Phiên ngoại 2: Chuyến phiêu lưu ký ức kỳ diệu của Thái tử điện hạ
Chuyến phiêu lÆ°u ký ức kỳ diá»u của Thái tá» Äiá»n hạ (1)
Tạ Liên vừa má» mắt, phát hiá»n ra mình Äang nằm trên mặt Äất.
Äây là má»t gian phòng xa lạ. Y cảm thấy vô cùng bá»i rá»i.
Y rõ rà ng Äang tu luyá»n á» Hoà ng Cá»±c Quán trên núi Thái ThÆ°Æ¡ng, tại sao lại á» Äây? Tạ Liên cháºm rãi ngá»i dáºy từ dÆ°á»i Äất. Y phát hiá»n ra mình Äang mặc trên ngÆ°á»i má»t bá» Äạo bà o mà u trắng má»c mạc, thế nà y cÅ©ng má»c mạc quá mức rá»i, còn có chút khà chất của dân nghèo nữa chứ. Chất liá»u vải không dà y, nhÆ°ng vẫn hÆ¡i thô ráp, cá» và o da thá»t khiến y khó chá»u.
Tạ Liên nhÃu mà y, muá»n bò dáºy khá»i mặt Äất, ai ngá» vừa má»i Äứng dáºy Äã cảm thấy trên ngÆ°á»i có nhiá»u chá» không khoẻ.
Eo Äau, chân má»i, bụng Äau, cá» Äau. Chẳng lẽ là do y nằm trên mặt Äất suá»t má»t Äêm?
....Không thá» nà o. Y Äâu có yếu Äuá»i nhÆ° váºy.
Phong TÃn và Má» Tình Äâu? Tạ Liên nhá» ra hai ngÆ°á»i bá»n há», gá»i: "Phong...khụ, khụ...???"
Giá»ng nói cÅ©ng không á»n.
Y nhá» rõ, tá»i qua Phong TÃn và Má» Tình lại vì mấy chuyá»n nhá» nhặt không ra Äâu mà cãi nhau, khiến y cÅ©ng không thá» ngá»i tÄ©nh tâm Äược, liá»n ra lá»nh cho bá»n há» ra ngoà i chÆ¡i ná»i thà nh ngữ. Nghe hai ngÆ°á»i há» oán khà táºn trá»i, nghiến rÄng nghiến lợi Äá»c hÆ¡n hai trÄm thà nh ngữ, cÆ¡n buá»n ngủ cÅ©ng kéo Äến, y và o nghá» ngÆ¡i. Váºy mà sau khi tá»nh lại, lại rÆ¡i và o tình cảnh không thá» tÆ°á»ng tượng ná»i, khiến Äầu óc y mông lung nhÆ° thế nà y?
Tạ Liên phải bám và o bà n má»i Äứng lên Äược, quan sát bá»n phÃa. NÆ¡i nà y hẳn là má»t gian khách Äiếm, nhÆ°ng nếu nói nhÆ° váºy, y không Än ngủ ngoà i trá»i mà lại chá»n khách Äiếm, y cÅ©ng sẽ không chá»n loại khách Äiếm rẻ tiá»n thế nà y.
Y không bá» trói tay trói chân, cá»a phòng cÅ©ng không bá» khoá, tức là không phải bá» giam lá»ng. Nếu có ngÆ°á»i hoặc váºt gì Äó ám toán y, sao lại ÄÆ°a y tá»i nÆ¡i nà y?
Tạ Liên cà ng nghÄ© cà ng thấy kỳ quái, nhÆ°ng chuyá»n kỳ quái nhất là trạng thái cÆ¡ thá» của y, y chá»u Äá»±ng Äau nhức truyá»n tá»i từ cánh tay, cá»i áo khoác ngoà i ra, chuẩn bá» nhìn xem trên ngÆ°á»i mình có chá» nà o bá» thÆ°Æ¡ng. Nà o ngá», vừa cá»i ra, cúi Äầu xuá»ng nhìn thấy, gÆ°Æ¡ng mặt y nháy mắt cắt không còn giá»t máu.
Từ bụng, tá»i ngá»±c, khắp nÆ¡i Äá»u rải Äầy những vết ÄỠái muá»i. Trên là n da trắng trong nhÆ° ngá»c, những cánh hoa rÆ¡i rải rác khắp nÆ¡i, hoa ná» rá» Äá» rá»±c. Äá» tá»i mức khiến y ngạc nhiên mãi không thôi, y vá»i nhà o tá»i trÆ°á»c gÆ°Æ¡ng.
Quả nhiên! Không riêng gì bụng và ngá»±c, trên cá» cÅ©ng có, Äằng sau cÅ©ng có!
"........."
Tạ Liên không dám cá»i quần áo phÃa dÆ°á»i ra nhìn nữa.
Sự tình vô cùng rõ rà ng.
Trong khoảng thá»i gian y hôn mê không rõ nguyên nhân nà y, có ngÆ°á»i...phá thân y.
Tạ Liên lần Äầu tiên trong Äá»i có cảm giác "chân má»m nhÅ©n", nhÆ°ng y vẫn cá» gắng chá»ng Äỡ, Äứng vững và ng.
Từ ngà y trÆ°á»c y Äã Äược nghe cung nữ nuôi dưỡng y ká» má»t Ãt truyá»n thuyết khủng bá» ngoà i cung, cái gì mà hắc Äiếm quá»· quái chuyên bắt ngÆ°á»i cÆ°á»p của gian dâm, hạ thuá»c mê cô nÆ°Æ¡ng nhà ngÆ°á»i ta rá»i má»i là m chuyá»n xấu xa. NhÆ°ng mà .... NhÆ°ng mà ...
Hai tay Tạ Liên ôm Äầu, lẩm bẩm nói: "NhÆ°ng mà , ta là , nam nhân mà !"
Bá» dạng của y bây giá», tháºt là khó coi, ngoại trừ những dấu hôn nà y ra, còn có những vết tay lÆ°u lại do bá» bóp quá mạnh và cả vết cắn nữa. Tạ Liên che kÃn mặt, cảm giác nhÆ° phát sá»t, toà n thân rét run.
Bá»ng nhiên, y nghÄ© tá»i má»t chuyá»n cá»±c kỳ nghiêm trá»ng: Không xong rá»i!
Äạo mà y tu tuyá»t Äá»i cấm dục, chẳng lẽ bây giá» y Äã phá giá»i?
Tạ Liên vá»i và ng thá» má»t chút. Thá» má»t lần, quả nhiên, không có pháp lá»±c!
Tạ Liên ban Äầu còn bình tÄ©nh, nhÆ°ng Äến nÆ°á»c nà y, quả tháºt muá»n chết luôn cho xong.
Không hiá»u vì sao sau khi tá»nh dáºy thì thà nh nhÆ° váºy, Phong TÃn Má» Tình thì không thấy Äâu, bản thân thì không biết bá» ai dùng thủ Äoạn cứ thế mÆ¡ mÆ¡ há» há» bá» phá thân, thá»±c sá»± muá»n chết!
Má»t lúc lâu sau, y vẫn không thá» nà o tiếp nháºn sá»± tháºt nà y, tâm loạn nhÆ° ma. NhÆ°ng cÅ©ng không thế cứ ngẩn ra mãi nhÆ° váºy Äược, y Äà nh qua loa nhặt y phục lên mặc và o, ra khá»i khách Äiếm. Dá»c ÄÆ°á»ng Äi không có ai ngÄn cản y, Tạ Liên nhẹ nhà ng thá» ra, kiến trúc bá»n phÃa, y phục trang sức ngÆ°á»i Äi ÄÆ°á»ng, khẩu âm kỳ quái y cÅ©ng không rảnh quan tâm.
NhÆ°ng cÅ©ng tại trong lòng có quá»·, y luôn cảm thấy ngÆ°á»i khác nhìn ra trên ngÆ°á»i y vừa xảy ra chuyá»n gì, dùng ánh mắt kỳ quái nhìn y, là m cho y chạy cà ng nhanh, cuá»i cùng chạy nhÆ° Äiên, chạy và o má»t rừng cây, y Äánh má»t quyá»n và o thân cây, Äánh cho cây gãy 'rÄng rắc, tức giáºn nói: "Khá»n kiếp!!!"
Y muá»n dùng lá»i lẽ cay Äá»c nhất mắng chá»i kẻ Äã là m ra loại chuyá»n nà y vá»i y, nhÆ°ng quanh Äi quẩn lại cÅ©ng chá» biết mắng "Khá»n nạn, vô liêm sá», khá»n kiếp!", lá»a giáºn trong lòng không phát ra Äược khiến y hoảng sợ. NhÆ°ng y lại không thá» khóc ra Äược, chá» còn biết Äiên cuá»ng cắm Äầu và o Äánh Äấm. "Ầm ầm ầm rầm rầm rầm", liên tiếp Äánh gãy hÆ¡n mÆ°á»i cây Äại thụ, cuá»i cùng Äánh tá»i mức thá» Äá»a nÆ¡i nà y phải khóc lóc bò ra ngoà i ôm Äùi y: "Thái tá» Äiá»n hạ! Thái tá» Äiá»n hạ Äừng Äánh nữa!"
Lòng Tạ Liên trà n Äầy lá»a giáºn, nhÆ°ng lão thá» Äá»a nà y Äá»t nhiên chui ra từ trong lòng Äất, cÅ©ng không phải ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, thấy lão y hÆ¡i kinh hãi, nói: "NgÆ°Æ¡i là ai?"
Lão thá» Äá»a kia gạt nÆ°á»c mắt nói: "Ta là thá» Äá»a nÆ¡i Äây Thái tá» Äiá»n hạ! Cánh rừng cây nà y là nÆ¡i dưỡng già của ta! Lão nhân gia ngà i lại Äánh nữa thì ta phải Äi hÃt gió Tây Bắc* Äó!"
(hÃt gió Tây Bắc: ý chá» không có Äá» Än, chá» sinh tá»n dá»±a và o hô hấp)
Tạ Liên nghÄ© thầm dù sao chuyá»n cÅ©ng không liên quan tá»i ngÆ°á»i khác, không thá» giáºn chó Äánh mèo lung tung Äược, huá»ng há» lão tuy là quan nhá», nhÆ°ng cÅ©ng coi nhÆ° má»t vá» thần quan, tuá»i lại cao, phải tôn trá»ng. Vì váºy y miá» n cưỡng thu lại chút lá»a giáºn, cÅ©ng thu tay lại, thá» dà i má»t hÆ¡i, nói: "...Xin lá»i, là ta kÃch Äá»ng. Thế nà y Äi, ta vừa Äánh gãy của ngà i bao nhiêu cây, ta sẽ bá»i thÆ°á»ng."
Thá» Äá»a buông tay Äang ôm Äùi y ra, vá»i nói: "Không cần không cần không cần, không cần không cần, sao lại Äòi lão nhân gia ngà i bá»i thÆ°á»ng chứ! Ngà i Äá»ng ý nói chuyá»n vá»i ta, tiá»u thần nÆ¡i Äây Äã thấy vinh hạnh lắm rá»i!"
Tạ Liên thấy hÆ¡i kỳ lạ, thá» Äá»a nÆ¡i nà y nói sao cÅ©ng là má»t vá» thần quan, hÆ¡n nữa rõ rà ng lá»n tuá»i hÆ¡n y, sao lại sợ y nhÆ° váºy, còn gá»i y là 'lão nhân gia ngà i'? NhÆ°ng y không có tâm tình truy há»i những chuyá»n nà y, tao nhã lá» phép há»i: "Ngà i là thá» Äá»a nÆ¡i Äây, chắc biết rất nhiá»u vá» vùng nà y Äúng không? Ngà i có thá» giúp ta tìm hai ngÆ°á»i không?" Nói xong bèn ÄÆ°a tay và o trong tay áo lấy ra mấy chiếc lá bằng và ng Äá» cung phụng, thá» Äá»a nhìn thấy Äá»ng tác của y, vá»i và ng xua tay: "Không cần không cần không cần! Ngà i muá»n tìm ngÆ°á»i nà o?"
Vừa hay Tạ Liên cÅ©ng không lấy ra Äược cái gì, nói: "Hai ngÆ°á»i hầu của ta, Phong TÃn và Má» Tình."
"......"
Sắc mặt của thá» Äá»a, bá»ng dÆ°ng rất quái lạ. Tạ Liên nói: "Có chuyá»n gì sao? Hay có khó khÄn gì?"
Thá» Äá»a nói: "Không không không không, không khó khÄn gì. Chá» là ..." Chá» là Thái tá» Äiá»n hạ sao váºy chứ, qua tám trÄm nÄm rá»i, còn gá»i Nam DÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng quân và Huyá»n Chân TÆ°á»ng quân là ngÆ°á»i hầu của y, không biết hai vá» tÆ°á»ng quân có tức giáºn hay không nữa? Thôi quên Äi, hai vá» tÆ°á»ng quân tức giáºn cÅ©ng mặc ká», vá» nà y mà không hầu hạ cho tá»t, vá» kia tức giáºn má»i doạ ngÆ°á»i. Thế là lão nói: "Má»i ngà i chá» á» Äây má»t lát, ta Äi tìm giúp ngà i ngay Äây!"
Tạ Liên nói: "Phiá»n lão rá»i". Y Äang Äá»nh khom lÆ°ng thi lá» , ngẩng Äầu lên, thá» Äá»a Äã biến mất không thấy Äâu.
Tạ Liên cảm thấy Äầu vẫn Äang phát sá»t, ÄÆ°a tay nâng trán, không biết qua bao lâu, má»i nghe Äược má»t giá»ng nói nghi ngá»: "Xảy ra chuyá»n gì?"
Tạ Liên ngẩng Äầu lên, nhìn thấy Phong TÃn và Má» Tình.
NhÆ°ng mà , cÅ©ng không phải Phong TÃn và Má» Tình mà y quen biết. Quả tháºt, diá»n mạo hai ngÆ°á»i không thay Äá»i, nhÆ°ng khà chất lại khác biá»t, không còn là hai thiếu niên lá» mãng nữa, ngược lại giá»ng nhÆ° tÆ°á»ng quân Äã từng chinh chiến sa trÆ°á»ng nhiá»u nÄm. Cả hai Äá»u mặc y phục Äen Äắt tiá»n, không giá»ng vá»i ngà y thÆ°á»ng. Ãt ra Tạ Liên chÆ°a từng thấy bá»n há» mặc nhÆ° váºy bao giá».
NgÆ°á»i Äặt câu há»i là Phong TÃn, hắn bÆ°á»c tá»i nói: "Äiá»n hạ, huynh á» Äây má»t mình là m gì?"
"..." Tạ Liên nói, "Ta má»i phải há»i, hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i chạy Äi Äâu? Tá»i qua ta bảo các ngÆ°Æ¡i chÆ¡i ná»i thà nh ngữ á» ngoà i, sao sáng dáºy cả cái bóng cÅ©ng không thấy nữa?"
Phong TÃn và Má» Tình Äá»u bà y ra bá» dáng kỳ quái giá»ng thá» Äá»a, lá» má» không thá» hiá»u ná»i lá»i của y. Äầu Tạ Liên Äau nhÆ° muá»n nứt ra, lại nói: "Còn trang phục của các ngÆ°Æ¡i nữa? Rút cục Äang xảy ra chuyá»n gì váºy???"
Phong TÃn cúi Äầu tá»± nhìn chÃnh mình, nghi hoặc nói: "Y phục nà y là m sao, không phải rất bình thÆ°á»ng à ?"
Má» Tình liá»n nói: "Huynh Äang nói cái gì Äấy? Ngủ Äến lú lẫn rá»i à ! Tá»i hôm qua ta cÅ©ng không á» Äây vá»i huynh."
Tạ Liên ôm Äầu, muá»n hét lên, cá» gắng khiến mình bình tÄ©nh, nghÄ© má»t lát, nói: "Ta hiá»u rá»i. Các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng giá»ng ta, bá» thứ gì Äó yá»m rá»i."
Sắc mặt Phong TÃn và Má» Tình ngà y má»t quái dá». Phong TÃn nói: "Ta lú lẫn luôn rá»i. Äiá»n hạ, huynh gá»i chúng ta tá»i Äây có chuyá»n gì váºy!"
Má» Tình liếc mắt nói: "Không cần há»i. Có viá»c gì lại Äi tìm ta, không Äi tìm vá» kia, tám chÃn phần mÆ°á»i là Äầu há»ng rá»i."
Tạ Liên hoà n toà n không hiá»u bá»n há» Äang nói chuyá»n gì, nói: "Vá» kia là vá» nà o? Quá»c sÆ°?"
"..."
Phong TÃn và Má» Tình bá»n mắt nhìn nhau, lát sau, Má» Tình tiến lên má»t bÆ°á»c, nói: "Thái tá» Äiá»n hạ."
Tạ Liên nói: "Sao váºy?"
Má» Tình nói: "Ta... Hiá»n tại trà nhá» của ta có chút không rõ, huynh nói cho ta biết, huynh có nhá» mấy hôm nay chúng ta Äã là m gì không?"
Tạ Liên nói: "Mấy ngà y nay chúng ta không phải vẫn luôn tu luyá»n trong Hoà ng Cá»±c Quán sao?"
Má» Tình nói: "Hoa Thà nh Äâu?"
Nghe thấy cái tên nà y, Tạ Liên có cảm giác rất quen thuá»c, nhÆ°ng nghÄ© lại, xác thá»±c là không quen biết, thế là y má» má»t nói: "Hoa...Thà nh...là ai?"
"................."
Má» Tình nói: "Äược. Ta hiá»u rá»i."
Hắn nháy má»t bên mắt, vẻ mặt Phong TÃn vô cùng khiếp sợ cùng hắn Äứng sang má»t bên thÆ°Æ¡ng lượng. Tạ Liên Äá»t nhiên cảm thấy có gì Äó vô cùng khả nghi, cảnh giác nói: "NgÆ°Æ¡i biết cái gì? Các ngÆ°Æ¡i Äang nói cái gì?"
ThÆ°Æ¡ng lượng xong, hai ngÆ°á»i quay lại chá» cÅ©. Phong TÃn nói: "Äiá»n hạ, chúng ta Äi thôi."
Tạ Liên cà ng thêm hoà i nghi: "Äi Äâu?"
Má» Tình nói: "Dẫn huynh Äi gặp má»t ngÆ°á»i có thá» giải quyết vấn Äá» nà y. Tá»i Äây Äi!"
Tạ Liên lúc nà y Äã có tá»i tám phần cảnh giác, liên tục lui ra phÃa sau. Má» Tình vừa thấy y muá»n chạy, nói: "Äừng chạy!" Bèn vÆ°Æ¡n tay tung ra má»t Äạo linh quang, dÆ°á»ng nhÆ° muá»n trói y lại. NhÆ°ng Tạ Liên sao có thá» không chạy? Nói chạy liá»n chạy!
