Chương 1: Những động thái ngầm
Mở đầu:
Cơn mưa bắt đầu nặng hạt hơn, và sương mù ngày càng dày đặc.
Thật khó để có thể quan sát, và cơn mưa cũng cản trở thính giác của tôi, nhưng tôi vẫn có thể cảm nhận được một sự hiện diện đáng ngại đang đến gần từ phía sau mình.
Có vẻ như là người đó đang nhảy qua những vũng lầy bùn và đất, với mỗi bước đi đều được phóng đại một cách có chủ ý.
Nanase cũng ngay lập tức chú ý đến chuyển động đó.
Khi tôi nhìn ra phía sau, tôi phát hiện một học sinh đang hung hăng dậm chân rồi dừng lại, mái tóc đỏ rực của cô ấy hất tung.
"Có vẻ như một cơn bão lớn đang đến."
Học sinh xuất hiện trong cơn mưa mù mịt là Ichika Amasawa, đến từ Lớp 1-A.
Một sự thật là tôi và Nanase có bảng chuyển động cơ bản giống nhau, nhưng điều này không phải ngẫu nhiên.
Không có học sinh nào khác xung quanh, và có vẻ như Amasawa không mang theo ba lô hay máy tính bảng bên mình.
Cô ấy có lẽ đã chạy đến đây từ một nơi khác.
Có thể cô ấy đã giấu ba lô của mình gần đó. Hoặc có thể cô ấy đã đi theo tôi từ sớm.
Cô ấy cũng có thể tiếp cận tôi bằng cách nhận chỉ đường bằng lời nói từ ai đó qua bộ đàm hoặc cô ấy có thể chỉ sử dụng kết quả GPS để biết vị trí của tôi. Mặc dù vậy, cũng có thể chỉ là trùng hợp.
Dù bằng cách nào, dù là phương pháp nào, sự xuất hiện của cô ấy không phải là một sự chào đón ở đây.
Hơn nữa, cô ấy không đến đây hoàn toàn tay không. Một thanh gỗ được cầm trên tay trái của Amasawa. Nó trông đủ uy hiếp như một vũ khí có khả năng hạ gục một ai đó.
Có phải cô ấy đang cố làm tôi ngạc nhiên không? Tôi đã có thể cảm nhận được cô ấy đang tiếp cận, vì vậy điều đó chỉ có thể có nghĩa là ...
Trong cái thời tiết giông gió này, nếu cô ấy muốn theo dõi tôi, cô ấy có thể dễ dàng làm như vậy với sự im lặng gần như hoàn hảo.
"Senpai, làm ơn đứng ra sau em."
Trong khi tôi cố gắng tìm ra lý do cho sự xuất hiện của Amasawa, Nanase, người đã kiệt sức, bước đến trước mặt tôi.
Đánh giá biểu hiện của Nanase, cô ấy thậm chí không thèm che giấu sự nghi ngờ của mình, trong khi nhìn chằm chằm vào Amasawa với ánh mắt sắc lạnh.
"~Hả? Cậu không nên chào tớ sao, Nanase? Tại sao cậu lại tỏ ra thù địch khi chúng ta cùng nhóm? Hay là cậu trở nên căng thẳng chỉ vì cái này?"
Sau đó, Amasawa thờ ơ ném cây gậy về phía chân Nanase, nói như thể bây giờ cô ấy hoàn toàn vô hại.
Tuy nhiên, Nanase không hề mất cảnh giác.
"Cậu -cậu không đáng được tin cậy."
"~Trời ạ! Sao cậu lại nói chuyện với mình như vậy? Cả hai chúng ta đều biết tớ là cô gái đáng yêu nhất trên đời mà.~"
Thành thật mà nói, tôi không nghĩ "dễ thương" và "đáng tin cậy" là những từ đồng nghĩa có liên quan, nhưng đó không phải là vấn đề hiện tại.
"Chuyện gì vậy, Nanase?"
Vào lúc này, thái độ của Amasawa là không thể nào đọc được.
Ngay cả khi nói rằng Amasawa có kỹ năng diễn xuất đặc biệt và có thể thực hiện bất cứ điều gì mà không có sai sót, một đánh giá như vậy có lẽ sẽ không phải là lời khen ngợi quá mức.
