Truyen2U.Vip - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4

_Build_

Tôi đang ngủ rất ngon, một giấc mơ tuyệt đẹp về việc tôi đã trở về với thế giới hiện tại. Nhưng rồi một cái "ĐÙNG" khiến tôi thoát khỏi cõi mộng. Fuck! Tôi sắp được ăn món ngon rồi mà!

Hình như cái tên Vegas kia về rồi thì phải, mà hình như hôm nay anh ta về có hơi sớm, tầm 4:30 sáng à. Sao anh ta không về trễ thêm chút nữa luôn đi, làm một cái báo thức chạy bằng cơm cho tôi.

Sau khi kết thúc cuộc ẩu đả giữa Vegas và mấy người vệ sĩ thì chắc có lẽ tôi không còn ngủ được nữa rồi. Thôi vậy, tôi đành dậy, đánh răng rửa mặt rồi lại mò một cuốn sách nào đó ra đọc. Tôi không biết nếu cứ sống ở đây mãi thì tôi có trở thành người tối cổ không nữa?
______________________

Bây giờ cũng là chiều rồi, mà tôi vẫn còn nghe được tiếng ngáy khò khò của cái tên Vegas đó từ cái lỗ tôi đục. Mắc gì ngủ dữ vậy cha nội? Nhìn vậy là chắc thất tình rồi. Đấy, tôi đã bảo là cái thằng đó nó đâu có tốt đẹp gì đâu, tôi nghe tình trạng thôi cũng biết đầu anh mọc sừng như con Unicorn. Hứ, sau này tôi sẽ trả thù với những cú đánh của anh, tôi sẽ leo lên đầu của anh ngồi 😏

- Mird ơi~~, tại sao em lại lừa dối tôi....... Tại sao!!!

Nữa, lại nói mớ nói sảng gì nữa? Vậy là chắc chắn 100% là thằng này đang thất tình.

- Ôi~~, tôi yêu em, tôi muốn cưới em,......

Fuck! Thằng này nổi khùng luôn rồi.
- Ê thằng kia, im miệng cho tao đọc sách!
- Khò..........
- Đủy mày nín khò cho tao!

Thôi chết, hình như tôi lỡ miệng rồi, anh ta đã dậy. Ôi thôi thôi, tôi không biết gì cả, tôi chỉ đang đọc sách thôi.

Hình như anh ta rời khỏi phòng rồi thì phải, anh ta đang tiến đến phòng tôi rồi mở cửa. Tôi giả vờ như không biết gì cả, ngồi đọc sách như chưa biết gì hết.

- Pete, lúc nãy mày vừa làm cái đéo gì vậy?!
- Đâu có đâu! Đâu có biết! Mày nằm mơ thôi haha......... _____ Tôi liếc liếc nhìn anh ta đang hầm hầm trừng mắt với tôi. Ui, cái ánh mắt này nhìn như muốn ngoạm tôi luôn không chừng.

Anh ta đến gần tôi rồi ngồi xuống ép giường. Thôi kệ, anh ta muốn làm gì cũng được, tôi không quan tâm.

- Này........bộ tao ngu lắm hả? ____ Cái gì vậy cha nội? Mày thất tình xong khùng luôn rồi hả?
- T.....tao không biết nữa.
- Thế tại sao Mird lại lừa dối tao mà tao lại chẳng hề nhận ra dù chỉ một chút? ____ Tôi nghe câu nói đó được thốt ra từ miệng anh ta rồi ngồi trầm ngâm một chút.

- Theo tao nghĩ, tình yêu nó giống như con dao hai lưỡi vậy. Nó có thể tạo ra hạnh phúc cho mày, cũng có thể khiến mày đau khổ tột cùng. Khi mày đã thật sự đâm đầu vào nó rồi, mày sẽ không bao giờ cai được, nó sẽ mãi mãi ở trong tâm trí của mày suốt cuộc đời. Vì vậy, khi mày đã yêu, mày phải chịu được những tổn thương mà nó gây ra, và mày cũng phải thật sự yêu thương đối phương để những điều tồi tệ nhất không xảy ra đối với hai bên.

Vegas cứ nhìn chằm chằm tôi, dường như anh ta đã hiểu ra được vấn đề.