Y vừa chạy, Phong TÃn và Má» Tình liá»n Äau Äầu. Hai ngÆ°á»i vừa Äuá»i vừa gà o lên, Phong TÃn nói: "Con mẹ nó! Khá»n nạn! Huynh ấy bá» là m sao thế hả trá»i??? Bá» mất ký ức cÅ©ng không thá» quên nhiá»u thế Äược chứ!! Má»t lần mất ký ức, quên má»t mạch tám trÄm nÄm!?"
Má» Tình nói: "Äúng là ! Äúng là Än nhiá»u thứ linh ta linh tinh Än há»ng cả Äầu rá»i!"
"Sao có thá» chứ! Sợ rằng lúc huynh ấy ra ngoà i má»t mình Äã xảy ra chuyá»n gì rá»i, nhanh Äi tìm mau! Äầu óc hiá»n tại của Tạ Liên, chá» má»i có mÆ°á»i bảy tuá»i thôi!"
Äến lúc nà y rá»i Má» Tình vẫn không quên nói móc má»t câu: "Äúng váºy, má»t Thái tá» Äiá»n hạ mÆ°á»i bảy tuá»i ngây thÆ¡ há»n nhiên, ngu ngá»c, Äược nuông chiá»u từ bé."
"Äợi chút! Nói cho hắn biết trÆ°á»c Äã. Nhanh lên nói cho hắn biết Äi!"
Xảy ra chuyá»n thế nà y, ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải báo trÆ°á»c cho ngÆ°á»i kia!
Tạ Liên chạy má»t hÆ¡i hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i dặm, sau khi dừng lại má»i bắt Äầu thá» dá»c, cảm tÆ°á»ng nhÆ° bản thân y vẫn Äang chìm trong má»t mà n sÆ°Æ¡ng mù dà y Äặc quá»· dá», không thá» thoát ra Äược.
Chuyá»n nà y là nhÆ° thế nà o Äây?
Không bình thÆ°á»ng. Quá không bình thÆ°á»ng!
Thá»±c lá»±c của Má» Tình ra sao y còn không rõ Æ°? Äạo linh quang kia Ãt nhất phải tu luyá»n và i trÄm nÄm má»i tu ra Äược, ngÆ°á»i lúc nãy thá»±c sá»± là Má» Tình sao? Nhất Äá»nh là giả!
Còn chÃnh y nữa. Bản thân y cÅ©ng không bình thÆ°á»ng. Ban nãy vừa chạy, y má»i phát hiá»n ra ngÆ°á»i y nhẹ nhÆ° chim yến. Tuy y vá»n thân nhẹ nhÆ° chim yến, nhÆ°ng thân pháp bây giá» dÆ°á»ng nhÆ° nhanh hÆ¡n, lợi hại hÆ¡n.
Tất cả má»i chuyá»n Äá»u không Äúng!
Bình tÄ©nh bình tÄ©nh phải bình tÄ©nh, Tạ Liên bá»ng nhá» ra, vừa ban nãy, Má» Tình dÆ°á»ng nhÆ° nhắc tá»i má»t cái tên.
Y lẩm bẩm nói: "Hoa Thà nh."
Không biết vì sao, cái tên nà y vá»i y Äáng lẽ ra phải tháºt xa lạ, nhÆ°ng y vừa Äá»c má»t lần, trong lòng lại khẽ Äá»ng, cảm giác nhÆ° tại nÆ¡i táºn cùng sâu thẳm trong trái tim y, má»t bông hoa nhá» ná» rá». Thế là y không nhá»n Äược lại nhẩm thêm và i lần.
Hoa Thà nh, Hoa Thà nh, Hoa Thà nh.
Äây là má»t nhân váºt quan trá»ng, e rằng chÃnh là mấu chá»t trong chuyá»n lần nà y. TrÆ°á»c tiên phải Äi tìm hắn Äã.
Hạ quyết tâm, Tạ Liên Äi vá» hÆ°á»ng thà nh trấn.
Tuy rằng thá»i Äiá»m vừa biết trên ngÆ°á»i y phát sinh loại chuyá»n gì, Tạ Liên hoà n toà n không thá» tiếp nháºn, nhÆ°ng chÆ°a tá»i ná»a canh giá» sau, y Äã bình tÄ©nh lại. Mặc dù trong lòng và trên ngÆ°á»i vẫn cá»±c kỳ khó chá»u, nhÆ°ng trÆ°á»c mắt vẫn Äang trong hoà n cảnh khá»n khó*, không có thá»i gian Äá» y tâm phiá»n ý loạn. Phong TÃn và Má» Tình tháºt sá»± không rõ tung tÃch, Äủ thấy Äược kẻ Äứng sau hạ Äá»c thủ vô cùng cao thâm, y phải láºp tức bình tÄ©nh lại, Äiá»u tra chân tÆ°á»ng rõ rà ng.
(nguyên gá»c là 'thân hãm mê cục', ý hiá»u là bản thân Äang bá» vây hãm trong hoà n cảnh khá»n khó)
Vì váºy, tá»i khi y bÆ°á»c chân và o trấn thì Äã khôi phục lại thần thái vá»n có.Tuỳ tiá»n chá»n má»t quán trà , Äi tá»i ngá»i cạnh cá»a sá» trên lầu, nhÆ°ng vẫn không có tâm tình uá»ng trà . Tạ Liên cầm lấy chiếc chén trên bà n nhìn má»t chút, trong chén vẫn còn bã trà tÃch luỹ lâu nÄm chÆ°a Äược lau rá»a sạch sẽ, khiến y vừa nhìn thấy Äã chán nản, buông xuá»ng không thèm ÄỠý tá»i nữa.
Trong quán trà , má»t cô nÆ°Æ¡ng rất có nhan sắc Äang ôm Äà n tỳ bà , tình tÃnh tang Äà n hát, má»t Äám nam nhân già trẻ lá»n bé ngá»i thà nh má»t vòng, ngẩn ngÆ¡ nhìn nà ng. Ca khúc nà ng hát vá»n là má»t ca khúc dân gian bình thÆ°á»ng, gì mà cô nÆ°Æ¡ng ná» sáng sá»m ra cá»a hái hoa, nhÆ°ng hát Äược má»t lát, má»t Äám Äại lão gia nói: "Không thú vá», không hay, Äá»i!" "Äúng váºy, cái nà y không hay, Äá»i bà i Äi!" "Äến lượt ta chá»n nà y!"
Ca nữ bất Äắc dÄ©, Äà nh phải nghe theo ý bá»n há», Äá»i má»t Äiá»u hát diá» m tình ná» non, giá»ng hát má»m mại nhẹ nhà ng, ná» non tá»i mức khiến ngÆ°á»i ta mặt Äá» tim Äáºp. Má»t Äám ngÆ°á»i ngá»i xem kia lúc nà y má»i vừa lòng, hết lá»i khen ngợi. Tạ Liên ngá»i á» góc gần cá»a sá» trên lầu hai, cảm thấy cá»±c kỳ không á»n.
Tá» má» lắng nghe ca từ, dÆ°á»ng nhÆ° Äang ká» vá» má»t Äêm tân hôn tình ná»ng ý Äượm của Äôi vợ chá»ng son, thá»±c sá»± là vô cùng lá» liá» u. Loại ca khúc chứa từ ngữ dâm dục thế nà y, Tạ Liên chÆ°a từng nghe thấy á» hoà ng thà nh. Nếu là trÆ°á»c Äây, y nghe xong cÅ©ng chá» coi nhÆ° gió thá»i bên tai, bá»i vì hoà n toà n không liên quan tá»i y, y cả Äá»i cÅ©ng không nghÄ© tá»i mấy chuyá»n nà y. NhÆ°ng mà hiá»n tại, không còn nhÆ° trÆ°á»c nữa.
Tuy rằng y không thá» nhá» Äược chuyá»n xảy ra thế nà o, nhÆ°ng dù sao cÅ©ng Äã xảy ra rá»i, còn nghe loại nhạc nà y, tâm tÆ° cÅ©ng sẽ không nhÆ° trÆ°á»c. HÆ¡n nữa, y phát hiá»n ra má»t sá»± tháºt Äáng sợ: Tâm tÆ° của y, hoà n toà n không nghe theo khá»ng chế của y!
Ca từ ngả ngá»n ba phần, trong lòng y Äã bay Äi mÆ°á»i phần. hÆ¡n nữa, trong Äầu bắt Äầu xuất hiá»n những hình ảnh vỡ vụn ngắt quãng, mÆ°á»i Äầu ngón tay Äan chặt, sợi chá» Äá» quấn quÃt triá»n miên; bên tai tá»±a nhÆ° còn nghe Äược tiếng thá» dá»c ná» non, tiếng khóc nức ná» xin tha, cùng vá»i, giá»ng nói quyến rÅ© của má»t nam nhân.
.....Những thứ Äó là cái gì? Những thú Äó là cái gì?!
Tạ Liên vừa ngượng vừa giáºn, cắn môi dÆ°á»i, tay nắm chặt thà nh quyá»n. Má»t lát sau, không nhá»n Äược nữa, Äáºp má»t cái xuá»ng bà n.
"Uỳnh" má»t tiếng, khách ngá»i á» bà n xung quanh sợ tá»i mức trợn trừng mắt nhìn y. Tạ Liên lúc nà y má»i bừng tá»nh, thấp giá»ng nói xin lá»i, háºn không thá» bá»t hai lá» tai lại không nghe thấy gì hết, nghÄ© thầm hát thêm lần nữa là y Äi luôn!
Äá»t nhiên, tiếng ca ngừng lại, má»t tiếng hét chói tai kéo y ra khá»i dòng suy nghÄ© miên man. Tạ Liên ngẩng Äầu lên, chá» thấy má»t Äám ngÆ°á»i Äang vây lại, tá»±a nhÆ° Äang muá»n Äá»ng chân Äá»ng tay, ca nữ kia ôm tỳ bà , sợ Äến mức Äứng cả dáºy, ai Äó nói: "Các vá» Äại gia, chúng ta nghe ca hát thôi, Äừng sá» soạng gì nha..."
Và i gã á»n à o nói: "Sá» tà thì là m sao? Dù sao cÅ©ng không phải có má»i chúng ta sá», ta không tin ngÆ°Æ¡i bán thân còn chÆ°a bá» ai sá» soạng bao giá» Äâu!"
Ca nữ kia tức giáºn, há»c mắt Äá» lên, nói: "Sao dám kêu ta bán thân? Ta Äi hát rong, không bán thân!"
NgÆ°á»i khác cỠý không nghe lá»i giải thÃch của nà ng, nói: "Ha! Nói cứ nhÆ° liá»t nữ trinh tiết ấy nhá»! Äứng Äắn nhÆ° thế thì Äã không ra Äây!"
"Äúng rá»i! Vừa rá»i còn hát loại ca khúc trêu ghẹo, bây giá» lại không chá»u bán mình, còn Äòi láºp cả Äá»n thá» trinh nữ nữa à , cÆ°á»i chết ta!"
Ca nữ kia tức Äến mức muá»n ngất Äi rá»i, run giá»ng nói: "Là các ngÆ°Æ¡i kêu ta hát, các ngÆ°Æ¡i bắt ta hát ta má»i hát!"
NhÆ°ng mà , bất ká» nà ng nói cái gì, Äám khách sá»t ruá»t kia cÅ©ng sẽ tá»i cãi ngang: "Chúng ta bảo ngÆ°Æ¡i hát thì ngÆ°Æ¡i hát? Nghe lá»i thế sao? Rõ rà ng trong lòng ngÆ°Æ¡i Äã sá»m muá»n hát loại ca khúc quyến rÅ© ngÆ°á»i khác rá»i!"
Tạ Liên nghe không ná»i nữa.
CÄn bản trong lòng y Äang có lá»a, hiá»n tại cà ng không thá» dáºp tắt ná»i. Bóng trắng loé lên, Äám nam nhân Äang á»n à o kia còn không hiá»u có chuyá»n gì xảy ra, Äã bá» y Äánh ngã má»t loạt. Tên cầm Äầu mông còn chá»ng lên trá»i, quát ầm lên: "Mà y là thằng Äéo nà o?!! Dám Äá»ng và o chúng tao?!"
Tạ Liên che trÆ°á»c ngÆ°á»i ca nữ, bẻ Äá»t ngón tay kêu rÄng rắc, nét mặt lại giấu Äi và i phần giáºn dữ, trầm giá»ng nói: "Má»t vừa hai phải thôi! Xinh Äẹp nhÆ° hoa, dù là ai cÅ©ng sẽ Äá»ng tâm ba phần. NhÆ°ng nếu không biết lấy lá» Äá»i Äãi, sẽ trá» thà nh kẻ hạ lÆ°u Äáng xấu há»."
Có ngÆ°á»i hô lên: "Rõ rà ng là cô ta hát trÆ°á»c, cô ta hát, chúng ta không Äược sá» sao?!"
Tạ Liên lại gằn từng chữ xuá»ng: "Không sai. Dù là nà ng hát trÆ°á»c, các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không Äược Äụng và o!"
Lá»i còn chÆ°a dứt, bảy tám tên vạm vỡ Äã bá» y ném ra khá»i quán, mông rá»t ầm ầm xuá»ng Äất, nhÆ°ng thá»±c tế cÅ©ng không bá» trá»ng thÆ°Æ¡ng gì, nhÆ°ng váºy thôi cÅ©ng Äủ doạ ngÆ°á»i rá»i, bá»i vì không ai thấy rõ y ra tay thế nà o, sao có thá» ngÄn cản phản kÃch ká»p thá»i? Cả Äám chạy trá»i chết. Trên lầu, Tạ Liên quay Äầu lại, ca nữ kia vô cùng cảm kÃch Äứng dáºy thi lá» vá»i y, nói: "Äa tạ Äạo trÆ°á»ng Äã giải vây!"
Tạ Liên nói: "Chuyá»n nhá», cÅ©ng không tá»n sức gì. Cô nÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i còn muá»n á» lại Äây sao?"
Ca nữ kia gáºt Äầu, Tạ Liên cÅ©ng gáºt Äầu nói: "Äược, váºy ngÆ°Æ¡i hát tiếp Äi."
Nói xong, y trá» vá» chá» ngá»i, vén vạt áo lên, ngá»i nghiêm chá»nh, canh giữ á» chá» nà y.
Những nam nhân khác thấy y không Äi, còn nhìn chằm chằm sang bên nà y, quả nhiên không dám Äi lên quấy rầy nữa. Ca nữ kia Äã hiá»u rõ tâm ý của y, lòng cà ng thêm cảm kÃch, uyá»n chuyá»n cất giá»ng, lại là ca khúc dân gian bình thÆ°á»ng lúc Äầu.
Tạ Liên rót má»t chén trà , Äang chuẩn bá» uá»ng, cúi Äầu xuá»ng lại thấy bã trà két lại lâu ngà y, do dá»± má»t chút, vẫn là không thắng ná»i chÃnh mình, y Äặt chén trà xuá»ng, thá» dà i. Lúc ấy y vô tình quay Äầu, lại ngây ngẩn cả ngÆ°á»i.
Äó là má»t nam tá» cao lá»n mặc y phục Äá».
Tuy mang má»t miếng bá»t mắt mà u Äen, nhÆ°ng vẫn không giấu ná»i sá»± tuấn mỹ, ngược lại cà ng thêm phần hoang dã. Ão Äá» bay trong gió, là n da trắng nhÆ° tuyết, tay cầm má»t chén bạc, chén rược bạc cùng cặp bao cá» tay bằng bạc của hắn lấp lánh. Vừa nhìn qua má»t lần Äã thấy vô cùng chói mắt, hắn Äang nhìn vá» hÆ°á»ng nà y, Äứng Äá»i diá»n y phÃa Äằng xa. Thấy Tạ Liên ÄÆ°a mắt nhìn sang, hắn má»m cÆ°á»i, nhẹ nhà ng nâng chén, nhÆ° Äang má»i y từ xa.
"..."
Không biết vì sao, Tạ Liên vừa trao Äá»i ánh mắt vá»i nam tá» kia liá»n cảm thấy toà n thân nhÆ° bá» Äiá»n giáºt, vá»i và ng thu ánh mắt vá».
NhÆ°ng mà , tuy y giả vá» nhÆ° không thèm ÄỠý, tim lại Äang Äáºp thình thá»ch liên há»i.
Thá»±c sá»± là kỳ quái. Phong thái của nam tá» kia Äúng là cá»±c kỳ chói mắt, có sức hấp dẫn quá»· quái, có lẽ trÆ°á»c Äây y cÅ©ng không phải chÆ°a từng gặp qua nam tá» có phong thái nhÆ° váºy, chứ không vì sao vừa thấy ngÆ°á»i ná» lại phản ứng nhÆ° thế?
Suy nghÄ© má»t chút, y gạt bá» suy nghÄ© nà y. Chuyá»n nà y cÄn bản là không thá». Bá»i vì, nghÄ© kỹ má»t lát, trÆ°á»c kia y chÆ°a từng gặp qua nam tá» có phong thái tuấn mỹ nhÆ° váºy.
NghÄ© tá»i Äây, Tạ Liên nghÄ© thầm, Äây nhất Äá»nh là má»t nhân váºt khó lÆ°á»ng, không bằng chú ý nhiá»u hÆ¡n má»t chút, lại quay Äầu nhìn xem. NhÆ°ng mà , vừa nhìn sang, nam tỠáo Äá» Äã biến mất.
Thế mà lại cứ thế biến mất. Tá»±a nhÆ° những chiếc lá phong rá»±c rỡ lững lá» rÆ¡i xuá»ng, chợt loé lên tinh nghá»ch bay lượn trÆ°á»c mắt y, khiến trÆ°á»c mắt y rá»±c sáng, rá»i biến mất không thấy tÄm hÆ¡i. MÆ¡ há» cảm thấy Äây không phải là thá»±c, chá» là chút ảo ảnh lÆ°á»t qua trong giấc má»ng.
Y lại rụt rè nhìn xuá»ng xung quanh quán rượu hoa lá» phÃa Äá»i diá»n, vẫn không thấy hình bóng ngÆ°á»i ná», Tạ Liên rút cục từ bá», cÅ©ng không biết có phải Äang thất vá»ng hay không, nhẹ nhà ng thá» ra má»t hÆ¡i, day day ấn ÄÆ°á»ng, thầm nghÄ©: "Bá» Äi."
Ai ngá», y vừa quay Äầu lại, Äã thấy má»t ngÆ°á»i không biết từ lúc nà o ngá»i xuá»ng phÃa Äá»i diá»n, má»t tay chá»ng lên má, Äang nhìn y chằm chằm.
Ãnh mắt hai ngÆ°á»i giao nhau, Tạ Liên hÆ¡i ngạc nhiên, ngÆ°á»i ná» lại tủm tá»m cÆ°á»i nói: "Vá» Äạo trÆ°á»ng nà y, có thá» má»i ta uá»ng chén rượu Äược không?"
ChÃnh là nam tỠáo Äá» má»i vừa rá»i còn nâng chén há»i thÄm y Äằng xa.
.
Tác giả có lá»i muá»n nói(1 phần)
Liên Liên ra ngoà i gặp chút chuyá»n ngoà i ý muá»n, mất trà nhá». Không phải trao Äá»i linh há»n vá»i chÃnh ẻm á» quá khứ, không phải thay Äá»i tuyến thá»i gian, váºy nên Thái tá» của quá khứ cÅ©ng sẽ không có Äoạn ký ức nà y.
