Quái vật ngủ
Người ta thường kể về "người đẹp ngủ". Thế còn quái vật ngủ thì sao? Thế còn tao thì sao?…
Người ta thường kể về "người đẹp ngủ". Thế còn quái vật ngủ thì sao? Thế còn tao thì sao?…
"Mày trông chờ gì ở cái tên phổ biến nhất cơ chứ?Nhưng mày biết đấy, khi mày cuộn tròn như một bào thai mỗi đêm, an tâm biết bao trong chiếc quan tài - giường - quan tài ấy, đó là lúc mà tao giành lại được những gì lẽ ra phải là của tao. Của Linh.""Linh" là truyện kinh dị, bí ẩn của blu.…
Trong này có những truyện ngắn bị từ chối - dù là bị từ chối bởi nhà xuất bản, tạp chí hay chính bản thân tớ. Một thứ bị từ chối có thể sẽ là đồ bỏ đi, hoặc sẽ là điều đáng trân trọng với người khác.…
Auguste từng nghĩ việc ăn thịt phụ nữ là nghệ thuật, đem lại cho hắn thứ khoái cảm cực độ. ("Auguste" là truyện kinh dị viết bởi Blu the Rey, có nhiều chi tiết bạo lực và nội dung nhạy cảm, bạn đọc nên lưu ý trước khi bắt đầu.)…
- hay cổ tích về một công chúa nọ.…
"nào, lại đây" - chàng nói - "vào trong bản nhạc của riêng chúng ta"…
Tôi không biết và sẽ mãi không biết, nếu như tôi chạy theo anh, thứ tôi nhìn thấy trước mắt chỉ là cái bóng lưng lúc cao lúc thấp, lúc ẩn hiện trong dòng suy nghĩ của mình.Nhưng nếu điều đó là đúng, thì anh cũng không biết tôi đang đến."Bóng lưng" là truyện kinh dị/bí ẩn viết bởi Blu The Rey.…
"Cô ngồi xuống để vớt nước lên tay. Hai đầu gối dính bùn từ tối qua và tro, và cả máu và một ít lông sói, áp lên ngực cô, hôn lên cằm và bao quanh cái lồng xương. Những cái rễ mọc dài hơn ở đó, và khi đến bàn tay và những ngón tay, chúng nhỏ như tơ, màu đỏ, cứ như mạch máu ở nhãn cầu vậy. Cô hôn lên chúng. Đó là từ Mẹ. - Xin lỗi nhé, xin lỗi nhé. Cô nói như thế với những cái lá sen đang khóc. Chúng không có gì phải khóc cả, nhưng nước vẫn chảy xuống thỉnh thoảng. Cô thấy tội nghiệp cho chúng. Nhưng cô đã chạm vào mặt hồ rồi. Mọi vật chết."…
một câu chuyện cổ tích khác.…
"Linh hồn của tôi: quánh đặc. Tôi đưa tay ra hứng ánh sáng và để nhìn rõ thứ linh hồn lỏng đang chảy xuống sàn nhà.Có những giọt quý giá. Có những giọt không óng ánh khi ánh sáng chiếu qua. Có những giọt làm ướt đẫm. Có những giọt lăn dài, chậm và bình yên. Tôi cảm nhận rõ chuyển động đó qua da. Da khuếch tán nó.Tôi hứng cả linh hồn từ lỗ mũi tuôn ra. Tôi nếm một vài, nhưng chúng chẳng có vị gì. Rồi tôi chết." // loài kiêu hãnh là truyện đạt giải Ấn bản được sưu tập nhiều Wattys2016.Truyện có những chi tiết và ngôn ngữ trưởng thành (18+), bạn đọc nên cân nhắc trước khi đọc.…
"Thật dễ dàng để phá vỡ hạnh phúc của người khác" -Và cũng thật dễ để phá vỡ chính mình.…
"anh nói, nếu tôi yêu anh, hãy cùng anh đi vào cõi chết."…
"Họ đi ra ngoài phòng khách, và không mảy may để ý đến sự kì lạ đang len lỏi vào cuộc sống của họ, vì nó bắt đầu một cách chấp nhận được, và lớn lên từng chút. Giống như một đứa trẻ hay con mèo vậy. Chúng lớn quá chậm nhưng mỗi ngày, và chỉ khi chúng thực sự lớn đến cái mức đáng ngạc nhiên, người ta mới nhận ra rằng, chúng lớn. Và cái sự kì lạ ấy cũng vậy. Nó lớn. Nó lớn, và bắt đầu lớn. Nó cứ thế lớn, lặng lẽ và không cố ý nhưng lừa phỉnh tất cả theo một cách tinh tế và tuyệt diệu."…
Suốt đêm, tôi nghe thấy những tiếng xì xào to nhỏ.…
làm thế nào để lấy lại những màu đã mất?…
một, đây không phải là chuyện đùa.…