Đương nhiên, tôi nên cảnh giác với một người như Amasawa, điều mà tôi đã hiểu được qua những trải nghiệm trực tiếp.
Nhưng ngay cả khi đó, mức độ cảnh giác bất thường của Nanase cũng thật kỳ lạ.
Có vẻ như không phải là trùng hợp, sự hiện diện của Amasawa ở đây có nghĩa là cô ấy có động cơ.
Mặt khác, Nanase phản ứng thái quá có thể là vì tôi đang ở gần ...
"Em không phải là kẻ thù của anh, đúng không, Ayanokouji-senpai? Thực ra, em có chuyện cần nói với anh."
"Xin đừng nghe cô ta. Cô ta rất nguy hiểm."
Đối mặt với một Amasawa dường như vô hại, Nanase lại liên tục đưa ra những cảnh báo tiêu cực về Amasawa cho tôi.
Lời nói của Nanase dường như không có cơ sở, nhưng Amasawa không hề tỏ ra cảm thấy phiền bởi điều đó, mặc dù cô ấy đang liên tục nhận những lời thù địch từ phía Nanase.
"Senpai ... Em đã giấu anh một điều. Anh có nhớ khi nhóm của Shinohara-senpai bị tấn công, và Komiya-senpai và Kinoshita-senpai đều buộc phải bỏ cuộc, trong khi anh và Ike-senpai vẫn đang cố gắng leo lên con dốc?"
Lần đó, ngay khi nghe thấy tiếng động lạ từ phía trên đỉnh của con dốc, Ike đã lập tức lao lên. Vì tôi nghĩ để cậu ấy đi một mình sẽ rất nguy hiểm nên tôi quyết định đi cùng cậu ta.
"Sau đó, em đã nhận thấy ai đó đang theo dõi chúng ta ở gần đó và đuổi theo họ."
"Vì vậy, sau khi tìm thấy Shinohara, em mới không ở cùng Sudou và những người khác?"
Nanase khẽ gật đầu.
"Sau đó?"
"Mặc dù em không thể đuổi kịp người đã bỏ chạy... Em vẫn có thể thoáng nhìn thấy mái tóc không thể nhầm lẫn đó."
Khi Nanase nói vậy, cô ấy từ từ nâng cánh tay phải của mình lên, dùng ngón trỏ chỉ vào Amasawa như một lời cáo buộc.
"Lúc đó, cậu là người đang theo dõi chúng tôi từ gần đó, phải không, Amasawa?"
"Ôi không ~ Mình đã bị phát hiện rồi sao?"
Amasawa thậm chí còn không cố gắng phủ nhận câu nói đó, thay vào đó cô ấy tiếp tục với một nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt sau những gì vừa nghe được.
Người đã quan sát chúng tôi từ phía sau hóa ra là Amasawa.
"Chính cậu là người đã đẩy Komiya-senpai và những người khác ra khỏi vách đá, phải không?"
"Hả? Cậu không phải đang vội vàng kết tội tớ sao? Tớ lúc đó có thể chỉ tình cờ ở gần các người thôi mà."
"Vậy thì cậu không cần chạy trốn."
"Bỏ chạy không phải là lựa chọn hợp lý khi một người trông đáng sợ bắt đầu đuổi theo tớ ư? Thêm vào đó, tớ không muốn trở thành kẻ tình nghi."
"Tôi không thể tin bất cứ điều gì phát ra từ miệng của cậu."
Biểu cảm của Amasawa không hề dao động, cũng không thể hiện chút ngạc nhiên nào.
"Vậy nói cách khác, cậu hoàn toàn chắc chắn rằng mình là người đã đẩy những senpai đó ra khỏi vách đá, phải không?"
"Tôi chắc chắn về điều đó. Hầu như không có khả năng tôi sai."
"Nếu cậu chắc chắn như vậy, vậy tại sao lại thêm từ 'gần như' vào giả định của cậu? Có vẻ cậu cũng không thực sự nắm rõ về tình hình thực tế như cậu nghĩ?"
Hai người này, những người thuộc cùng một nhóm nhỏ, tiếp tục tranh cãi về chủ đề đó.