Phiên ngoại nà y chủ yếu là m Äá» Äại Hoa Hoa bắt nạt Thái tá» mÆ°á»i bảy tuá»i, ÄÆ°Æ¡ng nhiên ký ức của Liên sẽ khôi phục.
.
Hoa Thà nh Äã là m gì và là m Äến mức nà o mà em Liên của chúng ta bá» mất trà nhá» thế nà y:"<
Bên dÆ°á»i có ảnh ngÆ°á»i lá»n, an ủi cho thanh thủy vÄn nhé:)))
___________________________
Chuyến phiêu lÆ°u ký ức kỳ diá»u của Thái tá» Äiá»n hạ (2)
Hắn cứ tá»± nhiên nhÆ° váºy ngá»i Äá»i diá»n y.
Tạ Liên trừng mắt, má»t lúc lâu sau má»i xác Äá»nh, nam tá» nà y thá»±c sá»± Äang nói chuyá»n vá»i mình.
Y láºp tức phản ứng lại, thầm nghÄ© không thá» Äá» khà thế của ngÆ°á»i nà y trấn áp mà rá»t xuá»ng thế hạ phong, y vẫn trấn Äá»nh nhÆ° trÆ°á»c, khách khà nói: "Tháºt không may, tại hạ kiêng rượu, má»t chén nà y, sợ rằng không thá» má»i ná»i."
Nam tỠáo Äá» cÆ°á»i ha ha má»t tiếng, ngá»i cà ng thêm phần tuỳ ý, nói: "Phải không? Ta thấy sắc mặt của Äạo trÆ°á»ng, ngược lại nhÆ° bao phủ mây Äen không xua Äi ná»i, Äang cần mượn rượu giải sầu Äấy."
Tạ Liên mặt không biến sắc nói: "Chá» sợ các hạ nhìn nhầm rá»i."
Tuy Äại giá»i Äã phá, nhÆ°ng phá rá»i không có nghÄ©a là sẽ tá»± sa ngã, không mà ng tá»i những tiá»u giá»i khác.
Nét mặt y vẫn luôn lạnh lùng, nam tá» kia cÅ©ng không há» có ý muá»n lui, ngược lại vẫn kiên trì ngá»i á» Äây, nói: "Nếu Äạo trÆ°á»ng không chá»u má»i ta, thế thì, ta tuỳ tiá»n váºy?"
Tạ Liên nhìn hắn má»t cái, lại nhìn xung quanh. Kỳ quặc. Khắp nÆ¡i không phải không có chá» trá»ng, sao hắn cứ nhất Äá»nh phải ngá»i uá»ng rượu á» Äây? NhÆ°ng cÅ©ng không có lý do cá»± tuyá»t, Tạ Liên nói: "NgÆ°Æ¡i cứ tá»± nhiên."
Thấy váºy, Äá»i phÆ°Æ¡ng lÆ°á»i nhác vẫy tay. Tiá»u nhá» trong quán chÆ°a từng thấy qua vá» khách nà o có bá» dạng thế nà y, không dám thá» mạnh, nhanh chóng mang bầu rượu và chén rượu tá»i, dùng sức lau bà n, rất sợ sẽ là m mất lòng vá» khách kia.
Nhìn nam tỠáo Äá» dáng vẻ bình tÄ©nh, tá»± rót tá»± uá»ng, Tạ Liên nhá»n không ná»i nói: "Chẳng lẽ, các hạ gặp ai lần Äầu, cÅ©ng muá»n ngÆ°á»i ta má»i ngÆ°Æ¡i uá»ng má»t chén sao?"
Nam tá» kia má»m cÆ°á»i nói: "á»? CÅ©ng không hẳn. Không dá»i Äạo trÆ°á»ng chứ ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng cÄn bản không Äược thấy mặt của ta Äâu."
Khẩu khà nà y, có chút ngạo mạn. Nhưng Tạ Liên cũng không thấy chán ghét.
Hai ngÆ°á»i ngá»i Äá»i diá»n, Tạ Liên vẫn nhìn sang hÆ°á»ng khác, lá» ra dáng vẻ bình tÄ©nh. Qua má»t lúc, vẫn là nam tá» kia má» miá»ng trÆ°á»c.
Hắn má»t tay chá»ng cằm, nói: "Vá» Äạo trÆ°á»ng nà y há» gì, xÆ°ng hô thế nà o Äây?"
Tạ Liên không nghÄ© ngợi liá»n bá»a ra má»t há» giả nói: "Không dám, ta há» Hoa."
Nam tá» kia nhÆ°á»n mà y, nói: "á» - Hoa Äạo trÆ°á»ng."
Tạ Liên nói: "Các hạ xưng hô thế nà o?"
Nam tá» kia nói: "Äạo trÆ°á»ng gá»i ta Tam Lang Äược rá»i."
Trong lòng Tạ Liên biết rõ ngÆ°á»i nà y không muá»n nói rõ thân pháºn thá»±c sá»±, cÅ©ng không miá» n cưỡng. Suy nghÄ© má»t lát, y cÅ©ng không nhá» ra nhân váºt nà o Äứng hà ng Äá» tam, bèn không mất công suy oán nữa. Lúc nà y, y bá»ng nhiên chú ý tá»i, má»t bên gò má của nam tỠáo Äá», má»t lá»n tóc Äen nhánh thắt má»t bÃm tóc nhá» rủ xuá»ng, dùng má»t viên san hô Äá» cá»t á» Äuôi bÃm tóc.
Hạt châu kia sáng bóng nhẹ nhà ng, má»t viên nho nhá», vừa nhìn Äã biết là vô giá. NhÆ°ng Tạ Liên cứ cảm thấy hình nhÆ° Äã từng nhìn thấy nó á» Äâu rá»i, hay là trong Äá»ng châu báu Äá quý rải Äầy dÆ°á»i Äất á» tẩm cung?
NhÆ°ng cÅ©ng không xác Äá»nh Äược. Tam Lang chú ý tá»i tầm nhìn của y, nói: "ThÃch cái nà y?"
Vừa nói, hắn vừa ÄÆ°a ngón tay thon dà i trắng trẻo lên nhẹ nhà ng vuá»t ve viên san hô kia, vân vê không rá»i.
Không biết vì sao, Tạ Liên vừa nhìn thấy cảnh nà y, lá»ng ngá»±c bá»ng nhiên Äau Äá»n, phảng phất nhÆ° nÆ¡i nà o Äó trên ngÆ°á»i y cÅ©ng Äang bá» vuá»t ve, bá»ng nhiên y lui vá»t vá» phÃa sau.
Äá»ng tác nà y quá lá»n, và i vá» khách bên cạnh Äá»u nhìn sang bên nà y. Tam Lang không chút Äếm xá»a tá»i bá»n há», khẽ nhÆ°á»n mi kinh ngạc há»i: "Vá» Äạo trÆ°á»ng nà y, ngÆ°Æ¡i sao váºy?"
Hắn vÆ°Æ¡n má»t tay ra, tá»±a nhÆ° muá»n tá»i Äỡ. Tạ Liên ÄÆ°Æ¡ng nhiên không muá»n hắn Äỡ mình, vá»i ngá»i nghiêm chá»nh lại nói: "Không, không có gì. Viên san hô kia..."
"á»." Tam Lang không giấu Äược ý cÆ°á»i bên môi, nói: "Hạt châu nà y sao?"
Tay hắn cà ng vân vê, thÆ°á»ng thức hạt châu rá»±c rỡ xinh Äẹp kia, má»m cÆ°á»i nói: "Äây là váºt ái thê ta tặng. Äạo trÆ°á»ng thấy thế nà o?"
"..."
Tạ Liên nói: "Ã... Äẹp, Äẹp lắm."
Thá»±c ra y cÄn bản không biết mình Äang nói gì nữa, bà n tay trên Äùi nắm chặt, nhÆ° Äang Äứng trên Äá»ng lá»a, ngá»i trên Äá»ng than.
Nam tỠáo Äá» xa lạ kia rõ rà ng chá» Äang vuá»t ve chÆ¡i Äùa vá»i hạt châu, nhÆ°ng Äá»ng tác quá Äá»i ÄÆ¡n giản nà y, lại là m y nhìn ra và i phần dâm mÄ©.
MÆ¡ há» nhÆ° thứ Äang Äặt á» Äầu ngón tay, nhẹ nhà ng cháºm rãi vuá»t ve, vân vê không phải hạt châu kia, mà là bá» pháºn mẫn cảm nà o Äó trên ngÆ°á»i y, khuôn mặt Tạ Liên bá»ng nhiên Äá» bừng nóng rá»±c, hô hấp dá»n dáºp, cá»±c kỳ khó chá»u.
Không bình thÆ°á»ng. Chuyá»n nà y tuyá»t Äá»i không bình thÆ°á»ng.
Nam tỠáo Äá» tá»± xÆ°ng "Tam Lang" Äẹp thì rất Äẹp, nhÆ°ng ngÆ°á»i lại không ngừng toả ra yêu khÃ, khiến ngÆ°á»i khác rùng mình. Chuông cảnh giác trong lòng Tạ Liên reo vang, Äà nh phải á»n Äá»nh lại tinh thần, hÆ¡i thá» cÅ©ng bình thÆ°á»ng trá» lại, không chút sợ hãi nà o nhìn chằm chằm và o hắn nói: "Xin há»i các hạ, chủ Äá»ng tiếp cáºn tại hạ là vì chuyá»n gì?"
Tam Lang cÆ°á»i, cháºm rãi nói: "Hà tất phải cảnh giác nhÆ° váºy là m gì? CÅ©ng không có chuyá»n gì. Chá» là thấy phong thái của Äạo trÆ°á»ng, lòng ta cá»±c kỳ tin tÆ°á»ng, kìm lòng không Äặng mà thôi. Nếu nhÆ° có mạo phạm, mong Äạo trÆ°á»ng bao dung."
"..."
Tạ Liên không biết có nên tin hắn không nữa, trong lòng âm thầm há»i háºn, chá» nên ngá»i Äá»i diá»n vá»i ngÆ°á»i nà y, khá»i khiến lòng mình bây giá» tâm phiá»n ý loạn. Äúng lúc nà y, ca nữ kia kết thúc công viá»c, thi lá» vá»i má»i ngÆ°á»i, lại hÆ°á»ng lên Tạ Liên cÆ°á»i nói, rá»i nhẹ nhà ng rá»i Äi. Nà ng rá»i Äi, Tạ Liên cÅ©ng không cần thiết phải á» lại nữa, Äứng lên nói: "Các hạ từ từ uá»ng hết chén nà y má»t mình nhé!"
Y muá»n nói má»t câu cuá»i mang ý khiêu khÃch, nhÆ°ng lá»i Äến khoé môi, vẫn tao nhã lá» phép nói ra. Tạ Liên không dám nhìn nam tỠáo Äá» thêm nữa, tá»±a nhÆ° Äang phi thân xuá»ng lầu, Äi vòng vo qua loa má»t há»i, xác Äá»nh không ai Äuá»i theo, lúc nà y má»i thá» dà i ra má»t hÆ¡i.
Nhưng sau khi dừng lại, y lại cảm thấy mơ mà ng.
Y phục của y không thấy, tiá»n bạc không thấy, bá»i kiếm không thấy, ngÆ°á»i hầu không thấy, pháp lá»±c cÅ©ng không thấy Äâu.
MÆ°á»i bảy nÄm cuá»c Äá»i, y chÆ°a bao giá» lâm và o hoà n cảnh hết ÄÆ°á»ng xoay xá» thế nà y, Tạ Liên lắc Äầu, ngÄn má»t ngÆ°á»i Äi ÄÆ°á»ng á» Äây lại há»i. NgÆ°á»i qua ÄÆ°á»ng Äáp lại, Tạ Liên chÆ°a bao giá» nghe thấy nÆ¡i nà o thế nà y, lại há»i: "Váºy xin há»i chá» nà y cách hoà ng thà nh xa không? Chá» nà y là hÆ°á»ng nà o so vá»i hoà ng thà nh?"
Y không nói là hoà ng thà nh Tiên Lạc, ngÆ°á»i qua ÄÆ°á»ng lại nói: "Hoà ng thà nh? Chá» nà y là phÃa nam hoà ng thà nh, cách hoà ng thà nh xa lắm!"
Quả nhiên. Khẩu âm ngÆ°á»i nÆ¡i Äây, hình thức kiến trúc Äá»u có chút kỳ quái, không giá»ng những vùng lân cáºn hoà ng thà nh, y liá»n Äoán nhất Äá»nh cách rất xa. Không biết ngÆ°á»i ÄÆ°a y tá»i Äây có mục ÄÃch gì.
Lại Äi thêm má»t lúc, Tạ Liên gặp phải má»t vấn Äá» khó giải quyết.
Y Äói bụng.
NhÆ°ng cÅ©ng vừa Äã nói, tiá»n bạc của y Äá»u không thấy Äâu. Ngá»c bá»i chứng minh thân pháºn Thái tá» cÅ©ng không cánh mà bay, lúc trÆ°á»c muá»n cho thá» Äá»a mấy tấm lá và ng cÅ©ng không móc ra Äược cái gì. Ngá»i trên trà lâu má»t lúc cÅ©ng Äã khiến y phải moi Äông moi tây mãi má»i ra má»t chút, hÆ¡n nữa còn vì không chá»u Äược bã trà lâu nÄm két lại trong chén, má»t ngụm trà y cÅ©ng không uá»ng, trong bụng y bây giá» Äang trá»ng không.
Tháºt Äúng là má»t Äá»ng tiá»n là m khó anh hùng hảo hán.
Giữa lúc y gặp nạn phải nhÄn cả Äôi lông mà y lại, bá»ng nhiên phát hiá»n ra, phÃa dÆ°á»i Äất, bên cạnh má»t viên gạch, hình nhÆ° Äánh rÆ¡i váºt gì Äó, toả sáng lấp lánh.
Tạ Liên Äi tá»i, ngá»i xuá»ng láºt lên, kỳ quái.
Chá» nà y là trên ná»n Äất trong má»t con ngõ nhá», thế mà lại có mấy tấm lá bằng và ng rá»t xuá»ng!
Ngoà i lá và ng ra, còn có lá bạc và má»t Ãt tiá»n lẻ. Ban ngà y ban mặt lại nhặt Äược tiá»n dÆ°á»i Äất, bánh từ trên trá»i rÆ¡i xuá»ng, không biết phải nói là váºn may của y tá»t hay kém nữa Äây.
Sau khi Tạ Liên nhặt lên, phản ứng Äầu tiên chÃnh là Äây có khi là Äá» ai không cẩn tháºn là m rÆ¡i, Äi ra khá»i ngõ nhá», há»i ngÆ°á»i Äi lại trên ÄÆ°á»ng: "Xin há»i có ai là m rÆ¡i tiá»n trong nà y không?"
Äại Äa sá» má»i ngÆ°á»i Äá»u lắc Äầu. Có má»t và i tên chÆ¡i bá»i lêu lá»ng nghiêm mặt qua nói: "Ta là m rÆ¡i! Ta là m rÆ¡i!" Tạ Liên liá»n há»i: "NgÆ°Æ¡i là m rÆ¡i bao nhiêu?" Tất cả Äá»u ngáºp ngừng không trả lá»i Äược, vừa chạy vừa cÆ°á»i vang.
Tạ Liên sợ ngÆ°á»i là m mất Äá» quay lại tìm, Äứng má»t chá» kiên nhẫn chá» Äợi. Äợi má»t canh giá» cÅ©ng không có ai tá»i tìm, bụng ngà y cà ng Äói, má»t lúc lâu sau, thá» dà i, nhìn Äá»ng tiá»n trong tay áo, thầm nghÄ©: "Bằng không, cứ mượn trÆ°á»c má»t chút dùng Äã, sau trả lại gấp mÆ°á»i!"
CÅ©ng không còn cách nà o khác. Vì váºy, sau khi Äợi thêm má»t nén nhang, y tá»i mua má»t cái bánh bao.
Tạ Liên chÆ°a từng Än bánh bao. Lại cà ng chÆ°a từng Än qua loại bánh bao có hình thức cẩu thả, vừa lá»n lại vừa xấu, trắng á»n nhÆ°ng vô vá» thế nà y bao giá». NhÆ°ng y không muá»n dùng nhiá»u trong sá» tiá»n mình nhặt Äược, nhỡ Äâu ngÆ°á»i khác Äòi lại còn cần dùng gấp nữa thì nguy rá»i, váºy nên chá» tiêu phần tiá»n Ãt nhất có thá».
Äây là lần Äầu tiên trong Äá»i y cầm cái bánh bao lá»n nhÆ° váºy, còn thấy có chút má»i lạ, Äi qua khá»i ngõ nhá», tá»i má»t con phá» tÆ°Æ¡ng Äá»i tÄ©nh lặng, Äang muá»n ÄÆ°a bánh bao và o trong miá»ng, bá»ng nhiên má»t bà n tay từ bên cạnh xuất hiá»n, cầm cái bánh bao kia Äi mất.
Thủ pháp dùng má»t tay nà y, vô cùng kỳ diá»u. Tạ Liên sá»ng sá»t, bà n tay Äã trá»ng không, quay Äầu nhìn sang, Äứng bên kia lại là tên nam tỠáo Äá» trên tá»u lâu kia!
Tạ Liên sợ ngây ngÆ°á»i.
Không nghÄ© rằng ngÆ°á»i kia cÅ©ng Äi tá»i nÆ¡i nà y, cà ng không dám nghÄ©, hắn dám Äoạt bánh bao của mình!
Ngẩn ra má»t lúc, y má»i nhá» ra phải lấy lại Äá», nhảy vá»t lên nói: "Trả lại cho ta!"
TÆ° thế cuá»p lại Äá» của y cá»±c nhanh, thân pháp nam tá» kia cà ng nhanh hÆ¡n, hÆ¡n nữa dáng dấp cÅ©ng cao hÆ¡n y, chá»p cái Äã né Äược, nói: "Äừng Än cái nà y."
Hắn thì nói nhÆ° váºy, nhÆ°ng chÃnh hắn lại cầm bánh bao cắn má»t miếng, Äá» lại má»t vết lõm. Cái nà y, Tạ Liên muá»n Än cÅ©ng không Än Äược. Y là Thái tá» tôn quý, sao lại có thá» Än bánh bao Äã bá» kẻ khác cắn má»t miếng chứ, y trợn trừng mắt, nói: "NgÆ°Æ¡i!"
Nghẹn xuá»ng má»t hÆ¡i, y cả giáºn nói: "Sao ngÆ°Æ¡i lại có thá» nhÆ° váºy?"
Mất công lần Äầu nhìn thấy trong trà lâu cảm thấy hắn là nhân váºt khó lÆ°á»ng, có ý Äá»nh kết giao, không ngá» lại là má»t tên nhà m chán vô lại!
