn làm sao: "Thế tiểu thư bảo vệ tôi nhé?""Ừm!"...."Nơi mùa hè với những cơn mưa xối xả, liệu vẫn sẽ có ai đó đến cùng tình yêu, đưa tay ra cứu rỗi bạn, trở thành ánh trăng trong lòng bạn?"…