"Vậy thì, cậu có thể thề rằng không phải cậu đã làm Komiya-senpai bị thương?"
"Tớ có thề cũng chả sao, nhưng tớ có giữ nó hay không thì làm sao cậu biết được, Nanase."
Amasawa ngụ ý rằng không có ích gì khi làm như vậy.
"Vậy giả như, nếu thực sự là tớ, người đã làm điều đó thì sao? Lúc đó cậu sẽ làm gì nào?"
Tuy nhiên, thay vì lảng tránh, cô ấy quyết định lao đầu vào vòng xoáy buộc tội của Nanase.
Bản thân Nanase cũng bất ngờ trước động thái này, nhưng dù sao thì cô vẫn quyết định điều tra thêm về trường hợp của Amasawa.
"Tại sao cậu lại làm điều này? Vui lòng cho tôi biết lý do. Không - trước đó. Hãy nói cho tôi biết, tại sao tên của cậu không xuất hiện sau khi tôi kiểm tra GPS?"
Về điểm thứ hai, nó đã khá rõ ràng mà không cần phải hỏi Amasawa về nó.
"Không để lại dấu vết trong việc tìm kiếm bằng GPS là một việc khá đơn giản trong tình huống này. Tất cả những gì cậu cần làm là phá vỡ chiếc đồng hồ này thôi.~"
Amasawa vui mừng đưa chiếc đồng hồ trên cổ tay phải của cô ấy ra cho chúng tôi xem.
"Đúng vậy. Dù có cố ý hay không, trục trặc của đồng hồ thì vẫn là trục trặc. Sau cùng, nó có thể được thay thế miễn phí.~"
"Nhưng, ngay cả khi GPS đã bị hỏng từ trước đó, chắc chắn ban giám hiệu nhà trường nên nhận ra điều đó."
"~Đúng vậy, nhưng việc xác định nguyên nhân khiến đồng hồ của tớ bị trục trặc sẽ rất khó nếu họ không ở đó để trực tiếp quan sát khi nó xảy ra."
Có hơn 400 đường truyền GPS trên hòn đảo này. Nếu một hoặc hai tín hiệu GPS đột ngột biến mất, sẽ không có thời gian để xác nhận nguyên nhân. Ưu tiên chính của nhân viên nhà trường là đảm bảo an toàn cho học sinh của họ.
"Nhưng liệu nhà trường sẽ tiến hành một đợt điều tra khác vào một ngày nào đó sao? Sẽ chỉ là vấn đề thời gian cho đến khi cậu bị phát hiện."
Vì chính Shinohara đã nói rằng cô ấy đã bị tấn công, nên dù sao thì nhà trường cũng sẽ tiến hành một cuộc điều tra.
Trong khoảng thời gian đó, chỉ có tín hiệu GPS của Amasawa biến mất, vì vậy khả năng cô ấy bị nghi ngờ là rất cao.
Nhưng vấn đề nằm ở đây.
"Nếu trong thời gian Komiya và những người khác bị tấn công, tín hiệu GPS của Amasawa là tín hiệu duy nhất không phản hồi, thì việc nhà trường nghi ngờ là điều khó tránh khỏi. Nhưng vẫn sẽ không khả thi để kết luận rằng cô ấy là thủ phạm. "
"Đó là--"
Đối mặt với Amasawa, Nanase thực sự muốn ghim cô ấy là thủ phạm.
Tuy nhiên, việc xác nhận thủ phạm sẽ khó hơn thế nhiều. Nhà trường chắc chắn muốn tránh các hành động pháp lý có thể khiến Amasawa bị đuổi học do những lời khai sai sự thật.
Ban đầu, những chiếc "đồng hồ" được tạo ra để bắt các học sinh phải tuân thủ các quy tắc, duy trì trật tự trong kì thi trên đảo hoang. Nếu nó có thể dễ dàng đeo vào tháo ra, thì nó cũng dễ dàng bị hỏng hóc. Để ngăn chặn sự không phù hợp đó, đồng hồ phải được giám sát chặt chẽ bằng việc gắn cố định vào tay. Việc đổi chúng do trục trặc chỉ có thể được thực hiện một vài lần, với mỗi sự cố sẽ cản trở việc kiếm điểm và khi xảy ra quá nhiều sự cố, một mệnh lệnh vô hiệu hoàn toàn điểm kiếm được có thể được ban bố.