Hình ảnh hai ngÆ°á»i má»t Äá» má»t trắng, thân pháp nhanh nhạy khiến ngÆ°á»i ta hoa cả mắt, tuyá»t Äá»i không thá» tin Äược má»t mà n phân tranh xuất sắc nhÆ° váºy thế mà lại vì tranh già nh má»t cái bánh bao. Tuy rằng Tạ Liên lá» má» cảm thấy tá»c Äá» của y ngà y cà ng nhanh, nhanh Äến mức có thá» bắt ká»p thân thủ vá» Tam Lang nà y, lại lá» má» nháºn ra không thá» Äiá»u khiá»n Äược Äiá»m trá»ng yếu, tay chân không nghe theo y sai bảo. Cá»ng thêm y cả ngà y vừa qua vừa má»t vừa phiá»n vừa nghi ngá», eo Äau chân Äau, tức giáºn, thế mà thân thá» lại nghiêng má»t cái, ngã xuá»ng trên mặt Äất, y nhất thá»i Äá» lá»t má»t tiếng Äau trầm thấp qua khá»i khá»p rÄng.
Äau quá.
Ná»i Äau nà y khó có thá» nói thà nh lá»i, bá» vá» khó nói kia bá» tách ra.
Äau Äá»n nà y vá»n dÄ© Äã tá»n tại từ trÆ°á»c, chá» là miá»ng vết thÆ°Æ¡ng Äược xá» lý cẩn tháºn, hÆ¡n nữa y lại cá» tình cáºt lá»±c bá» qua, nên Äau Äá»n má»i không rõ rà ng. Cú ngã nà y của y khiến sắc mặt y láºp tức thay Äá»i. Sắc mặt Tam Lang cÅ©ng thay Äá»i, láºp tức cúi ngÆ°á»i xuá»ng bắt lấy cánh tay y, nói: "Ca..."
Lại láºp tức sá»a thà nh: "NgÆ°Æ¡i không sao chứ?"
Tạ Liên cá»±c kỳ khó chá»u, háºn không thá» Äà o há» chôn mặt và o trong lòng Äất, liá»u mạng gạt ra khá»i tay hắn, mặt bá» thiêu Äến Äá» á»ng lên nói: "Xin ngÆ°á»i Äừng gá»i lung tung, cÅ©ng không cần Äỡ ta!"
Tam Lang quả nhiên buông cánh tay y ra, nhÆ°ng cÅ©ng chỠý tứ Äược má»t lúc, lại Äá»i thà nh nắm vai y, nói: "NgÆ°Æ¡i sao rá»i? Bá» Äau á» Äâu?"
Ngữ khà của hắn vô cùng quan tâm, không giá»ng nhÆ° Äang giả vá», cái gá»i là vung tay không Äánh ngÆ°á»i cÆ°á»i, Tạ Liên vá»n nên cảm Æ¡n, nhÆ°ng nghÄ© tá»i Äang bá» Äau chá» nà o, vì sao lại Äau, liá»n vừa thẹn vừa giáºn, phiá»n muá»n cả ngà y hôm nay Äá»u phát ra, má»t phen gạt tay hắn ra, tá»± mình bò dáºy, nói: "...Ta không Äau á» Äâu hết, không Äau chút nà o cả!"
Ném má»t câu rá»i Äá»nh xoay ngÆ°á»i chạy, ai ngá» lại bá» nam tá» phÃa sau bắt Äược cá» tay, muá»n giáºt ra cÅ©ng không giáºt Äược, Tạ Liên không thá» nhá»n Äược nữa, Äá»t nhiên xoay ngÆ°á»i, trợn tròn mắt lên, Äã thấy Tam Lang Äang chÄm chú nhìn y, nhẹ giá»ng than thá»: "Haiz, vá» Äạo trÆ°á»ng nà y, ngà n sai vạn sai, Äá»u là do ta sai, Äừng giáºn ta nha. Váºy Äi, ta ÄÆ°a ngÆ°Æ¡i Äi uá»ng má»t chén, bá»i tá»i vá»i ngÆ°Æ¡i."
Không biết vì sao, Tạ Liên vừa nhìn thấy mặt ngÆ°á»i nà y, ná»i tâm liá»n rung Äá»ng không yên, y thá»±c sá»± không quen vá»i loại cảm giác nà y, chá» muá»n nhanh nhanh chạy Äi, nói: "Ta không cần ngÆ°Æ¡i ÄÆ°a Äi Äâu hết, ta chÆ°a bao giá» uá»ng rượu! NgÆ°Æ¡i mau thả ta ra."
Tam Lang nói: "Äược Äược Äược, không uá»ng rượu. Váºy ta ÄÆ°a ngÆ°Æ¡i Äi Än cÆ¡m nhé? Äói bụng rá»i phải không."
Tạ Liên tức muá»n Äiên. NgÆ°á»i nà y dùng giá»ng Äiá»u gì nói chuyá»n vá»i y váºy? Thá»±c sá»± coi y là trẻ con chắc, y chÆ°a từng phải chá»u nhục nhã thế nà y Äâu, nói: "Ta cÅ©ng không cần ngÆ°Æ¡i dẫn ta Äi Än. Ta không Äói. NgÆ°Æ¡i tôn trá»ng ta chút Äi!"
Chuyá»n xấu há» chÃnh là , vừa dứt lá»i, bụng y liá»n phát ra âm thanh rá»n rá»t kháng nghá».
Thân hình Tạ Liên cứng Äá», cà ng thêm tức giáºn, mặt cà ng Äá» bừng lên vì tức, nói chuyá»n cÅ©ng lắp ba lắp bắp: "NgÆ°Æ¡i...ngÆ°Æ¡i...ngÆ°Æ¡i, vì sao cứ quấn lấy ta? Äừng có quấn lấy ta nữa!"
Tam Lang lại chằm chằm nhìn và o y, nói: "Äạo trÆ°á»ng, chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i chÆ°a phát hiá»n ra sao?"
Thấy biá»u cảm hắn bá»ng nhiên nghiêm túc, Tạ Liên nói: "Phát hiá»n cái gì?"
Tam Lang nói: "Trên ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i, có tà váºt Äấy."
Tạ Liên ngây ra. Bá»ng nhiên, cá» tay buông lá»ng, Äoạn bÄng vải quấn trên cá» tay tuá»t xuá»ng nhÆ° má»t con bạch xà , bay lên tháºt cao trÆ°á»c mặt y, rá»i láºp tức, nhà o và o mặt y!
NhÆ°ng nó còn chÆ°a nhà o tá»i, Äã bá» nam tỠáo Äá» bắt Äược, nói: "NgÆ°Æ¡i xem."
"..."
Dải lụa trắng trông nhÆ° má»t con Äá»c xà bá» hắn bóp trong tay, vặn vẹo không ngừng, khiến da Äầu ngÆ°á»i ta tê rần.
Trên ngÆ°á»i hắn lại cất giấu má»t con quái váºt nhÆ° thế!
Tạ Liên giá» má»i hiá»u ra.
Y trừng mắt nhìn, nói: "Thì ra...ngÆ°Æ¡i tiếp cáºn ta, là vì phát hiá»n trên ngÆ°á»i ta có giấu tà váºt nà y?"
Sắc mặt Tam Lang cà ng thêm phần nghiêm túc Äứng Äắn, nói: "Äúng váºy. Thứ nà y rất kỳ quái, váºy nên ta má»i lÆ°u ý má»t chút, tháºt may nó chÆ°a là m thÆ°Æ¡ng tá»n ngÆ°Æ¡i."
Chân tÆ°á»ng Äã rõ rà ng. Tạ Liên nghÄ© tá»i trÆ°á»c kia y Äá»i xá» vá»i vá» công tá» nà y không khách khà chút nà o, nà o là quay ngoắt mặt nà o là vÄng tay ra, hiá»n tại Äã tra ra manh má»i, thì ra là ngÆ°á»i kia có lòng tá»t má»i tiếp cáºn y, tháºt ngại quá, y nghiêm túc thi lá» vá»i hắn, nói: "Äa tạ các hạ. TrÆ°á»c kia là ta hiá»u lầm."
LÆ°ng y còn chÆ°a khom xuá»ng, Tam Lang Äã Äỡ lấy y, nói: "Nà o có, nà o có. Chuyá»n nhá» tiá»n tay mà thôi."
Ngẩng Äầu, Tạ Liên hÆ¡i hoang mang. Không hiá»u vì sao, y cảm thấy, nam tỠáo Äá» nà y tuy nhìn có vẻ nghiêm túc, nhÆ°ng khoé mắt lông mà y toà n là ý cÆ°á»i. NghÄ© tá»i lúc trÆ°á»c bá» dáng cháºt váºt của y Äá»u lá»t và o mắt hắn, y cảm thấy hÆ¡i ngượng.
Nhắc tá»i cÅ©ng kỳ lạ, trÆ°á»c mặt những ngÆ°á»i bạn Äá»ng trang lứa, Tạ Liên Äã coi nhÆ° quá chững chạc, ai ngá» vừa gặp nam tá» nà y Äã không có cách nà o trấn Äá»nh ná»i, khiến y cảm thấy bất an. Tam Lang dÆ°á»ng nhÆ° không chú ý tá»i những Äiá»m nà y, nói: "Nếu giải quyết xong rá»i, váºy ta Äi Äây. Äạo trÆ°á»ng, sau nà y còn gặp lại chứ?"
Tạ Liên theo bản nÄng nói: "Ừ, có dá»p sẽ gặp lại."
Tam Lang khoát khoát tay, xoay ngÆ°á»i Äi mất. Kìm lòng không Äặng, Tạ Liên thế mà lại Äi theo hắn và i bÆ°á»c.
Có thá» do y thá»±c sá»± không biết Äi Äâu, hoặc cÅ©ng có thá» do mÆ¡ mà ng há» Äá». Tam Lang vừa quay Äầu lại, Tạ Liên kinh ngạc, lúc nà y má»i thanh tá»nh, nhanh chóng dừng lại, là m bá» nhìn sang hÆ°á»ng khác. NhÆ°ng, Äã muá»n rá»i.
PhÃa bên kia truyá»n tá»i má»t tiếng cÆ°á»i khẽ, Tạ Liên xấu há» Äến mức và nh tai cÅ©ng Äá» bừng lên.
Kiên nhẫn nhìn sang, Tam Lang khoanh tay cÆ°á»i nói: "Ta thấy hay là không cần sau nà y gặp lại Äâu, bây giá» luôn cÅ©ng Äược. Sao nà o? Bây giá» Äạo trÆ°á»ng có nguyá»n ý cùng ta Äi uá»ng má»t chén không?
Vẫn là toà tá»u lâu hoa lá» lúc trÆ°á»c.
Vá» nam tỠáo Äá» y vừa là m quen Äược hết sức hà o phóng, vừa lên Äã gá»i rượu hảo hạng nhất cùng món Än ngon nhất xếp Äầy má»t bà n, ấy thế mà không há» thua kém Ngá»± thiá»n phòng trong hoà ng cung, hÆ¡n nữa có rất nhiá»u cách chế biến má»i lạ, Tạ Liên chÆ°a từng thấy qua bao giá». Bụng Äói kêu vang, y Än, lúc nà y má»i phát hiá»n Tam Lang ngá»i Äá»i diá»n y vẫn luôn chá»ng tay lên má, nhìn y không chá»p mắt. Ãnh mắt kia, tá»±a há» Äang coi y nhÆ° Äá» Än.
"......."
Tạ Liên bỠánh mắt nà y nhìn chằm chằm khiến y nhÆ° Äang Äứng trên Äá»ng lá»a, ngá»i trên Äá»ng than, tin rằng không phải vì bá» dáng Äói khát vừa rá»i của mình có phần thất thá», lúc nà y má»i Äặt ÄÅ©a xuá»ng, ho nhẹ má»t tiếng, nói: "...Chê cÆ°á»i rá»i."
Tam Lang nói: "Hả? Chuyá»n nà y có gì mà chê cÆ°á»i? Äừng ÄỠý Äến ta. Má»i, má»i. Tiếp tục Äi."
Sau Äó hắn lấy ra chiếc bánh bao vừa rá»i hai ngÆ°á»i tranh Äoạt má»t tráºn ra, mặt không biến sắc Än. Thấy thế, Tạ Liên cà ng thêm xấu há».
Y ngá»i nghiêm chá»nh, nhìn và o dải lụa trắng, quyết tâm nói chuyá»n chÃnh sá»±, nói: "Tà váºt nà y sao lại giấu trên ngÆ°á»i ta? Váºy mà ta lại hoà n toà n không phát hiá»n ra sá»± tá»n tại của nó, tháºt giá»ng là ...." Tháºt giá»ng nhÆ° Äã quấn á» trên ngÆ°á»i y rất lâu rá»i, quấn Äến quen.
Dải lụa trắng không ngừng lắc lÆ° vẫy vẫy muá»n tá»i bên y, nếu không phải bá» Tam Lang khá»ng chế chắc chắn, chá» sợ nó Äã quấn y thà nh bánh chÆ°ng rá»i. NhÆ°ng nhìn qua hình nhÆ° nó... thÃch y.
Tam Lang dùng má»t chiếc ÄÅ©a Äè cứng nó lại không cho nó bay tá»i bên Tạ Liên, má»m cÆ°á»i nói: "Xem ra thói quen của tà váºt nà y không tá»t lắm, phải giáo huấn má»t phen."
Tạ Liên nói: "So vá»i giáo huấn, hay là trÆ°á»c cứ Äiá»u tra rõ lai lá»ch của nó Äã!"
Hai ngÆ°á»i trá»i Nam Äất Bắc nói chuyá»n má»t há»i. Tạ Liên từ nhá» lá»n lên trong hoà ng cung Tiên Lạc, sau lại tu hà nh trên Hoà ng Cá»±c Quán, chÆ°a từng gặp qua ngÆ°á»i nói chuyá»n thú vá», hiá»u biết phong phú nhÆ° váºy bao giá», nghe Tam Lang nói chuyá»n mà hai mắt y sáng bừng, khuôn mặt không ngừng giãn ra, thiếu chút nữa Äã quÄng hết chuyá»n phiá»n lòng Äi. Má»t lúc lâu sau má»i nhá» ra y Äang Äứng trong má»t vòng xoáy quá»· dá», nghiêm mặt nói: "Tam Lang, có thá» há»i thÄm ngÆ°Æ¡i má»t ngÆ°á»i không?"
Tam Lang ném dải lụa trắng xuá»ng Äất, không biết dùng biá»n pháp gì khiến nó má»m oặt xuá»ng Äất không bay nhảy nên ná»i, nói: "NgÆ°á»i nà o?"
Tạ Liên nói: "Là nhÆ° váºy, ta Äang tìm má»t ngÆ°á»i, tên Hoa Thà nh."
Nghe Äược cái tên nà y, Tam Lang nhÃu mà y.
Hắn nói: "Hừm. Ta có thá» há»i má»t chút, ngÆ°Æ¡i tìm ngÆ°á»i nà y là muá»n là m gì không?"
Tạ Liên thà nh khẩn nói: "Än ngay nói tháºt, ta không biết."
Nghe giá»ng Äiá»u của Tam Lang, y Äoán hắn nhất Äá»nh biết Hoa Thà nh là ai, lại nói: "Có lẽ ngÆ°Æ¡i sẽ cảm thấy ta Äang giấu ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng Äá»u là tháºt, ta cÅ©ng không biết ta tìm hắn là m gì nữa. Hôm nay vừa tá»nh lại, ta liá»n phát hiá»n ra mình Äang bá» vây hãm trong má»t hoà n cảnh quá sức kỳ quái."
Hắn nói má»t hÆ¡i toà n bá» sá»± viá»c, chá» lược bá» Äi chút chuyá»n xấu há» khó má» miá»ng. Cuá»i cùng, Tạ Liên nói: "Cho nên ta nghÄ©, ngÆ°á»i nà y hẳn phải vô cùng quan trá»ng. Nếu nhÆ° Tam Lang ngÆ°Æ¡i biết hắn là ai, váºy có thá» tiá»n thá» nói cho ta không?"
Tam Lang cÆ°á»i nói: "Ã, không có gì không tiá»n hết. Äạo trÆ°á»ng ngÆ°Æ¡i và ta nhất kiến nhÆ° cá»*, ta ÄÆ°Æ¡ng nhiên muá»n giúp ngÆ°Æ¡i. Hoa Thà nh ngÆ°á»i nà y sao...."
(Nhất kiến nhÆ° cá»: vừa gặp mà nhÆ° Äã quen từ lâu)
Tạ Liên táºp trung tinh thần lắng nghe, nói: "Là m sao?"
Tam Lang nói: "Là má»t tên cuá»ng*."
(có thá» hiá»u theo nghÄ©a là Äiên, hoặc ngông cuá»ng, hoặc dữ dá»i, mạnh mẽ,)
Tạ Liên nói: "Cuá»ng thế nà o?"
Tam Lang rót má»t chén rượu, cầm trên tay, nói: "Hắn là tÃn Äá» của má»t ngÆ°á»i."
"TÃn Äá» của ngÆ°á»i nà o?"
"Thái tỠTiên Lạc."
"Khụ khụ khụ -"
Tạ Liên vá»i và ng nuá»t ngụm trà trong miá»ng xuá»ng má»i ho ra Äược, nói: "Từ từ, từ từ Äã. Thái - Thái tá» của nÆ°á»c Tiên Lạc ta, Äã thà nh thần Äâu, tÃn Äá» từ Äâu ra Äược?"
Tam Lang thá» Æ¡ nói: "Sá»m muá»n cÅ©ng sẽ thà nh thần thôi. Huá»ng há» thần sao, nói nhÆ° váºy Äi, ngÆ°Æ¡i nói là thần thì là thần, ngÆ°Æ¡i nói không phải thì không phải. hắn cảm thấy là thần, thì chÃnh là thần."
Tạ Liên không biết nên khóc hay nên cÆ°á»i, nói: "Váºy cÅ©ng quá tuỳ tiá»n rá»i!"
Dừng má»t chút, y lại nói: "....NhÆ°ng, hắn tháºt sá»± tin tÆ°á»ng nhÆ° váºy, Thái tá» Äiá»n hạ nhất Äá»nh sẽ thà nh thần sao?"
Tam Lang từ tá»n nói: "Không phải tin tÆ°á»ng."
Ngay sau Äó má»m cÆ°á»i: "Là tin tÆ°á»ng tuyá»t Äá»i."
Tạ Liên cÅ©ng má»m cÆ°á»i theo, nói: "Thế nên, á» chá» nà o má»i có thá» gặp Äược vá» Hoa Thà nh nà y Äây?"
Tam Lang nói: "Äạo trÆ°á»ng, ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± muá»n gặp hắn sao?"
Tạ Liên nói: "Äúng váºy."
Tam Lang hình như không quá tán thà nh ý nghĩ nà y của y, nói: "Nhưng cái tên Hoa Thà nh nà y xấu xa lắm."
Tạ Liên hÆ¡i nhÃu mà y, nói: "Rất xấu xa? Xấu chá» nà o?"
Y không tin má»t tÃn Äá» tin tÆ°á»ng tuyá»t Äá»i y sẽ thà nh thần là má»t phần tá» xấu xa. Tam Lang nói: "Cái nà y hả..."