- Mà này, hôm nay mày mua cơm cà ri cho tôi được không, chứ ăn mì hoài tao ngán quá. ___ Đột nhiên thấy bụng hơi đói, tôi bắt đầu mè nheo với cái tên Vegas đó.
- Mày đừng có được nước làm tới! ____ Xớ, cái tên này đúng là khó khăn.
- Ờ ờ, tao phải ở đây, suốt ngày năm mì gói cho qua bữa. Lâu lâu một bữa cơm ngon no bụng cũng không có. Ôi dzời, đúng là lòng dạ hẹp hòi, có một tô cà ri mấy bath thôi cũng không mua nổi.
- Ý mày là sao?!
- Đâu có ý gì. Cái con người hẹp hòi này thì mong chờ được điều gì nữa. ____ Chọc tên đó chút cũng vui. Tôi có gan mà dám mạnh miệng như vậy thì cũng vì tên đó vừa thất tình thôi. Hố hố, tên đó sẽ nhanh chóng đi mua cơm cà ri cho tôi thôi!

- Tch, phiền phức. ____ Vegas hậm hực bước ra khỏi phòng tôi. Đấy, kế hoạch thành công rồi. Hehehe, tôi lại sắp được ăn ngon rồi. Ye 🤟

20 phút sau, anh ta cũng mang về cho tôi một phần cà ri. Tôi sáng mắt ra rồi ngồi ăn ngon lành. Anh ta thì ngồi một bên đọc sách. Chợt tôi nhớ ra một chuyện.
- Nè Vegas, tăng nhiệt độ lên đi, tao lạnh. À còn nữa, cho tao một bộ đồ hẳn hoi đi, tao mặc có cái quần đùi lạnh chết mịa.____ Vegas bây giờ nhìn anh ta như muốn đấm tôi mấy cái vậy. Nhưng anh ta cũng phải nhị xuống, đi lấy cái remote tăng nhiệt độ lên và lấy một bộ đồ nào đó cho tôi.

- Mặc đỡ đồ của Mird đi, đồ tao tao không thích cho ai đụng vào. Mặc rồi thì tao cấm mày làm bẩn hay rách món đồ quý giá của tao nghe chưa. ___ Tôi ngoáy mũi nhìn anh ta rồi cũng ậm ừ đồng ý. Xớ, thằng đó nó còn bên anh nữa đâu. Đồ keo kiệt.

Mặc xong, tôi đột nhiên lại muốn đi chơi nữa. Tôi tự hỏi liệu anh ta có cho không nhỉ? Thôi tôi hỏi lắm thế, dĩ nhiên là không rồi.
- Tao có hai vé xem phim. Tao định tối nay sẽ đi chơi với Mird nhưng không được. Mày muốn đi không?
- Đi!

Vegas đi đến cái bàn làm việc của anh ta, lấy một cái sợi dây màu đỏ rồi cột vào tay cả hai.
- Tao không thể nào mang cái còng tay ra ngoài đường được. Tao không có ngu.
- Nhưng mày làm vậy nhiều người sẽ nghĩ tao với mày là người yêu nhau đó.
- Chỉ có kẻ ngu mới nhìn ra được thôi. ____ Rồi rồi, anh đúng, anh luôn đúng, cả thế giới chắc toàn là một lũ ngu ngốc.

- Thế tôi có bộ nào khác để mặc không? Bộ này nhìn đơn giản quá. ___ Vegas liếc nhìn bộ đồ tôi đang mặc trên người rồi thở dài.
- Haizzz, mày mặc đồ này đúng là xấu dỡ tệ, vẫn không đẹp như Mird. Lát tao mua đồ cho mày mà mày vẫn xấu là tao sẽ bóp cỗ mày đến chết.

Fuck you! Bố thằng hâm!
_______________________

Khoảng 6 giờ, Vegas chở tôi đến trung tâm thương mại mua một bộ đồ mới.
- Cái này có hơi quá không? Món đồ rẻ nhất ở đây cũng lên đến mấy chục ngàn bath.

Tại sao tên Vegas đó lại nhìn tôi với ánh mắt khinh bỉ đó.
- Mày nên nhớ tao không có gì ngoài tiền. ___ Rồi, cái này thì tôi biết thừa, nhưng việc mà anh mua cho tôi một đống đồ mắc tiền thế này mặc hỏng quen.

Sau đó anh ta dẫn tôi đến một nhà hàng sang trọng, trên bàn ăn toàn mấy ăn như "bò dát vàng", "vi cá",......... Ôi má ơi, nhìn cái bàn ăn đúng sặc mùi tiền.

Sau đó, chúng tôi đã đi chơi rất vui. Sau khoảng thời gian tôi bị Vegas giam cầm trong căn phòng lạnh lẽo ấy, cuối cùng tôi cũng có thể bước ra được thế giới bên ngoài. Ôi cảm giác đấy thật tuyệt.