Tuy nhiên, với các quy định chặt chẽ hơn, nhiều kẽ hở có thể khai thác được. Ví dụ, bạn có thể giả mạo những sự cố liên quan tới đồng hồ của các nhóm khác bằng việc ngầm phá hoại chúng. Sẽ không thể chấp nhận được việc một nhóm buộc phải rút lút chỉ bởi một vài tai nạn hay trục trặc với đồng hồ.
"Các quy tắc là để bị phá vỡ. Nếu nhà trường không thể tìm thấy bất kỳ bằng chứng thuyết phục nào, thì không thể làm gì tớ được."
Mặc dù lập luận của cô ấy hơi xa vời, nhưng những tuyên bố của Amasawa không hề sai.
"Nếu không có bằng chứng, thì tôi có thể chứng minh cậu đã ở nơi đó khi sự việc xảy ra."
"Tương tự như vậy - việc GPS của cô ấy bị trục trặc và việc cô ấy ở đó trong tình huống này chỉ có thể được coi là hành vi đáng ngờ."
Nếu đó là một học sinh bạo lực hơn như Sudou hoặc Ryuuen, những người được biết là có một số vấn đề về hành vi, thì nhà trường có thể xem xét thêm. Tuy nhiên, những gì chúng ta đang phải đối mặt lúc này là một cô gái vẫn đang học năm nhất trung học. Nhìn từ góc độ bằng chứng, có vẻ như cô ấy không phải là thủ phạm.
Điều quan trọng nhất là, không thể lấy được lời khai của Komiya và Kinoshita về tình huống này, và Shinohara chỉ nói, "Tôi không biết đó là ai", đó là một lời khai mơ hồ.
Điều này cũng đúng với cáo buộc "Nanase đã nhìn thấy Amasawa tại hiện trường".
Nếu không có bằng chứng thuyết phục, nhà trường sẽ không thể trừng phạt Amasawa.
"Đúng như vậy đó, Nanase."
Mặc dù vậy, lý do tại sao Amasawa lại xuất hiện ở đây vẫn chưa được tiết lộ.
Câu hỏi của Nanase và trò chơi vặn chữ của Amasawa cứ nhảy qua nhảy lại, không có hồi kết.
'Mình nên làm gì đó để ngăn chuyện này lại...' Những suy nghĩ đó cứ ngày càng lớn hơn trong đầu tôi.
Vấn đề liên quan đến việc Amasawa có phải là người làm Komiya và những người khác bị thương hay không nên tạm gác sang một bên.
Để thoát khỏi tình huống bế tắc này, tôi muốn nghe câu trả lời của cô ấy.
"Em đến đây làm gì? Không - đúng hơn, làm thế nào mà em có thể tìm thấy bọn anh?"
Tính đến những ngày tiếp theo - một kỳ thi đặc biệt vẫn sẽ diễn ra - chúng tôi nên tránh việc đứng dưới mưa như bây giờ lâu hơn.
Chúng tôi nên dựng lều trú mưa sớm.
"Đừng vội vàng thế, Ayanokouji-senpai. Không phải chúng ta nên hạnh phúc hơn sao, gặp nhau giữa một cơn mưa như thế này, trên một hòn đảo hoang?"
"Xin lỗi đã làm hỏng cái viễn cảnh tươi đẹp đó của em, nhưng mưa lớn hơn dự kiến, vì vậy anh muốn kết thúc cuộc trò chuyện này càng nhanh càng tốt."
"Vậy thì, chúng ta sẽ dựng lều ở đây và qua đêm cùng nhau, chỉ mình hai chúng ta thì sao nhỉ?"
Ai cũng biết nam nữ không được ngủ chung lều.
Có cảm giác như Amasawa đang câu giờ bằng cuộc trò chuyện vô nghĩa này.
"Ah, anh đừng nên lo lắng về điều đó. Không có gì to tát cả. Rốt cuộc, nhà trường cũng không thể giám sát mọi việc chúng ta làm."
Khi Amasawa bắt đầu lại gần tôi, Nanase ngay lập tức đi tới và nắm lấy cánh tay của cô ấy.