Äúng và o lúc nà y, Tạ Liên chú ý tá»i má»t váºt.
TrÆ°á»c Äây y vẫn luôn cẩn tháºn từng li từng tà má»t, không dám nhìn thẳng và o Tam Lang. Hiá»n tại hai ngÆ°á»i á» chung má»t thá»i gian, Äã quen dần, y má»i thả lá»ng má»t chút, mặc ká» tầm mắt.
Tam Lang má»t tay vẫn luôn gác trên lan can, ngón tay không mạnh không nhẹ gõ lên lan can. NÄm ngón tay thon dà i, trên ngón tay thứ ba, buá»c má»t sợi chá» mảnh tinh tế, tá»±a nhÆ° Äang buá»c lại má»t Äoạn duyên pháºn Äẹp Äẽ.
Tạ Liên láºp tức nhá» lại lúc ngá»i trên lầu, khi ca nữ kia cất tiếng hát, trong Äầu y hiá»n lên những hình ảnh há»n Äá»n: dÆ°á»i tấm lụa, hai bà n tay, mÆ°á»i ngón tay Äan và o nhau tháºt chặt.
Trên bà n tay Äặt phÃa trên, buá»c má»t sợi chá» Äá» giá»ng nhÆ° váºy.
____________________________________
Chuyến phiêu lÆ°u ký ức kỳ diá»u của Thái tá» Äiá»n hạ (3)
Tạ Liên Äá»t ngá»t má» to hai mắt.
Nhìn vẻ mặt không thá» tin Äược của y, Tam Lang nói: "Là m sao váºy?"
Tạ Liên nên nói gì Äây, bá» lừa dá»i, bá» Äùa giỡn xoay nhÆ° chong chóng Äến nhục nhã, khó chá»u cùng máu nóng xông lên não, má»t chÆ°á»ng vá» lên mặt bà n, cắn rÄng nói từng câu từng chữ "...Ra, là , ngÆ°Æ¡i!"
Cái bà n cÄn bản không chá»u ná»i má»t chÆ°á»ng nà y của y, phân nÄm xẻ bảy ngay tại chá», may mà trong tá»u quán trừ hai ngÆ°á»i bá»n há» ra cÅ©ng không có ngÆ°á»i ngoà i, bằng không ÄÆ°Æ¡ng nhiên sẽ bá» dá»a Äến kinh hoà ng bá» chạy. Tạ Liên trong tay không có binh khÃ, má»i bá» ra má»t chÆ°á»ng. Tam Lang vẫn ngá»i trên ghế, chá» hÆ¡i nghiêng tay.
Má»t chÆ°á»ng kia xuyên thủng bức tÆ°á»ng sau lÆ°ng hắn, Äá vụn à o ạt rÆ¡i xuá»ng, thế nhÆ°ng hắn lại không chút sứt mẻ, ôm cánh tay, há»i hợt giÆ°Æ¡ng mắt, nói: "Äạo trÆ°á»ng, nà y là có ý gì?"
Mặt Tạ Liên phát sá»t ká»ch liá»t, không biết bây giá» mặt Äã Äá» thà nh cái dạng gì rá»i, khá»p xÆ°Æ¡ng má»t bên tay run lên ken két, chìm trong giáºn dữ nói: "NgÆ°Æ¡i...Äừng có giả vá». NgÆ°Æ¡i là m gì vá»i ta...lòng ngÆ°Æ¡i tá»± hiá»u rõ."
Mi mắt Tam Lang lại giÆ°Æ¡ng lên và i phần, nói: "Tháºt không may, tháºt sá»± ta không rõ lắm, ta rá»t cuá»c Äã là m gì Äạo trÆ°á»ng, khiến ngÆ°Æ¡i tức giáºn nhÆ° váºy? Có thá» chá» giáo má»t chút không?"
"..."
NgÆ°á»i nà y cÆ° nhiên lại mang vẻ vô tá»i bảo chÃnh miá»ng y nói ra, muá»n y nói thế nà o Äây? Giữa ban ngà y ban mặt, nói loại chuyá»n nà y sao?! Tạ Liên chÆ°a từng gặp qua ngÆ°á»i thế nà y, tức Äến mức từ Äầu vai Äến táºn Äáy lòng Äá»u Äang phát run, mặt nhÆ°ng lại cà ng ngà y cà ng Äá», nói nÄng lá»n xá»n mà mắng: "Câm miá»ng! NgÆ°Æ¡i cái tên nà y...ta, muá»n Äánh chết tên vô sá» ngÆ°Æ¡i...hạ lÆ°u...ti tiá»n...ngÆ°Æ¡i..."
Tam Lang thá» dà i, nói: "Äạo trÆ°á»ng, không ngá» ta thà nh tâm, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i lại Äáp lại nhÆ° váºy. Ta rá»t cuá»c có chá» nà o vô sá» hạ lÆ°u ti tiá»n?"
Tạ Liên khó khÄn tìm lại má»t Ãt bình tÄ©nh, nói: "Äừng hòng gạt ta nữa! Äoạn chá» Äá» trên tay ngÆ°Æ¡i Äã chứng tá» rá»i, ngÆ°Æ¡i chÃnh là cái kia...cái kia..."
"Hả?" Tam Lang nhÆ°ng không má»t chút hoang mang, giÆ¡ tay mình lên, nói: "NgÆ°Æ¡i nói cái gì? Chá» Äá» nà y có vấn Äá» gì?"
Tạ Liên thấy Äoạn chá» Äá» kia liá»n tá»±a nhÆ° bá» Äâm và o, nói: "Ta thấy Äược. Khi Äó, ngÆ°Æ¡i...trên tay có Äoạn chá» Äá» nà y..."
Tam Lang nói: "Khi nà o?"
"..."
Trong nháy mắt, Tạ Liên tháºt sá»± muá»n Äánh chết hắn.
Biết rõ còn cá» há»i, quá ác liá»t mà !
NhÆ°ng không biết tại sao, dù trong lòng y tức giáºn, tay nhÆ°ng lại không nhúc nhÃch Äược. HÆ¡n nữa cÅ©ng không phải bá» ngÆ°á»i khá»ng chế nên không cá» Äá»ng Äược, mà là chÃnh thân thá» y không cho y Äá»ng!
ChÃnh và o lúc nà y, có mấy ngÆ°á»i từ Äâu chạy lên lầu, nói: "Hai vá» khách quan là m gì váºy?! Sao có thá» Äánh Äá» lung tung nhÆ° váºy!"
Tạ Liên quay Äầu lại nói: "á» Äây nguy hiá»m! Các ngÆ°Æ¡i trÆ°á»c hết..." nà o ngá», vừa nhìn má»t cái, y lại ngây ngẩn cả ngÆ°á»i.
Trên tay mấy ngÆ°á»i nà y, cÆ° nhiên Äá»u buá»c má»t Äoạn chá» Äá»!
Tạ Liên báºt thá»t lên nói: "Chá» Äá» trên tay các ngÆ°Æ¡i là xảy ra chuyá»n gì?"
Má»t ngÆ°á»i trong Äó nói: "Chá» Äá»? Chá» Äá» không phải là chá» Äá» sao, có gì ngạc nhiên, không xảy ra chuyá»n gì...ách không xảy ra chuyá»n gì cả."
Tạ Liên há» Äá». Khó có thá» nói á» nÆ¡i nà y, buá»c chá» Äá» lên tay, là má»t phong trà o trang sức vô cùng bình thÆ°á»ng chứ?
Y quay Äầu lại, Tam Lang dÆ°á»ng nhÆ° Äã nhìn thấu y Äang nghÄ© gì, nói: "Äạo trÆ°á»ng Äoán không sai, tay buá»c chá» Äá», chÃnh là phong tục nÆ¡i Äây. Không tin má»i xem Äám Äông phÃa dÆ°á»i."
Tạ Liên nhìn xuá»ng dÆ°á»i tá»u lâu, quả nhiên, trong dòng ngÆ°á»i nhÆ° nÆ°á»c chảy, nhiá»u bà n tay Äá»u buá»c má»t Äoạn chá» Äá», có ngÆ°á»i còn buá»c nhiá»u Äoạn. Y nói: "Äây là phong tục gì?"
Tam Lang má»m cÆ°á»i, nói: "Cái nà y sao, lại nói tiếp cÅ©ng có liên há» Äến vá» Hoa Thà nh kia."
"Hả?"
"Bá»i vì, hắn cùng ngÆ°á»i hắn thÆ°Æ¡ng trên tay Äá»u có má»t Äoạn chá» Äá» nhÆ° thế. Cho nên rất nhiá»u ngÆ°á»i cÅ©ng noi theo, muá»n cầu nhân duyên, hoặc thá» hiá»n lòng chung tình."
Tạ Liên nghe Äược kinh ngạc, nói: "Nói nhÆ° váºy...vá» Hoa Thà nh kia, phải là má»t nhân váºt khó lÆ°á»ng? CÆ° nhiên có nhiá»u ngÆ°á»i hứng thú noi theo hắn nhÆ° váºy..."
Tam Lang nói: "Khó lÆ°á»ng hay không, còn phải xem so vá»i ai nữa. Äúng rá»i, Äạo trÆ°á»ng, hình nhÆ° có thứ gì rÆ¡i xuá»ng Äất, ta nhặt lên xem Äược không?"
Tạ Liên lúc nà y má»i ká»p phản ứng, y vẫn duy trà tÆ° thế công kÃch nà y, hóa ra vừa nãy nhầm lẫn má»t tráºn, khà thế Äá»u tiêu tan, vá»i và ng rút tay lại, nói: "Xin lá»i xin lá»i, Tam Lang, ta tháºt sá»± không...tháºt sá»± không phải vá»i ngÆ°Æ¡i, là ta hấp tấp, lại hiá»u lầm ngÆ°Æ¡i..."
Tam Lang từ Äầu Äến cuá»i vẫn ung dung, khom lÆ°ng nhặt má»t váºt lên, nói: "Không sao. Äạo trÆ°á»ng, nà y là do ngÆ°Æ¡i Äánh rÆ¡i sao?"
Hắn nhặt lên từ Äá»ng há»n Äá»n trên mặt Äất, là má»t miếng và ng lá, Äại khái là má»i vừa rá»i Tạ Liên ra tay thì chúng rÆ¡i xuá»ng từ tay áo y. Tạ Liên Äang Äá»nh nói, Äã thấy Tam Lang giÆ¡ lá và ng lên trÆ°á»c mắt, hÃp hÃp mi, nói: "A, lá và ng nà y nhìn qua, hÆ¡i quen mắt nha."
Nói xong, hắn không nhanh không cháºm lấy từ bên hông má»t thứ. CÅ©ng là má»t miếng và ng lá.
Hai miếng và ng lá, cÆ° nhiên giá»ng nhau nhÆ° Äúc!
Tạ Liên báºt thá»t lên nói: "Hóa ra cái nà y là của ngÆ°Æ¡i sao?"
Tam Lang nói: "Ã, tháºt ra ta có Äánh rÆ¡i má»t Ãt Äá», nên má»i quay lại tìm..."
Nghe Äến Äó, Tạ Liên rất sợ hắn hiá»u lầm, vá»i nói: Tam Lang nghe ta giải thÃch."
Tam Lang nói: "Không cần khẩn trÆ°Æ¡ng, ta ÄÆ°Æ¡ng nhiên sẽ nghe Äạo trÆ°á»ng ngÆ°Æ¡i giải thÃch."
Tạ Liên thá» dà i má»t hÆ¡i, nói: "Là nhÆ° vầy. Lá và ng nà y, là ta nhặt Äược trên ÄÆ°á»ng. Vá»n muá»n chá» ngÆ°á»i Äánh rÆ¡i quay lại tìm Äá» trả ngÆ°á»i ta, nhÆ°ng ta Äợi hÆ¡n má»t canh giá», cÅ©ng không thấy ngÆ°á»i Äến tìm. Ta lại rất..."
Nói Äến Äây, y có chút xấu há», thấp giá»ng nói: "Cho nên, liá»n..tá»± quyết Äá»nh, mượn trÆ°á»c má»t Ãt, Äá»nh Äi mua má»t Ãt Äá» Äá» Än, là cái bánh bao kia...Vá»n Äá»nh sau nà y sẽ bá»i thÆ°á»ng gấp bá»i, nhÆ°ng bất ká» nói thế nà o, chung quy vẫn là , không há»i Äã là m. Xin lá»i."
Tam Lang nhÆ°ng lại cÆ°á»i hÃp mắt, nói: "Äạo trÆ°á»ng cần gì phải nhÆ° váºy? Chuyá»n nà y chẳng phải nhân chi thÆ°á»ng tình* Äó sao? ChÆ°a ká» ta vá»n Äá»nh má»i ngÆ°Æ¡i uá»ng cùng, vá»i cái bánh bao kia, cuá»i cùng không phải là ta Än Äó sao? Chuyá»n nhá» thế nà y, Äừng nên Äá» trong lòng, ngÆ°á»i nhặt Äược lại là Äạo trÆ°á»ng, nà y quả tháºt là , hữu duyên thiên lý nÄng tÆ°Æ¡ng ngá»* mà ."
*Nhân chi thÆ°á»ng tình: Chuyá»n thÆ°á»ng á» Äá»i, chuyá»n thÆ°á»ng tình.
*Hữu duyên thiên lý nÄng tÆ°Æ¡ng ngá»: có duyên thì nghìn dặm vẫn có thá» gặp nhau.
Tạ Liên nghe hắn giải thÃch, tâm trạng cÅ©ng nhẹ Äi, nói: "Có Äiá»u, Tam Lang ngÆ°Æ¡i cùng phải cẩn tháºn Äó. Sáng lóa nhÆ° váºy rá»t trên ÄÆ°á»ng, ngÆ°Æ¡i cÆ° nhiên cÅ©ng không phát hiá»n ra, lần sau Äừng sÆ¡ ý nhÆ° váºy nữa."
Lúc nà y, Äám giúp viá»c Äang co Äầu rụt cá» má»t bên nói: "Hai vá» khách quan, các ngÆ°Æ¡i bình tÄ©nh chÆ°a? Bình tÄ©nh rá»i thì nên..., tÃnh tiá»n cái bà n bá» Äáºp hÆ° Äi!"
Tạ Liên: "..."
Nếu là trÆ°á»c Äây, bá»i thÆ°á»ng bao nhiêu ÄÆ°Æ¡ng nhiên Äá»u là chuyá»n nhá» nhặt, nhÆ°ng bây giá», y ngay cả má»t cái bánh bao cÅ©ng mua không ná»i, Tam Lang lại nói: "Không có viá»c gì. Äá»u tÃnh và o ta Äi."
Lúc nãy rõ rà ng là y Äá»ng tay vá»i Tam Lang, Tam Lang nhÆ°ng lại chủ Äá»ng giúp y bá»i thÆ°á»ng Äá» váºt bá» y phá hÆ°. Tạ Liên bỠôn nhu sÄn sóc của hắn là m cảm Äá»ng Äến nói không nên lá»i, hầu kết giáºt giáºt, nói: "NgÆ°Æ¡i..."
Äám ngÆ°á»i giúp viá»c cÅ©ng không hiá»u xảy ra chuyá»n gì, gian phòng bá» Äánh tả tÆ¡i còn vui tÆ°Æ¡i há»n há» giúp bá»n há» Äá»i má»t cái bà n khác hoa lá» hÆ¡n. Hai ngÆ°Æ¡i má»t lần nữa ngá»i xuá»ng, Tạ Liên khó tránh khá»i áy náy lại cảm kÃch, chá» cảm thấy thiên ngôn vạn ngữ cÅ©ng khó mà biá»u Äạt Äược. Tam Lang ân cần nói: "Äạo trÆ°á»ng, má»i vừa rá»i nghe ngôn từ của ngÆ°Æ¡i, hình nhÆ° bên trong có ẩn tình. Chuyá»n gì xảy ra? Äạo trÆ°á»ng, ngÆ°Æ¡i Äến tá»t cùng bá» ai là m cái gì?"
"..."
Loại chuyá»n Äó, Tạ Liên là m sao nói ra khá»i miá»ng Äược, vẻ mặt vừa má»i bình tÄ©nh lại Äược liá»n thẹn Äá», ngáºp ngừng nói: "...Không có gì, không có gì."
Tam Lang lại nói: "Nếu không ngại, có thá» nói cho biết Äôi câu không? Tam Lang nói không chừng có thá» giúp Äỡ và i phần."
Hắn tuy có lòng tá»t, Tạ Liên nhÆ°ng lại bá» hắn dá»n Äến không còn ÄÆ°á»ng trá»n, Äứng ngá»i không yên, bất Äắc dÄ© nói: "...Tháºt sá»± không có gì. Tam Lang ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i có thá» Äừng há»i không..."
Khó có thá» má» lá»i.
Äã nhÆ° váºy, Tam Lang cÅ©ng không miá» n cưỡng, nói: "Äược rá»i. Má»i vừa rá»i chúng ta nói Äến Äâu rá»i? NgÆ°Æ¡i muá»n Äi gặp Hoa Thà nh sao."
Tạ Liên thu lại tâm trạng, nghiêm mặt nói: "Ừ. Tam Lang biết cách nà o sao?"
Tam Lang nói: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên biết. Có Äiá»u, mấy ngà y nay, không thá» gặp Äược Hoa Thà nh."
"Vì sao?"
Tam Lang dùng ÄÅ©a gắp rau xanh trong mâm lại bà y ra vẻ mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nói: "Có ngÆ°á»i nói mấy ngà y gần Äây ngÆ°á»i thÆ°Æ¡ng của hắn có chút chuyá»n, cho nên hắn phải theo cùng. Những chuyá»n khác thì không rõ."
Tạ Liên nghÄ© thầm, quả nhiên, vá» Hoa Thà nh nà y có thá» tÃnh là ngÆ°á»i cảm tÃnh, vô cùng trá»ng tình, cà ng thêm tán thÆ°á»ng, nói: "Thì ra là thế. Váºy, phải Äợi tá»i khi nà o má»i có thá» gặp hắn?"
"Nhiá»u thì nÄm ngà y, Ãt thì ba ngà y. Ta kiến nghá», Äạo trÆ°á»ng, không cần lo lắng, trÆ°á»c lúc Äó, không bằng cứ an tâm nghá» ngÆ¡i Äi."
Trong lòng Tạ Liên vừa nghÄ© Äến viá»c y không có nÆ¡i Äá» dừng chân, lại nghe Tam Lang nói: "Nếu nhÆ° Äạo trÆ°á»ng không có nÆ¡i Äá» dừng chân, không bằng Äến chá» ta tạm nghá» thì thế nà o? Dù sao gian nhà ta cÅ©ng lá»n, cÅ©ng không có nhiá»u ngÆ°á»i á»."
Tạ Liên cÅ©ng nhá»n không Äược nữa, nhẹ giá»ng nói: "Tam Lang, ngÆ°Æ¡i tháºt...tháºt tá»t mà ."