- Mày muốn ăn gì nữa không?
- Tao muốn ăn kem. Chỗ kia có bán kem kìa, mua cho tao vị chocolate nhá. ____ Vegas cũng đồng ý đi mua cho tôi, sao hôm nay anh ta trông dễ dãi quá vậy?

Ngồi đợi tầm 5 phút, tôi đã có trong tay một cây kem mát lạnh để thưởng thức. Vegas thì anh ta chọn vị vani, nói đúng hơn là anh ta chỉ chọn bừa thôi, chứ Vegas thường không có hứng thú với mấy món ăn như này.

Chúng tôi ngồi tạm xuống một cái ghế ở công viên. Hiện tại cũng đã khá trễ rồi nên ở đây cũng khá vắng vẻ. Những làn gió se se lạnh thổi nhẹ qua làn da tôi. Lâu rồi mới được yên tỉnh như vậy. Thích ghê!

- Tôi ngày xưa cũng hay đến đây với Mird lắm. ____ Vegas ngồi ngước nhìn lên bầu trời đầu xa xăm. Tôi nhìn thấy sự buồn bã trong đôi mắt của anh ta. Tôi không biết cảm giác lúc ấy sẽ như thế nào, nhưng tôi nghĩ cảm giác lúc ấy sẽ rất tệ.

Tôi đặt tay lên vai Vegas an ủi anh ta.
- Mày không cần phải buồn đâu. Chuyện này không thể trách mày được. ____ Vegas nhìn tôi bằng một ánh mắt cá chết.
- Mày có biết mày giống em ấy lắm không hả. Mỗi lần nhìn mày là tao lại không thể quên đi được. ____ Có lẽ một phần là do tôi. Tôi không biết nên làm gì để an ủi anh ta nữa.

Tuy Vegas đã từng đối xử rất tệ với tôi nhưng tôi cũng không phải là một kẻ độc ác và tàn nhẫn. Tôi không biết nên làm như nào nữa, chỉ còn 1 cách nữa thôi.
- Vegas, mày có thể xem tao là Mird cũng được mà. _____ Vegas khó hiểu nhìn tôi đủ kiểu.
- Mày vố dĩ là yêu tao mà. Mày nói thật đi, đây có phải kế hoạch của mày không vậy?
- Tch, tao không có thích mày. Nếu mày yêu Mird đến điên cuồng thì bằng cách nào tao mới có thể có được mày. Thôi đi, tao không phải một tên ngu ngốc mà cứ điên cuồng đâm đầu vào cái thứ tình yêu chết tiệt đó. Tao chấp nhận vì tao cũng không muốn thấy mày đau khổ. Và bây giờ tao cũng đâu thể trở về chính gia được, mà trông tao như trông còn rồi. Ở đây chán muốn chết, coi như làm vậy để tao đỡ buồn hơn đi.

Tôi cứ xả một tràng mà mắt cưa nhìn mãi lên trời. Đến khi nhìn lại anh ta thì thấy ánh mắt anh ta nhìn tôi đầy.......yêu thương. Gương mặt Vegas dần dần tiến gần đến tôi hơn. Tôi không hiểu sao lúc đó bản thân như bị bất động vậy. Mọi chuyện xảy ra có quá nhanh không? Thật sự điều này không đúng đâu!

Đến mức môi anh ta chỉ cách môi tôi có 1mm thôi thì........

*Reng........Reng........*

Tiếng chuông điện thoại của Vegas vang lên giữa không gian im lặng. Hình như đó chỉ là chuyện làm ăn gì đó của anh ta thôi, không đáng quan tâm. Aizzzzz, tôi ngượng muốn đỏ mặt. May là có tiếng chuông điện thoại chứ không là tôi cũng chẳng biết phải làm sao.

Sau khi kết thúc cuộc gọi, cả hai chúng tôi cũng không biết nên nói gì. Thế là cả hai cứ trong không khí ngột ngạt. Vì muốn dập tắt nó, tôi bắt đầu bắt chuyện.
- Hừm......, giờ cũng trễ rồi, hay là chúng ta về thôi.
- Ừm. ____ Vegas lấy chìa khóa, đến bãi đỗ xe để lấy xe, còn tôi thì vẫn ngồi đây chờ anh ta.

Tôi ngồi trầm ngâm suy nghĩ về những điều mà mình vừa nói. Tôi không biết liệu nó có ổn không. Tôi cố gắng lấy độ hảo cảm của bản thân đối với anh ta. Chỉ còn cách đó tôi mới có thể có khả năng trở về chính gia.

Vài phút trôi qua, Vegas cũng đã lấy xe ra. Vegas chở tôi về lại thứ gia. Trên xe, cả hai chúng tôi cũng chẳng thèm nói đôi bà câu. Chặng đường đi về cứ thế mà im lặng mãi.