"Này ~ có chuyện gì với cậu vậy?"
"Không phải cậu đang cố tấn công Ayanokouji-senpai sao?"
"Nanase, tự nhiên cậu lại lật mặt từ khi nào thế? ~ Không phải trước đây cậu đã âm mưu với Housen để khiến anh ấy bị đuổi học sao? ~"
"Chuyện đó ... không liên quan gì đến cậu. Tại sao cậu lại đến đây?"
"Tớ bị lạc, vì vậy tớ đến đây để tìm sự giúp đỡ."
Cô ấy nói một lời nói dối trắng trợn mà ngay cả bản thân cô ấy cũng biết là chẳng ai tin.
Chẳng lẽ tất cả những gì cô ấy đến đây là để xem kết quả của trận đấu giữa tôi với Nanase, và để quan sát bất kỳ diễn biến nào tiếp theo?
Đánh giá thái độ của cô ấy đối với Nanase, cô ấy có lẽ cũng đã đoán ra từ trước rằng bây giờ Nanase đã quay về phía tôi.
Không - nếu đúng như vậy, thì chẳng có ích gì để cô ấy tiếp tục nói chuyện.
"Tớ muốn nói chuyện với Ayanokouji-senpai ngay bây giờ, vui lòng tránh ra."
"Nói chuyện như thế này không phải là một lựa chọn sao?"
"Điều đó sẽ không xảy ra. Dù sao thì, nó có liên quan đến Phòng Trắng."
Amasawa đột nhiên tiết lộ danh tính của mình, như thể việc che giấu nó giờ đã trở nên vô nghĩa.
Nanase ngạc nhiên, đảo mắt nhìn xung quanh.
Trong học kỳ đầu này, tôi đã biết về sự tồn tại của một học sinh Phòng Trắng đi lang thang khắp trường, nhưng tôi không thể phát hiện ra đó là ai trong khoảng thời gian đó.
Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ biết được điều đó dưới hình thức "thú nhận" như thế này.
"Cậu hiểu không? Cậu là người ngoài cuộc ở đây."
Nếu Amasawa thực sự là học sinh Phòng Trắng, thì hoàn toàn hợp lý khi cô ấy gọi Nanase là người ngoài trong cuộc trò chuyện này.
"Bỏ tay cô ấy ra, Nanase."
Mặc dù không hài lòng, Nanase vẫn nghe theo yêu cầu của tôi, hạ thấp tay xuống mà không hề luống cuống.
"Đúng là cô gái ngoan, Nanase! Tôi rất thích những con chó trung thành như cô."
Với câu lời trêu chọc đó, Amasawa bắt đầu nhích lại gần tôi hơn.
Đây có thực sự là cách duy nhất để chúng tôi trò chuyện?
"Xin lỗi, nhưng Nanase đã từng nói điều gì đó tương tự như thế này, vì vậy em không thể chỉ mong đợi anh tin em sau khi thốt ra từ 'Phòng trắng' và kết thúc nó ở đó."
"Đương nhiên, đương nhiên rồi, em có thể cung cấp cho anh bằng chứng. Tuy nhiên ... nó có thể có vấn đề nếu Nanase nghe trộm."
'Anh hiểu chứ?' Môi cô nở nụ cười quỷ dị thường ngày.
Amasawa xua Nanase ra bằng một cái vẫy tay nhẹ, nhắc nhở cô ấy giữ khoảng cách. Ban đầu Nanase không nghe theo, nhưng cũng không mất nhiều thời gian để cô ấy miễn cưỡng bỏ cuộc. Bây giờ mưa còn nặng hạt hơn, vì vậy Nanase sẽ không thể nghe thấy những lời thì thầm của chúng tôi từ cách đó vài mét.
Bước qua mặt đất lầy lội, Amasawa cuối cùng cũng đến trong tầm tay của tôi.
"Vậy, em nên bắt đầu từ đâu nhỉ?"
Amasawa trông như đang trầm ngâm, như thể cô ấy đang cố gắng nói, "Anh cũng hiểu mà, đúng không?"
Nhưng sự xuất hiện đột ngột của cô ấy ở đây thật không thể hiểu nổi.