Y lần Äầu tiên dùng ngôn từ trắng trợn nhÆ° váºy Äá» khen ngÆ°á»i khác, có chút ngượng ngùng, nhÆ°ng trừ những lá»i Äó ra, tháºt sá»± tìm không ra lá»i nà o có thá» biá»u Äạt rõ tâm tình của y. Nghe xong câu nà y, Tam Lang dÆ°á»ng nhÆ° vô cùng hÆ°á»ng thụ, cÆ°á»i hÃp mắt nói: "Ai bảo ta cùng Äạo trÆ°á»ng vừa gặp Äã thân là m chi? à Äúng rá»i, còn má»t vấn Äá», quên há»i, Äạo trÆ°á»ng nÄm nay bao nhiêu tuá»i?"
Tạ Liên nói: "MÆ°á»i bảy."
Tam Lang nói: "Ã, mÆ°á»i bảy, váºy nhá» hÆ¡n ta rá»i."
Quả thá»±c là váºy, hắn nhìn qua Æ°á»c chừng hai mÆ°Æ¡i tuá»i. Tam Lang lại nhÆ° thuáºn miá»ng nói: "NhÆ° váºy, Äạo trÆ°á»ng nên gá»i ta là ca ca rá»i."
Tạ Liên là ngÆ°á»i hoà ng tá»c, là thái tá» Äiá»n hạ tôn quý không gì sánh bằng, vá»n không nên cùng ngÆ°á»i ngoà i xÆ°ng huynh gá»i Äá», không mấy ai chá»u ná»i. NhÆ°ng vá» Tam Lang thá»±c sá»± mang Äến cho Tạ Liên cảm tình rất tá»t, y cÅ©ng chÆ°a từng Äá»i Äãi vá»i ngÆ°á»i ngoà i nhÆ° huynh trÆ°á»ng, vô cùng má»i lạ, liá»n cÆ°á»i nói: "Hóa ra là Tam Lang ca ca."
"..."
Không biết có phải ảo giác hay không, y gá»i má»t tiếng "ca ca" nà y xong, dáng cÆ°á»i của Tam Lang á» phÃa Äá»i Äiá»n bá»ng nhiên trá» nên có chút quá»· dá».
Thá»±c sá»± rất khó hình dung, ánh nhìn trong mắt trái của Tam Lang dÆ°á»ng nhÆ° bá»ng nhiên rá»±c cháy, nóng Äến Äá» khiến Tạ Liên cảm giác da mình nóng lên, trừng mắt nhìn, nói: "Sao váºy?"
CÆ¡n nóng kinh khủng kia thoáng qua liá»n biến mất, Tam Lang khôi phục lại nhÆ° thÆ°á»ng, cÆ°á»i nói: "Không gì, rất cao hứng mà thôi. Trong nhà ta không có ai nhá» hÆ¡n ta, chÆ°a từng nghe qua ai gá»i ta thế nà y."
Tạ Liên nói: "Nếu Tam Lang không chê, váºy...ta liá»n gá»i ngÆ°Æ¡i nhÆ° váºy có Äược không?". Tam Lang cÆ°á»i Äến ánh mắt dao Äá»ng, miá»ng lại từ chá»i: "Hả, ta ÄÆ°Æ¡ng nhiên tuyá»t Äá»i không ghét, váºy phải xem Äạo trÆ°á»ng có ngại hay không thôi."
Tạ Liên nói: "Không ngại, ÄÆ°Æ¡ng nhiên không ngại. Tam Lang ca ca, chúng ta bây giá» quay vá» nhà ngÆ°Æ¡i Äúng không?"
Chá» á» của Tam Lang, là má»t tòa nhà vô cùng hoa lá» rá»ng lá»n, Tạ Liên Äi và o, chá» cảm thấy nÆ¡i nà y so vá»i vÆ°á»n ngá»± uyá»n trong hoà ng cung cÅ©ng không kém bao nhiêu, cà ng tin tÆ°á»ng vá» Tam Lang nà y không phải ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng.
Buá»i chiá»u, má»t thân má»t mình nằm trên giÆ°á»ng, Tạ Liên trằn trá»c.
Y cảm giác bên cạnh thiếu vắng má»t váºt gì Äó, xoay qua xoay lại vẫn cảm thấy bất an. HÆ¡n nữa thân thỠâm á» khó chá»u, nằm ngá»a mặt, ép trúng thắt lÆ°ng; xoay ngÆ°á»i nằm sấp, lại cảm thấy nhÆ° có cái gì Äặt trên lÆ°ng.
MÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng, gặp phải nhiá»u giấc má»ng rá»i loạn. Y muá»n cá» Äá»ng, nhÆ°ng lại bá» ngÆ°á»i khác vững và ng chặn lại, giá»ng nói kia lại ghé Äến nói nhá» và o tai y, có lúc là nam nhân, có lúc là thiếu niên; có lúc gá»i y ca ca, ca ca, có lúc gá»i y Äiá»n hạ, nói vá»i y Äừng sợ, Äiá»n hạ.
Vô cùng ôn nhu, vô cùng tà ác, nhÆ°ng cÅ©ng vô cùng trân trá»ng.
Giáºt mình tá»nh giấc, toà n bá» xiêm y Äá»u Æ°á»t Äẫm má» hôi. Tạ Liên má»t bên thá» dá»c, má»t bên nắm chặt quyá»n, tức giáºn lại vô lá»±c nên hung hÄng ná»n lên giÆ°á»ng, ngón tay xen lẫn và o mái tóc Æ°á»t Äẫm: "...Loại chuyá»n gì, Äến khi nà o má»i có thá» quên Äi Äây! Äợi ta bắt Äược tên vô sá» khá»n nạn nà y, ta nhất Äá»nh..."
Lúc nà y, y má»i phát hiá»n không biết lúc nà o bên gá»i Äã Äược Äặt má»t bá» quần áo. Tuy rằng cÅ©ng là bạch y, nhÆ°ng lại là kiá»u dáng y thÃch. Tạ Liên nhÆ° Äược Äại xá, vá»i vã Äi ra sau phòng nhanh chóng tắm rá»a.
Trút bá» y phục, ngâm và o nÆ°á»c, y chợt phát hiá»n, trên cá» mình có Äeo má»t sợi xÃch bạc tinh tế.
DÆ°á»i sợi xÃch bạc treo má»t chiếc nhẫn trong suá»t long lanh. Không biết Äã Äeo bao lâu, dù thế nà o Äi nữa y hoà n toà n không phát hiá»n ra, thấy kỳ quái: "Ta có má»t trang sức nhÆ° váºy sao?"
Chiếc nhẫn nà y tháºt sá»± quá Äẹp, y nhìn Äến gần nhÆ° mê mẩn, nhÆ°ng vẫn chÆ°a Äánh mất cảnh giác, Äá»t nhiên, cảm thấy bên cạnh lóe lên ánh bạc, láºp tức hô to: "Kẻ nà o!"
Má»t chÆ°á»ng Äánh và o nÆ°á»c, bá»t nÆ°á»c tung ra, tá»±a sắt Äá, Äánh và o mặt tÆ°á»ng chấn Äá»ng ầm ầm, mà bá» y dánh không phải là ngÆ°á»i nà o, mà là ...má»t cây Äao?!
Tạ Liên cầm lấy thanh Äao cứng rắn kia, vô cùng nghi hoặc, bá»ng nhiên, ánh bạc trên chuôi Äao tách ra, tá»±a nhÆ° má»t con mắt Äang má», con ngÆ°Æ¡i chuyá»n Äá»ng há»n loạn nhanh nhÆ° chá»p. Tạ Liên cà ng kinh hãi.
Äây là thứ Äá» quái quá»· gì?!
Thân loan Äao thon dà i, dÆ°á»ng nhÆ° có sinh má»nh, vô cùng nhiá»t tình bá» nhà o và o lá»ng ngá»±c y. Tạ Liên thình lình Äá» nó Äắc thủ, bá» lạnh Äến kêu "oa" lên má»t tiếng, cả ngÆ°á»i run run.
NhÆ°ng Äại khái bá»i vì không cảm nháºn Äược sát khÃ, trá»±c giác mách bảo y loan Äao nà y cÅ©ng không nguy hiá»m, ngoà i khá»n khá» Äẩy nó ra thì cÅ©ng không muá»n có hà nh Äá»ng thô bạo vá»i nó, chẳng hạn nhÆ° vả má»t cái lên chÃn tầng mây...Lúc nà y, má»t thân ảnh mà u Äá» chợt hiá»n ra, má»t tay bắt lấy loan Äao kia, Äiá»m nhiêm nói: "Hóa ra ngÆ°Æ¡i á» Äây..."
Nhìn kỹ lại, là Tam Lang Äang Äứng cạnh bá»n tắm, tay nắm lấy thanh Äao kia, mặc dù mặt vẫn má»m cÆ°á»i, nhÆ°ng trên trán mÆ¡ há» có gân xanh ná»i lên, tay không há» khách khà vả nó má»t cái, nói: "Ta không phải Äã nói hiá»n giá» không Äược phép sang Äây sao?"
Tạ Liên nói: "Tam Lang, Äao nà y là ngÆ°Æ¡i...pháp khÃ?"
Tam Lang chuyá»n hÆ°á»ng sang y, gân xanh trên trán trong nháy mắt liá»n biến mất, lại má»t vẻ khà Äá»nh thần nhà n, nói: "Thứ không nên thân mà thôi, ca ca...ca ca ta Äây khiến ngÆ°Æ¡i chê cÆ°á»i rá»i."
Tạ Liên cÅ©ng nghiêm nghá» cảm thấy kÃnh ná», mắt Äá»u sáng lên, cầm lấy vạt áo Äá» của hắn nói: "Không không không, Tam Lang ca ca, ngÆ°Æ¡i cá»±c kỳ lợi hại! CÆ° nhiên có thá» luyá»n ra pháp khà tá»± có linh thức Äến nhÆ° váºy!"
Äao kia má»i vừa rá»i bá» Tam Lang Äánh cho má»t chÆ°á»ng, ủy ủy khuất khuất nhÄn mắt lại, nghe Tạ Liên khÃch lá», con ngÆ°Æ¡i lại Äắc ý di chuyá»n nhanh nhÆ° chá»p, lén lút muá»n Äi sang phÃa Äó cá» cá». Tam Lang vô cùng lãnh khá»c xuất má»t chÆ°á»ng nữa.
Nó còn chÆ°a ká»p là m gì, "Äùng" má»t cái ngã xuá»ng Äất, lÄn qua lÄn lại lÄn qua lÄn lại, giá»ng nhÆ° trẻ nhá» bá» ngÆ°á»i lá»n Äánh lên nằm lÄn khóc trên mặt Äất. Hai tai trái phải của Tạ Liên quả thá»±c nhÆ° có thá» nghe Äược tiếng khóc oa oa của nó, thấy có Äiá»m Äáng thÆ°Æ¡ng, vá»i Äứng lên nói: "Äợi má»t chút Tam Lang! Bá» qua Äi, ngÆ°Æ¡i Äừng Äánh nó, ta nghÄ© nó chá» bÆ°á»ng bá»nh má»t chút, cần phải dá» dà nh, không cần trách móc nó nặng ná» nhÆ° váºy Äâu."
NhÆ°ng vừa ra khá»i nÆ°á»c, lúc nà y má»i nhá» ná»a thân dÆ°á»i nÆ°á»c của mình Äang xÃch lõa, mặt không hiá»u sao lại Äá» lên, lúng túng lặn xuá»ng lại. Tam Lang nhÆ°ng sá»m Äã vô cùng tá»± nhiên xoay ngÆ°á»i lại, Äi ra ngoà i.
Tạ Liên vá»i vã ra khá»i bá»n Äá»i y phục má»i, cảm giác chất vải của y phục dán lên ngÆ°á»i vô cùng tinh tế, cuá»i cùng cÅ©ng không bá» chà Äến khó chá»u da thá»t nữa, trong lòng cà ng biết Æ¡n. Ra khá»i phòng, Äi Äến phòng khách tao nhã, Tam Lang Äã ngá»i trên ghế chá».
Chẳng biết hắn giáo huấn Äao kia ra sao, bây giá» nó Äang thà nh thà nh tháºt tháºt treo bên hông Tam Lang, không tùy tiá»n cá» Äá»ng, lại vô cùng lạnh lùng nghiêm nghá», hoà n toà n không tÆ°á»ng tượng Äược dáng dấp má»i vừa rá»i nằm Än vạ trên mặt Äất. Thấy Tạ Liên Äến, Tam Lang cÆ°á»i nói:" Dáºy rá»i sao? Äêm qua ngủ ngon không?"
Tạ Liên thà nh tháºt Äáp: "Ná»a Äầu không biết vì sao cứ liên tục nằm mÆ¡...sau ná»a Äêm nhÆ°ng lại ngủ rất ngon."
Tam Lang nói: "Là do má»t má»i quá Äó."
Hai ngÆ°á»i thuáºn miá»ng nói và i câu, luáºn bà n và i chuyá»n nhá» nhặt, má»t ngà y nà y không khác gì trÆ°á»c Äây. Äại khái má»i lần Hoa Thà nh rảnh rá»i, bá»n há» Äá»u ngá»i xuá»ng vá»i nhau thế nà y.
Thế nhÆ°ng, buá»i chiá»u, Tạ Liên má»t mình nằm trên giÆ°á»ng, lại gặp phải giấc má»ng khiến ngÆ°á»i khác khô nóng bất an.
Y trằn trá»c trong má»ng Äến không thá» chá»u Äược nữa, giáºt mình tá»nh dáºy, lại má»t thân má» hôi Äầm Äìa, bá»±c tức không biết là m sao, chá» Äà nh Äứng dáºy ra ngoà i, Äá»nh Äi và i vòng cho bình tÄ©nh lại, nhÆ°ng chợt nghe xa xa trong má»t cÄn phòng khác truyá»n ra giá»ng nói.
Äó là phòng chủ của Tam Lang. Gian phòng vô cùng cách âm, giá»ng nói kia cá»±c nhá», nhÆ°ng ngÅ© giác của Tạ Liên vô cùng linh hoạt, nghe ra Äược. Y nÃn thá» ngÆ°ng thần, vô thanh vô tức Äi Äến phÃa ngoà i gian nhà kia.
Xuyên qua khe cá»a, nhìn và o trong, chá» thấy Tam Lang Äang ngá»i trong phòng, tay cầm má»t cây bút lông nhá», dÆ°á»ng nhÆ° Äang viết chữ, vẻ mặt lạnh lùng hoà n toà n khác hẳn vá»i lúc Tạ Liên Äá»i mặt vá»i hắn, bên cạnh còn có má»t ngÆ°á»i mặc hắc y Äeo mặt nạ quá»·, Äang cúi ngÆ°á»i, thấp giá»ng báo cáo.
Không hiá»u tại sao, ngÆ°á»i mang mặt nạ quá»· kia cảm giác tá»n tại thá»±c sá»± rất thấp, không cẩn tháºn thì sẽ không chú ý Äến hắn. Tạ Liên Äang Äá»nh lắng nghe, ngÆ°á»i ná» cÅ©ng báo cáo xong, y chá» mÆ¡ há» nghe Äược và i câu rải rác, cái gì mà "Quái váºt kia gây rá»i loạn lâu ngà y" "Có lẽ do nháºn Äược lá»i cầu nguyá»n xá» lý nó, bất ngá» bá» Äi" "Äây là phÆ°Æ¡ng hÆ°á»ng má»i dò xét Äược".
Y Äang cháºm rãi Äến gần, chá» nghe Tam Lang nói: "Ta hiá»n tại cần bá»i y, không thá» phân thân. Giao ná»p con quái váºt Äó cho ta trÆ°á»c Äêm mai."
NgÆ°á»i mang mặt nạ quá»· kia thấp giá»ng nói: "Vâng. Ngà i muá»n lÆ°u lại má»t hÆ¡i thá» cho nó không?"
Tam Lang gác bút, thoáng nhìn qua những thứ mình viết, dÆ°á»ng nhÆ° không hà i lòng lắm, vò thà nh má»t cục, ném Äi, lúc nà y má»i cháºm rãi nói: "Cho nó và i hÆ¡i, bắt nó nhá» ra thứ kia, sau lại cháºm rãi nghiá»n nát Äầu chó của nó."
Thần tình cùng ngữ khà của hắn khi nói lá»i nà y, Äá»u khiến ngÆ°á»i khác cá»±c sợ hãi. NhÆ°ng Tạ Liên cÆ° nhiên lại không thấy ác cảm hay cảnh giác nhÆ° váºy. Mặt nạ quá»· lên tiếng Äáp lại liá»n Äá»nh rá»i Äi, Tạ Liên láºp tức lách ngÆ°á»i ẩn thân Äi.
Trá»i lại phòng mình, Tạ Liên cà ng không ngủ Äược, Äi Äi lại lại và o lần, thầm nghÄ©: "Tam Lang Äến tá»t cùng là ai? Quái váºt hắn nhắc Äến là thứ gì?"
Nghe ra, hình nhÆ° có Äá» váºt quan trá»ng nà o Äó bá» quái váºt tác quái lâu ngà y kia nuá»t mất, Tam Lang hÆ¡i tức giáºn. NhÆ°ng bá»i vì lúc nà y muá»n bá»i y, má»i không thá» phân thân Äi Äáºp nát Äầu con quái váºt kia.
NghÄ© Äến Äây, Tạ Liên liá»n cảm thấy ngại vô cùng. Vá» Tam Lang nà y, Äá»i Äãi y quả nhiên vô cùng chân thà nh Äến cá»±c Äiá»m.
Bá»ng nhiên, trong Äầu y chợt lóe linh quang: y tại sao lại ngá»i không nhÆ° váºy? Dù sao tạm thá»i chÆ°a gặp Äược Hoa Thà nh, y cÅ©ng muá»n vì vá» ca ca tá»t bụng Tam Lang nà y là m chút gì Äó, không bằng, bắt quái kia cho hắn?
Nói Äi là Äi. Tạ Liên hạ quyết tâm, lúc nà y Äá» lại má»t phong thÆ°, viết rằng Tam Lang ca ca chá» nên lo lắng, Liên Äi rá»i lại vá», phi thân má»t cái, lặng yên không má»t tiếng Äá»ng mà ra khá»i nÆ¡i hoa lá» nà y.
____________________________
Chuyến phiêu lÆ°u ký ức kỳ diá»u của Thái tá» Äiá»n hạ (4)
PhÆ°Æ¡ng hÆ°á»ng mặt nạ quá»· nói không quá phức tạp, Äi thẳng vá» phÃa nam và i dặm sẽ gặp má»t hang Äá»ng trên má»t ngá»n núi nà o Äó. Tạ Liên cÅ©ng vô cùng tá»± tin, tá»c Äá» của ngÆ°á»i thÆ°á»ng không theo ká»p tá»c Äá» hiá»n tại của y, y nhất Äá»nh nhanh chân hÆ¡n thuá»c hạ của Tam Lang.