Về đến nơi, tôi chán nản bước vào căn phòng lạnh lẽo kia. Ôi, tên Vegas đó vẫn không cho tôi ở một căn phòng khác tốt hơn à?
- Pete, hôm nay.....mày...... có thể ngủ trong phòng tao. ______ Tôi sáng mắt quay qua nhìn Vegas, chớp chớp mắt tỏ ra long lanh.
- Thiệt hông?
- Tao đùa với mày làm gì.
Quá tuyệt!!!!

Khi tôi vừa đặt chân vào phòng anh ta, tôi cứ ngỡ bản thân đang ở Nam Cực vậy.
- Vegas, bộ mày quên tắt máy điều hòa à?
- Không, tao có bao giờ tắt đâu.
- Thế mày để bao nhiêu độ đấy?
- 16 độ
Oh fuck you! Tôi tưởng ở phòng tên này sẽ ấm áp hơn chứ, ai ngờ nó còn lạnh hơn nữa. Trong căn nhà này, đi đâu cũng lạnh. Tôi biết anh ta có lắp máy điều hoà trong toilet không nữa.
- Máy lạnh toilet tao không có tắt, nếu mày thấy lạnh thì tắt đi. ______ Oh men! Anh ta làm thật luôn kìa.

Thôi tôi mệt rồi, không thèm quan tâm nữa, lấy một bộ đồ đơn giản nhất mà tôi mới mua, bắt đầu đi tắm. Tôi cũng tắt máy điều hòa đi, nhưng nó thật siêu vẫn còn rất lạnh. Vegas cũng tháo sợi dây màu đỏ ra cho tôi. Anh ta cũng không biến thái mà hứng thú khi nhìn tôi đi tắm, và tôi mong sau này cũng đừng như thế luôn. Mô Phật!

Tắm xong, tôi thấy căn phòng đỡ lạnh hơn lúc nãy, chắc do Vegas đã tăng nhiệt độ lên. Haizzz, dễ chịu hơn lúc nãy nhiều. Tôi leo lên giường tồi lấy mền của anh ta ra đắp. Aizzz, giường của cậu cả thứ gia nằm đúng là thoải mái thật.

Hôm nay đi chơi cũng khá mệt, tôi vừa nằm một chút liền chìm sâu vào giấc ngủ. Tôi không biết lúc đó Vegas đang làm gì, nhưng tôi cũng không quan tâm nữa, tôi chỉ muốn ngủ thôi.
_________

- Pete.....
- B....bà ơi! Mẹ ơi!
- Lại đây nào, Pete ngoan, lại đây bà và mẹ thương cái nào.

Tôi không biết nữa, tôi chỉ cảm thấy nhung nhớ hai người phụ nữa trước mặt thôi. Tôi chưa bao giờ gặp họ, nhưng tôi lại cảm thấy họ rất quen, cảm thấy nhung nhớ và yêu thương họ. Tôi không biết cảm giác lúc này là như thế nào, mà tôi cũng chẳng thèm quan tâm tới, chỉ muốn ôm lấy họ thật chặt. Được nhìn thấy hai người ấy, tôi cảm thấy rất vui và hạnh phúc, nhưng tôi cũng chẳng hiểu tại sao cả.

Mắt tôi bắt đầu ướt dần, rồi từng giọt nước mắt lăn dài trên má tôi. Tôi bắt đầu oà khóc. Tôi chạy thật nhanh đến hai người đấy, muốn cảm nhận hơi ấm từ họ.

- Pete, con đã làm được rồi. Một ngày nào đó, người con yên sẽ thật sự đáp lại tìm cảm của con thôi.
- Pete là một đứa trẻ ngoan, Pete của bà luôn tốt bụng. Cháu trai của bà dĩ nhiên phải có một cuộc sống hạnh phúc bên người mình yêu.

Sau đấy, tôi cảm nhận được một vòng tay to lớn ôm chầm lấy tôi. Ấm quá! Tôi muốn ôm nó mãi mãi, tôi cảm thấy ấm áp và an toàn khi có nó. Tôi yêu nó.



- Ngủ ngoan nhé, Pete.



________________________

Hề hê, chương này tui biết đến hơn 2600 từ luôn đó. Tự nhiên thấy mình siêng năng ghê 😁.

Đêm nay không đăng được do bận xem phim òi. Mà hết phim rồi sầu ghê 😭

Cảm ơn các bạn đã theo dõi truyện của mình, nhớ tiếng thêm động lực cho bình bằng cách bình chọn nha. Yêu 💗

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Vip