Quả nhiên, má»t lúc lâu sau, y liá»n Äánh giết táºn nÆ¡i, nhảy vá»t và o ngá»n núi kia cuá»ng Äánh loạn Äá má»t tráºn, Äánh cho sÆ¡n tiêu dạ miêu* kia gà o khóc thảm thiết, cuá»i cùng, tìm Äược hang Äá»ng trong núi kia.
*SÆ¡n tiêu dạ miêu: tên má»t loà i yêu quái, sÆ¡n tiêu = ma núi, dạ miêu = mèo Äêm.
Tuy rằng thủ hạ của yêu quái kia không Ãt, ba bá»n trÄm tên lâu la giữ cá»a cho nó, nhÆ°ng vá»i Tạ Liên mà nói, thế nà y so vá»i ba bá»n lâu la không khác gì nhau. Y trÆ°á»c Äó còn lo lắng vá» thá»±c lá»±c của kẻ Äá»ch, vẫn chÆ°a hà nh Äá»ng thiếu suy nghÄ©, nhÆ°ng á» cạnh hang Äá»ng kiên trì quan sát má»t há»i, nghe bá»n lâu la tán gẫu thêu dá»t chuyá»n, má»i biết hóa ra yêu quái kia mấy ngà y nay cÅ©ng trải quá nhiá»u thứ dữ Äá»i.
"...Äúng váºy Äúng váºy Äó, sÆ¡n chủ khó khÄn lắm má»i Äà o tẩu khá»i quyá»n cÆ°á»c của má»t tên Äạo sÄ© thúi, bá» dá»a Äến gần chết, mang thÆ°Æ¡ng tÃch trá» vá», vừa vá» liá»n sợ chết khiếp mà vứt bá» cả Äá»ng phủ ban Äầu, chạy Äến chá» nà y."
"Hóa ra là váºy! Ta má»i nói sao lại Äá»t nhiên Äem tất cả má»i ngÆ°á»i chạy Äến Äây. Hóa ra là sợ Äạo sÄ© kia Äến báo thù à !"
"Không cần phải sợ Äâu, Äạo sÄ© kia bá» sÆ¡n chủ cắn và i phát, hiá»n tại cho dù có tá»nh lại, chắc chắn cÅ©ng há» Äá» không tìm ra Äược phÆ°Æ¡ng hÆ°á»ng Äâu."
"Sao có thá» không sợ chứ? SÆ¡n chủ dù sao cÅ©ng là yêu quái ná»i danh mấy trÄm nÄm, có ngÆ°á»i nói Äạo sÄ© kia Äá»t nhiên không biết từ Äâu nhà o Äến, Äánh hai chÆ°á»ng khiến sÆ¡n chủ mÅ©i méo mắt lá»ch, nếu không phải hình nhÆ° trên ngÆ°á»i Äạo sÄ© Äó có chá» bá» thÆ°Æ¡ng khiến hắn bá» lợi dụng lá» há»ng Äó cắn cho và i phát, chá» sợ sÆ¡n chủ không quay vá» Äược nữa."
"Mẹ nó, á» Äâu ra tên Äạo sÄ© lợi hại nhÆ° váºy!"
Nghe Äến Äây, Tạ Liên cảm thấy không khác biá»t lắm, liá»n ung dung bÆ°á»c ra, ôn hòa nói: "Chà o má»i ngÆ°á»i."
Äám tiá»u yêu lâu la kinh hãi, nhảy dá»±ng lên nói: "Kẻ nà o!"
"Tên mặt trắng nà y á» Äâu ra váºy?"
Tạ Liên má»m cÆ°á»i, không có thá»i gian giải thÃch, trá»±c tiếp hÆ°á»ng vá» hang Äá»ng Äánh giết. Y thuáºn tay trảo và i tên, thuáºn tay ném Äi mấy trượng, cho dù không có pháp lá»±c, cÅ©ng khiến Äám lâu la sợ Äến không ngừng la hét chói cả tai: "Tên mặt trắng nà y là chuyá»n gì!!! Lá»n lên trông cÅ©ng nhã nhặn mà ! Sao lại xuá»ng tay thô bạo nhÆ° váºy!!!"
Cứ nhÆ° Äạp lên má»t Äám cá» dại Äi thẳng má»t ÄÆ°á»ng và o hang Äá»ng, Tạ Liên Äã chuẩn bá» cùng tên yêu quái ná»i danh kia Äại chiến má»t tráºn, nà o ngá» Äi và o, chá» thấy má»t con yêu quái hóa thà nh ngÆ°á»i nằm lÄn lá»n trên mặt Äất, ôm bụng quang quác la oai oái.
Tạ Liên còn tÆ°á»ng nó Äang giả vá» giả vá»t, vừa nhìn xuá»ng, không giá»ng Äang giả vá», bụng của nó nhô lên rất cao, hình nhÆ° nuá»t phải thứ gì Äó rất ghê gá»m, cho nên Tạ Liên ngá»i xá»m xuá»ng nói: "NgÆ°Æ¡i là m sao váºy?"
Yêu quái kia Äại khái Äâu Äến ná»i thần trà không minh mẫn, vừa nhìn thấy Tạ Liên liá»n quát lá»n: "Tá»i tháºt Äúng lúc! NgÆ°Æ¡i! Ta không Än nữa! Ta không dám Än nữa! CÅ©ng không dám nữa! Ta Äem thứ ta nuá»t trả lại cho ngÆ°Æ¡i! Tiêu hóa không Äược, tiêu hóa không Äược mà !"
Tạ Liên nói: "NgÆ°Æ¡i nháºn lầm ngÆ°á»i hả? NgÆ°Æ¡i lại không há» nuá»t thứ gì của ta, trả lại cho ta cái gì?"
Yêu quái kia Äau Äến lÄn Äầy ra Äất, cÄn bản chẳng quan tâm câu trả lá»i của y. Tạ Liên thấy khó hiá»u, thuáºn tay vẽ má»t tấm phù, trÆ°á»c tiên thu nó lại Äã. Vô cùng thần kỳ á» chá», tấm phù kia vừa vá» lên, yêu quái nà y cÆ° nhiên biến thà nh má»t con láºt Äáºt tròn vo, bụng so vá»i mấy con láºt Äáºt khác bá»± hÆ¡n má»t chút, vô cùng buá»n cÆ°á»i. Tạ Liên vừa buá»n cÆ°á»i vừa lấy là m lạ, nhìn kỹ lại phù chú do mình vẽ, không hiá»u sao lại biến thà nh thế nà y? Là vẽ sai chá» nà o rá»i?
NhÆ°ng Äây cÅ©ng không phải vấn Äá» lá»n lao gì. Má»t tráºn chiến nà y quả thá»±c vô cùng dá» dà ng, Tạ Liên ra khá»i núi sâu, sắc trá»i Äã sáng. Tạ Liên cất con láºt Äáºt kia và o tay áo, chạy vá» thà nh.
Bản thân cuá»i cùng cÅ©ng là m Äược má»t viá»c cho vá» Tam Lang kia, tâm tình Tạ Liên rất khoái trá, Äã bắt Äầu suy nghÄ© xem nên giao yêu quái bắt Äược cho Tam Lang nhÆ° thế nà o. Y âm thầm nói vá»i chÃnh mình, nếu nhÆ° Tam Lang lá» ra vẻ mặt kinh ngạc, thì cÅ©ng nên dè dặt, không nên Äá» mặt lá» vẻ vui mừng. Bôn ba má»t Äêm, Äi lại có chút má»i má»t. Vì váºy, Tạ Liên tùy tiá»n tìm má»t hà ng quán ngá»i xuá»ng, uá»ng má»t chén trà không lấy tiá»n.
Uá»ng rá»i uá»ng, chợt nghe phÃa sau có ngÆ°á»i hô lá»n tên y: "Tạ Liên!"
Tạ Liên láºp tức buông chén trà .
Ai lại to gan lá»n máºt nhÆ° váºy, dám trên ÄÆ°á»ng lá»n gá»i thẳng tên y? Phải biết rằng, cho dù là ngÆ°á»i trong hoà ng tá»c, cÅ©ng chÆ°a có bất kÃnh Äến váºy, ai mà không kÃnh cẩn lá» phép sợ hãi gá»i y má»t tiếng thái tá» Äiá»n hạ?
Nhìn lại, ngÆ°á»i ná» là má»t bình dân, mang theo má»t cái rÆ°Æ¡ng gá» lá»n, vừa bÆ°á»c Äi, vừa hô: "Äợi má»t chút! Äợi Äã! NgÆ°Æ¡i quên Tạ Liên rá»i à ! Äem hắn theo cùng!"
Hóa ra không phải gá»i y, chá» là có ngÆ°á»i cùng tên vá»i y thôi. Tạ Liên nhÆ°ng lại cà ng cảm thấy kỳ quái. Tuy rằng y cÅ©ng không thèm ÄỠý mấy cái tên húy nà y, nhÆ°ng cÅ©ng kinh ngạc, lại có ngÆ°á»i dám mang tên giá»ng y nhÆ° Äúc.
Y láºp tức hiá»u ra, cái ngÆ°á»i "Tạ Liên" kia cÅ©ng không phải ngÆ°á»i.
Bên cạnh Tạ Liên có má»t hán tá» Äang ngá»i, ngÆ°á»i ôm cái gÆ°Æ¡ng kia Äi xuá»ng ngá»i cạnh hán tá» nà y, vá» vá» rÆ°Æ¡ng gá» nói: "Ta mang Tạ Liên Äến rá»i. Nhá» kỹ hôm nay phải Äem vá» kia trong nhà ngÆ°Æ¡i Äi! CÅ©ng không tin lại tà ma Äến váºy, nhÆ°ng hai vá» nà y không Äặt cùng má»t chá» thì há»ng bét!"
"Äúng váºy Äúng váºy. Ta ÄÆ°Æ¡ng nhiên hiá»u..."
Tạ Liên thá»±c sá»± nhá»n không Äược, má» miá»ng nói: "Xin há»i..."
Hai ngÆ°á»i kia Äá»ng loạt quay Äầu lại nhìn y. Tạ Liên nói: "Thứ cho tại hạ mạo muá»i. Xin há»i, trong gÆ°Æ¡ng chÃnh là ?"
NgÆ°Æ¡i kia nói: "Ta không phải Äã nói rá»i sao? Bên trong là Tạ Liên Äó."
Tạ Liên khó hiá»u nói: "Thế nhÆ°ng...Tạ Liên không phải là thái tá» Äiá»n hạ sao?"
Hai ngÆ°á»i kia hình nhÆ° cảm thấy buá»n cÆ°á»i, nói: "Không ai nói hắn không phải thái tá» cả, vá»n là váºy mà . NgÆ°Æ¡i xem!" Nói xong, má» cái rÆ°Æ¡ng kia ra.
Hai mắt Tạ Liên má» to. RÆ°Æ¡ng gá» kia, lại là má»t Äiá»n thá» nho nhá», trên bà n thá» cung phụng má»t tượng thần bám Äầy bụi, chÃnh là má»t bạch y nhân Äá»i má»t cái Äấu lạp.
Y cũng không quen biết.
"..." Tạ Liên hoà n toà n không thá» lý giải ná»i, nói: "Các ngÆ°Æ¡i Äang nói, pho tượng thần nà y là Tiên Lạc thái tá», Tạ Liên sao?"
"BỠkhông phải sao?"
Những ngÆ°á»i khác cÅ©ng Äã vây sang Äây, má»t ná»a nhìn y ngÆ°á»i nà y mà kinh ngạc: "NgÆ°Æ¡i thiếu niên nà y tháºt kỳ lạ, thoạt nhìn cÅ©ng là Äạo trÆ°á»ng Äi, sao ngay cả chuyá»n ÄÆ¡n giản nhÆ° váºy cÅ©ng không biết?"
Ná»a còn lại nhìn pho "tượng thần" kia mà "Ãi! Pho tiên nhân Äá»ng nát nà y không tá» nha! Äủ tang tóc rá»i."
"Äúng váºy tang tóc ủ rÅ©, vừa nhìn Äã cảm thấy má»t bá» dáng không may mắn rá»i!"
"Tá»t tá»t tá»t! Bây giá» nhìn cà ng khó coi, chá» vá» kia giúp hắn khai phá sẽ lại cà ng Äẹp, Äặt chung vá»i nhau tá»i Äa tám ngà y là sẽ thấy Äược hiá»u quả."
"..."
Tạ Liên má» má»t há»i: "Tiên nhân Äá»ng nát? Tại sao lại thà nh tiên nhân Äá»ng nát??"
Chúng dân nói: "Vá» Äạo trÆ°á»ng nà y ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± rất kỳ quái! Tạ Liên vá»n là má»t tiên nhân Äá»ng nát mà !"
"..."
Tạ Liên cÅ©ng không phải ngÆ°á»i dá» nóng giáºn, thế nhÆ°ng lúc nà y hÆ¡i có chút Äá» tâm.
Mặc cho ai nghe Äược ngÆ°á»i khác trà o phúng mình là má»t tên lụm Äá»ng nát, cÅ©ng sẽ không quá cao hứng, y Äá»t nhiên Äứng dáºy, trầm giá»ng nói: "ChÆ° vá» Äá»i vá»i hoà ng tá»c Tiên Lạc có gì bất mãn sao? Cho dù có, các ngÆ°Æ¡i vÅ© nhục thái tá» nhÆ° váºy, cÅ©ng không quá hợp lá» nghi Äi."
Äám ngÆ°á»i kia ÄÆ°a mắt nhìn nhau, Äá»u cÆ°á»i y mà nói: "Nói cái gì váºy, hợp lá» nghi nÆ°á»c nà o chứ? NÆ°á»c Tiên Lạc từ hÆ¡n tám trÄm nÄm trÆ°á»c Äã diá»t vong rá»i!"
...
Má»t lúc lâu sau, Tạ Liên Äi trên ÄÆ°á»ng lá»n, vẫn còn chút ngẩn ngÆ¡.
Tháºt là Äáng sợ. Má»i vừa rá»i tiếp thu tất cả má»i chuyá»n, vá»i y mà nói Äá»u tháºt là Äáng sợ.
"NÆ°á»c Tiên Lạc sao có thá» diá»t vong? Phụ hoà ng ta mẫu háºu ta rõ rà ng còn Äang yên Äang là nh mà sá»ng mà ? HÆ¡n nữa sao lại là do ta mà diá»t vong? Ta Äánh thua tráºn? Ta diá»t nÆ°á»c? Ta còn bá» giáng chức hai lần? Ta thà nh má»t tên thu Äá»ng nát?"
Y lần lượt há»i lại chÃnh mình, lại lần lượt tá»± nhủ: không thá» nà o. không thá» nà o. không thá» nà o!
Y muá»n thuyết phục chÃnh mình: "Những thứ nà y cÄn bản không phải sá»± tháºt, nhất Äá»nh là có ai phÃa sau là m trò quá»· hạ Äá»c thủ."
Thế nhÆ°ng, tất cả má»i thứ Äá»u má» mỠảo ảo bất thÆ°á»ng, nà o là giá»ng nói cá» quái, trang phục cá» quái cùng kiến trúc cá» quái, còn có Phong TÃn cùng Má» Tình cá» quái, Äá»u nói cho y biết, Äây không phải là má»t cÆ¡n ác má»ng, Äây cÅ©ng không phải là ảo cảnh gì cả. Không có bất kỳ yêu ma quá»· quái nà o có thá» sáng tạo ra má»t ảo cảnh y nhÆ° tháºt Äến váºy.
Thá»±c sá»± Äã qua tám trÄm nÄm rá»i sao.
Sao lại qua tám trÄm nÄm rá»i?
Y của tám trÄm nÄm sau, sao lại biến thà nh nhÆ° váºy? Tiên Lạc diá»t nÆ°á»c; phụ hoà ng mẫu háºu Äã chết; Phong TÃn cùng Má» Tình phi thÄng. Y biến thà nh má»t tên thu Äá»ng nát.
Sao có thá» nhÆ° váºy?
Sẽ không nhÆ° váºy. Không phải nhÆ° váºy!
Tạ Liên cà ng chạy cà ng nhanh, chạy Äến cuá»i cùng, tá»±a nhÆ° phÃa sau có khôn cùng hắc ám ép Äến muá»n cắn nuá»t y. Bá»ng nhiên, má»t Äạo thân ảnh mà u Äá» thoáng hiá»n lên, má»t bóng hình cao to ngÄn trÆ°á»c mắt y, nói: "Äạo trÆ°á»ng, ngÆ°Æ¡i Äi Äâu váºy? Là m ta Äi tìm suá»t má»t há»i."
ChÃnh là Tam Lang. Hắn Äang tủm tá»m cÆ°á»i, nói xong Äá»nh Äi Äến dìu y, nhÆ°ng Tạ Liên vừa nhìn thấy hắn thì lông tóc cả ngÆ°á»i Äá»u dá»±ng cả lên, quát: "NgÆ°Æ¡i Äừng qua Äây!!!"
Vừa quát xong liá»n ngÆ°ng lại. Thân hình Tam Lang dừng lại, thần sắc không thay Äá»i, nói: "Là m sao váºy?"
Tạ Liên nắm chặt hai quyá»n, lạnh lùng nói: "NgÆ°Æ¡i rá»t cuá»c là ai? NgÆ°Æ¡i muá»n là m gì?"
Tam Lang nói: "Ta cho rằng, ngà y hôm qua chúng ta Äã nói rõ rà ng, không cần ÄỠý những vấn Äá» nhá» nà y mà ."
Tạ Liên nói: "Ngươi gạt ta."
Trầm mặc má»t há»i, Tam Lang nói: "Huynh Äã biết à ."
Tạ Liên nói: "Ta biết rá»i, hiá»n tại Äã là ..." tám trÄm nÄm sau.
Y vá»n sẽ không bá» trì hoãn Äến táºn lúc nà y má»i phát hiá»n ra Äiá»m bất thÆ°á»ng, nhÆ°ng ngÆ°á»i nà y luôn táºn lá»±c lừa gạt, khiến y bá» mê hoặc không tìm ra phÆ°Æ¡ng hÆ°á»ng, bằng không, y sao lại phải mất má»t ngà y má»i phát hiá»n ra chân tÆ°á»ng?
Tam Lang hÆ°á»ng vá» phÃa y, nói: "Äiá»n hạ."
Tạ Liên lại lui vá» phÃa sau mấy bÆ°á»c, quát: "NgÆ°Æ¡i Äừng tá»i Äây!!! Tá»i nữa ta Äánh ngÆ°Æ¡i Äó!"
Giá»ng nói cùng thân thá» y Äá»u Äang run rẩy. Tạ Liên vô cùng sợ hãi.
Không phải sợ hãi yêu ma quá»· quái gì, cÅ©ng không phải do nam nhân vừa tiên vừa tà trÆ°á»c mặt Äây, mà là toà n bá» thế giá»i Äầy lạ lẫm nà y. Trong thế giá»i nà y, y không có vinh quang Äầy kiêu ngạo, không có thuá»c hạ trung thà nh, không có phụ mẫu thÆ°Æ¡ng yêu y, không có quá»c gia của mình, không có tÃn Äá» kÃnh yêu y. Không có, không có, không có gì cả!
Tam Lang nhÆ°ng vẫn Äi vá» phÃa y, nói: "Äừng sợ, Äiá»n hạ."
"..."
Nghe má»t câu nà y, sắc mặt Tạ Liên thay Äá»i.
Y chợt nhá» Äến, trong những Äoạn ký ức vụn vặt kia, má»t nam nhân ghé và o bên tai y nói nhá» "Äừng sợ, Äiá»n hạ."
Y sao lại không phát hiá»n ra?
Ngữ khà cùng giá»ng nói của bá»n hắn, cÄn bản là giá»ng nhau nhÆ° Äúc!
Tạ Liên tức giáºn Äến run ngÆ°á»i nói: "Là ngÆ°Æ¡i...Tháºt sá»± là ngÆ°Æ¡i..."
NghÄ© Äến ngÆ°á»i kia lừa mình xoay nhÆ° chong chóng, y Äá»i vá»i hắn lại cảm Äá»ng Äến rÆ¡i nÆ°á»c mắt, lòng trà n ngáºp thiá»n cảm, má» miá»ng gá»i hắn má»t tiếng "ca ca", Tạ Liên liá»n không thá» chá»u Äược lá»a giáºn dâng lên, bá» má»t chÆ°á»ng nói: "NgÆ°Æ¡i cái tên lừa Äảo kia!"
Má»t chÆ°á»ng nà y bá» ra, chÃnh là Äánh thẳng và o ngá»±c Tam Lang, Tạ Liên còn Äang Äợi Äánh má»t chÆ°á»ng ra, nhÆ°ng phát hiá»n mình sao cÅ©ng không Äá»ng Äáºy Äược.
Là thân thá» của chÃnh y, ngÄn cản y!
Tạ Liên không rõ Äây là chuyá»n gì, Tam Lang nhÆ°ng lại nắm lấy tay y. Tạ Liên cả kinh, láºp tức gằn từng chữ: "Äừng Äụng và o ta! NgÆ°Æ¡i cái tên lừa Äảo nà y, gạt ta. Ta sẽ không bao giá» tin tÆ°á»ng ngÆ°Æ¡i nữa. NgÆ°Æ¡i..."
Tam Lang nhÆ°ng trầm giá»ng nói: "Äiá»n hạ, tin ta."
Tạ Liên cả giáºn nói: "Ta không tin!!! Ta!..."
Thế nhÆ°ng, giá»ng nhÆ° khi ngừng công kÃch, hai chữ "không tin" kia, hô thế nà o cÅ©ng không ra miá»ng Äược.
Ãn cần cùng bi thÆ°Æ¡ng trong ánh mắt của ngÆ°á»i nam nhân nà y là thiên chân vạn xác. Mặc cho ai thấy má»t ngÆ°á»i Äá»i vá»i mình lại lá» ra thần tình nà y, cÅ©ng sẽ không muá»n hoà i nghi chân tâm của hắn nữa.
DÆ°á»ng nhÆ° Äem Tạ Liên cùng cái thế giá»i xa lạ khiến y sợ hãi tách khá»i nhau, Tam Lang cuá»i cùng ôm y và o lòng, môi hắn khẽ hôn nhẹ, ôn nhu nói: "Äừng sợ, Äiá»n hạ. Äã qua rá»i. Äiá»n hạ. Huynh Äã vượt qua rá»i."
"..."
Má»t lúc lâu sau, thân thá» Tạ Liên cuá»i cùng má»m nhÅ©n ra.
Hiá»n tại, vứt bá» xấu há», tá» má» ngẫm lại. Những hình ảnh vụn vặt trong má»ng kia, giá»ng nói của nam nhân gá»i tên y, vẫn vô cùng ôn nhu, không có ná»a phần ép buá»c.
Äến cả chÃnh bản thân y... tuy rằng có cầu xin cùng khóc nức ná», nhÆ°ng y nghe ra Äược, cÅ©ng không có ná»a phần không muá»n. Chá» là y trÆ°á»c Äây luôn không muá»n Äá»i mặt, cho nên cÅ©ng không phát hiá»n ra mà thôi.
Tạ Liên cuá»i cùng cÅ©ng hiá»u vì sao y vừa nhìn thấy nam nhân nà y liá»n không nhá»n Äược tin tÆ°á»ng hắn. Sợ rằng y của tám trÄm nÄm sau, quan há» vá»i Tam Lang... tuyá»t Äá»i không ÄÆ¡n giản.
Y triá»t Äá» từ bá» viá»c kháng cá»± lại thân thá» của bản thân, tùy ý xuôi theo tâm ý của mình, vùi mặt và o lòng Tam Lang, giá»ng buá»n bá»±c nói: "Chúng ta..."
Tam Lang nói: "Ừ."
Trầm mặc há»i lâu, Tạ Liên lẩm bẩm nói: "Sao...ta Äá»t nhiên quên hết chuyá»n tám trÄm nÄm qua váºy?"
Hoa Thà nh nói: "Là ta không tá»t. Hôm trÆ°á»c huynh Äêm hôm khuya khắc Äá»t nhiên nháºn Äược lá»i cầu nguyá»n, vá»i vá»i và ng và ng chạy Äi, ta chÆ°a giúp huynh khôi phục lại pháp lá»±c, cÅ©ng chÆ°a ká»p nói cho huynh biết nếu bá» yêu quái kia cắn trúng sẽ bá» nó nuá»t ký ức."
Tạ Liên nói: "Nà y vá»n không phải do ngÆ°Æ¡i không tá»t, là chÃnh ta không cẩn tháºn."
Hoa Thà nh nói: "Äiá»n hạ vÄ©nh viá» n không bao giá» không tá»t."
Tạ Liên miá» n cưỡng cÆ°á»i cÆ°á»i, lại nói: "Váºy, Tam Lang, ta sao lại...Äá» Tiên Lạc diá»t quá»c váºy?"
Y rõ rà ng quý trá»ng con dân của mình nhÆ° váºy, từng mang hùng tâm tráng khà khiến cho Tiên Lạc kéo dà i nghìn nÄm.
Tạ Liên ôm y cà ng chặt, bình tÄ©nh nói: "Không phải lá»i của huynh."
Tạ Liên lẩm bẩm nói: "Ta sao lại thất bại nhÆ° váºy? Ta sao lại biến thà nh nhÆ° váºy?"
Ai ngay từ Äầu lại không muá»n là m nên sá»± nghiá»p vÄ© Äại kinh thiên Äá»ng Äá»a mà oanh oanh liá»t liá»t, lÆ°u danh thiên cá». Dù sao giữa má»t triá»u ngÆ°á»i chÆ°a chắc Äã có má»t ngÆ°á»i có nÄng lá»±c thá»±c sá»± Äạt Äược mong muá»n nà y, Tạ Liên lại chÆ°a từng hoà i nghi mình không phải là má»t trong má»t triá»u ngÆ°á»i kia.
Có thá» Äây chÃnh là nguyên nhân Tam Lang không muá»n cho y biết hiá»n nay Äã là tám trÄm nÄm sau.
Tam Lang nói: "Huynh không hỠthất bại."
Tạ Liên lắc Äầu, nói: "Thế nhÆ°ng ta không có tÃn Äá» nà o."
Tam Lang nói: "Huynh có."
Tạ Liên nhá» Äến lại thÆ°Æ¡ng tâm, nói: "Ta là tiên nhân Äá»ng nát, là má»t tên thu Äá»ng nát, cÄn bản không ai muá»n là m tÃn Äá» của ta, cÅ©ng không có ngÆ°á»i nà o xem ta là thần cả. Ai sẽ tôn kÃnh má»t vá» thần thu Äá»ng nát Äây?"
Viá»c nà y cùng giấc mÆ¡ của y cÄn bản không giá»ng nhau.
Tam Lang lại nói: "Ta không phải Äã cho huynh biết rá»i sao? Huynh có má»t tÃn Äá»."
Tạ Liên ngá»a mặt lên, Tam Lang nhìn y má»m cÆ°á»i nói: "Äiá»n hạ, ta từng nói huynh rất nhanh sẽ gặp Äược Hoa Thà nh. Hiá»n tại, huynh Äã gặp Äược rá»i."
"..."
Tạ Liên ngẩng Äầu, ngắm nhìn khuôn mặt của hắn, có chút bá»i rá»i nói: "Tam Lang, ngÆ°Æ¡i...từ lúc nà o thì quen biết ta?"
Hoa Thà nh nói: "Từ rất sá»m rất sá»m trÆ°á»c Äây, khi huynh còn chÆ°a phi thÄng."
Tạ Liên cháºm chạp chá»p mắt má»t cái.
Hoa Thà nh lại nói: "Äiá»n hạ, có lẽ huynh của hiá»n giá», sẽ cảm thấy mình tám trÄm nÄm sau vô cùng thất bại, có lẽ huynh sẽ thất vá»ng, không cách nà o tiếp nháºn Äược, nhÆ°ng xin huynh tin tÆ°á»ng ta, không phải nhÆ° váºy."
Mắt trái sáng ngá»i kia dừng trên ngÆ°á»i Tạ Liên, ánh mắt cÅ©ng nhu hòa tá»±a nhÆ° giá»ng nói kia váºy.
Hắn nói: "Huynh Äã cứu ta. Ta vẫn luôn dõi theo huynh."
"Trên Äá»i nà y có vô sá» kẻ so vá»i huynh "thà nh công" hÆ¡n, nhÆ°ng bá»n hắn không má»t ngÆ°á»i nà o, không má»t ai có thá» nhÆ° huynh mà cứu ta, cÅ©ng không có má»t ngÆ°á»i nà o, không má»t ngÆ°á»i có thá» là m Äược những viá»c huynh Äã là mâ"
"Huynh không biết Äược huynh Äã cho ta bao nhiêu dÅ©ng khÃ, má»i có ta của ngà y hôm nay."
"Trong lòng ta, huynh vĩnh viỠn là thần minh duy nhất."
Tạ Liên nói: "Mà Äá» vÄ©nh viá» n là tÃn Äá» trung thà nh nhất của ta."
Vừa dứt lá»i, y liá»n ká»p thá»i phản ứng, má»t câu má»i vừa rá»i là y trong thoáng chá»c chợt vô thức nói ra, dÆ°á»ng nhÆ° Äã á» Äâu nghe qua má»t lá»i hứa trân trá»ng nhÆ° váºy rá»i. Hoa Thà nh nhÆ°ng lại ná» nụ cÆ°á»i, cầm lấy tay y, hôn lên mu bà n tay má»t cái, nói: "Äúng váºy."
"..."
Má»t lúc lâu sau, Tạ Liên dÆ°á»ng nhÆ° hạ quyết Äá»nh viá»c gì Äó, lấy láºt Äáºt của yêu quái kia từ trong tay áo ra, nói: "Äây chÃnh là con yêu quái Äã nuá»t mất ký ức của ta Äó sao?"
Hoa Thà nh tiếp nháºn yêu quái kia, nói: "Äiá»n hạ quả nhiên Äã cho hắn má»t sà o huyá»t má»i à ."
Tạ Liên gáºt Äầu, nói: "Muá»n khôi phục ký ức, phải xuá»ng tay vá»i hắn chứ."
Con láºt Äáºt Äang nằm trong tay Hoa Thà nh, há to miá»ng, và i ánh sáng li ti tá»±a Äom Äóm bay ra từ miá»ng nó, bay lượn quanh Tạ Liên. Hoa Thà nh nói: "Bắt chúng nó, có thá» lấy lại tám trÄm nÄm ký ức của Äiá»n hạ."
Tạ Liên nghe xong, ÄÆ°a tay vá» phÃa bá»n chúng. NhÆ°ng mà , khi gần chạm và o, nhÆ°ng lại dừng Äá»ng tác.
Khôi phục ký ức suá»t tám trÄm nÄm qua, là giá»ng nhÆ° phải trải qua tám trÄm nÄm má»t lần nữa, má»t lần nữa trải qua tất cả má»i chuyá»n, nà o là thá»ng khá» bách kiếm xuyên tâm, sá» nhục từ thất bại thảm hại, phẫn ná» cùng bất lá»±c.
Tuy y biết những Äiá»u nà y kỳ tháºt chá» diá» n ra trong nháy mắt, nhÆ°ng Äầu ngón tay vẫn hÆ¡i run.
Hoa Thà nh Äứng phÃa sau y, tá»±a nhÆ° má»t bức tÆ°á»ng kiên cá» Äá» y dá»±a và o. Y nghe Äược giá»ng Hoa Thà nh từ phÃa sau truyá»n Äến: "Không cần sợ, Äiá»n hạ."
Tạ Liên hÆ¡i nghiêng tay, Hoa Thà nh ôm eo của y nói, nói: "Tin ta. Bất ká» bao lâu Äi nữa, ta vẫn luôn chá» Äợi huynh. Huynh vẫn có thá» gặp lại ta."
Äúng váºy. Vẫn sẽ gặp nhau.
Vì váºy, Tạ Liên ÄÆ°a tay vá» phÃa ánh sáng kia.
Má»t và i tia sáng dung nháºp và o Äầu ngón tay y, y cảm giác trÆ°á»c mắt sáng rá»±c, dÆ°á»ng nhÆ° có thứ nóng rá»±c nà o Äó Äang á» gần bên. Ngay trÆ°á»c lúc ánh sáng Äó Äến gần, Tạ Liên nói: "Ta rất vui mừng, vì gặp ngÆ°Æ¡i."
Sau má»t câu nà y, má»t chút ánh sáng còn sót lại liá»n sát nháºp và o thân thá» y, rá»i biến mất. Tạ Liên cháºm rãi ngã vá» phÃa trÆ°á»c, bá» Hoa Thà nh tiếp Äược.
Qua má»t há»i, Tạ Liên má»i khoan thai tá»nh lại. Vừa má» mắt ra, Hoa Thà nh liá»n thấp giá»ng nói: "Ca ca?"
Tạ Liên cháºm rãi hé ra má»t nụ cÆ°á»i nhà n nhạt, ÄÆ°a tay ra, xoa mặt Hoa Thà nh, nói: "...Lại gặp lại Äá» rá»i."
Hoa Thà nh cÅ©ng cÆ°á»i, nói: "Ta nói rá»i, tin ta."
Tạ Liên than thá»: "Cuá»i cùng chúng ta, lại Äợi nhau tám trÄm nÄm sao?"
Hắn kéo Tạ Liên lên. Hai ngÆ°á»i Äứng mặt Äá»i mặt, Hoa Thà nh nắm chặt tay y, cÆ°á»i nói: "Ta bây giá» dù chá» má»t chút cÅ©ng không muá»n xa nhau nữa."
Quá khứ là không thá» thay Äá»i.
Tám trÄm nÄm trÆ°á»c, Tạ Liên thiên chi kiêu tá» má»i mÆ°á»i bảy còn chÆ°a biết, Äiá»u Äang Äợi y trong tÆ°Æ¡ng lai là gì. Thiên má»nh cho y hai cánh cá»a. Má»t thoáng kinh há»ng trên ÄÆ°á»ng Thần Võ, cầu Nhất Niá»m gặp ma ngá» tiên. Tất cả y Äá»u bÆ°á»c qua.
Từ Äó vá» sau, y má»t mình tuyá»t vá»ng vô lá»±c trong vòng xóay xoay chuyá»n của Äất trá»i, vùng vẫy vượt qua những nÄm tháng dà y vò dà i Äằng Äẵng. Thá»ng khá», phẫn ná», thất vá»ng, cÄm háºn, Äiên cuá»ng. Tâm nhÆ° tro tà n.
Sau Äó tro tà n lại cháy.
Thế nhÆ°ng, tất cả Äá»u Äã qua Äi.
"Ca ca, hoan nghênh trỠlại."
"Ừ..."
"Nhìn xem, ta nói huynh sẽ Äược gặp lại ta, ta không lừa huynh mà ."
Tạ Liên liếc mắt chÄm chú nhìn Hoa Thà nh, nói: "Váºy sao?"
Hoa Thà nh má»m cÆ°á»i nói: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên, ta chÆ°a từng lừa dá»i Äiá»n hạ? Ca ca ta Äây..."
"..."
"..."
Tạ Liên Äút tay và o ngá»±c Hoa Thà nh, lấy ra má»t tá» giấy, Äá»c: "Äược Tam Lang ca ca chiếu cá», Liên không có gì Äá» báo Äáp, nguyá»n táºn sức dùng sức lá»±c non ná»t, vì ca ca giải sầu trừ nạn, tạm ly biá»t. Tam Lang ca ca chá» nên lo lắng, Liên Äi rá»i lại vá»."
Hoa Thà nh nhÆ°á»ng má»t bên lông mà y, chắp tay không nói gì. Tạ Liên Äá»c xong, há»c dáng vẻ nhÆ°á»ng mà y của y nói: "Tam Lang ca ca, ca ca tá»t. NgÆ°Æ¡i quả là tháºt tá»t."
Hoa Thà nh ha hả cÆ°á»i, nói: "Ta có tá»t hay không, ca ca không phải sá»m Äã biết rõ rá»i sao?"
Mặt Tạ Liên hÆ¡i Äá» lên, hà m há» nói: "...Không biết Äá» Äang nói gì. Nói chung, Äá» hai ngà y nà y hÆ¡i quá Äáng, tá»± kiá»m Äiá»m má»t chút Äi."
Hoa Thà nh nghiêm túc nói: "Ca ca, huynh không thá» nhÆ° váºy. Ta hai ngà y nà y thế nhÆ°ng luôn lấy lá» Äá»i Äãi, nhá»n Äến vô cùng khá» cá»±c."
Tạ Liên nói: "Äá» nà o có lấy lá» Äá»i Äãi, Äá» rõ rà ng...rõ rà ng là ..." rõ rà ng là Äùa giỡn vá»i y Äùa Äến rất vui vẻ. NghÄ© Äến hai ngà y qua biến thà nh má»t Äứa ngá»c ngây thÆ¡ há»n nhiên, má»i mÆ°á»i bảy tuá»i lại Äược nuông chiá»u từ bé, Äá» Hoa Thà nh xoay qua xoay lại chÆ¡i Äùa, Tạ Liên hiá»n tại cà ng nhá» rõ toà n bá» quá trình nà y má»t cách rõ rà ng, quả thá»±c không cách nà o Äá»i mặt vá»i bản thân, không khá»i rên rá» má»t tiếng, bÆ°ng lấy trán. Hoa Thà nh lại nghiêm trang nói: "Tháºt mà . Cho dù có bá» ca ca mắng là tên khá»n nạn ti tiá»n vô sá» hạ lÆ°u, Tam Lang cÅ©ng không oán không háºn."
"..."
"Nếu ca ca không thÃch thì..., có thá» tiếp tục mắng ta. Tam Lang không sao cả."
Tạ Liên thá»±c sá»± nghe không ná»i nữa.
Y bÆ°ng trán lặng lẽ chạy trá»n, Hoa Thà nh hÆ¡i nghiêng tay, không thấy ngÆ°á»i Äâu, nói: "Ca ca? Äừng chạy, Äược rá»i, lá»i của ta, ca ca!"
Äừng gá»i ca ca nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Vip