Người học sinh Phòng Trắng đã ẩn nấp trong bóng tối suốt thời gian qua, tìm cách đuổi tôi ra khỏi ngôi trường này - cho đến tận bây giờ.
Bỏ qua tất cả những thứ đó, đứng trước mắt tôi lúc này, Amasawa đã tiết lộ danh tính của cô ấy cho tôi mà không có biện pháp đối phó nào.
Hơn hết, bây giờ lại đi nói tất cả với tôi, trong khi cô ấy đã giữ bí mật cho đến gần đây, thật là một điều kỳ lạ.
Rõ ràng là Amasawa đang cố gắng câu giờ.
Như thể đã đến lúc cô ấy phải đưa ra quyết định, cô ấy lên tiếng.
"Năm mười tuổi, khóa học em nhận được là định lý cấu tạo cơ số năm. Năm mười một tuổi, em học thuyết tương đối. Em cũng đã làm bài kiểm tra hai lần, nên em vẫn có thể nhớ rõ."
Như thể chứng minh rằng chúng tôi cùng đến từ Phòng Trắng, cô ấy nói với tôi về những chi tiết cụ thể trong quá khứ của chúng tôi.
"Ở đó, nội thất, đại sảnh, thậm chí cả phòng riêng của em - mọi thứ trong thế giới đó đều trắng như tuyết."
Có vẻ như Amasawa biết nhiều hơn về Phòng Trắng so với Nanase.
Cũng không chắc rằng cô ấy đã nghe về những chi tiết này từ Tsukishiro. Ông ta không phải loại người hay làm rò rỉ những thứ từ Phòng Trắng cho những người ngoài.
Điều này đủ để kết luận rằng Amasawa là "hung thủ".
Từ những gì cô ấy nói đến cách cô ấy hành động, tất cả dường như phù hợp với những gì một người từ Phòng Trắng sẽ làm.
"Vậy em đạt được gì từ điều này, khi tự dưng xuất hiện từ hư không và tiết lộ danh tính thực sự của em cho anh?"
"Có vẻ như anh vẫn quan tâm đến điều đó. Em làm điều này vì em muốn chứng tỏ rằng em không phải là kẻ thù của anh."
"Em đang nói những thứ mâu thuẫn đấy. Học sinh Phòng Trắng được cho là đã được gửi đến trường này với mục đích duy nhất là khiến anh bị đuổi học. Nó đồng nghĩa với việc em đang nói với anh rằng, trong số tất cả mọi người, đều không phải kẻ thù của anh. "
Mặc dù cô ấy đã hoàn toàn ướt đẫm, cô ấy vẫn tiếp tục nói.
"Những học sinh sau thế hệ thứ 4 - thế hệ của Ayanokouji-senpai - tất cả đều được nuôi dưỡng với anh làm hình mẫu, không ít người mang sự ghen tị dữ dội đối với anh và quyết định hợp tác với họ để đuổi anh khỏi trường. Nhưng không may cho họ, họ đã chọn nhầm người. "
"Vì vậy, đó là lý do tại sao em quyết định lộ diện?"
Amasawa gật đầu.
"Nếu vậy thì tốt hơn là nên nói điều đó với anh ngay sau khi đăng ký vào đây? Em đã đột nhập được vào phòng của anh từ trước rồi, nên có rất nhiều cơ hội để em nói cho anh biết."
"Vậy hãy để em nói điều này: cho dù bạn có ghen tị với một người mà bạn chưa từng gặp bao nhiêu đi chăng nữa, thì người đó vẫn chỉ là trong tưởng tượng của bạn... Vì vậy, chỉ cho đến khi em gặp anh và nói chuyện trực tiếp với anh, cảm xúc của em mới bắt đầu thay đổi để hiểu rằng, thực ra, anh không phải là một người tồi tệ như vậy.... Quá trình như vậy cần có thời gian. "
Nói cách khác, nếu tôi là một người không nhận được đánh giá tốt trong mắt Amasawa, cô ấy có thể sẽ từ chối tôi. Khi cuộc trò chuyện của chúng tôi tiếp tục, lý do này được nêu ra một cách ngập ngừng hơn bao giờ hết.
"...Bây giờ anh đã hiểu rồi chứ?"
"Ừ. Nếu học sinh Phòng Trắng là người tự nguyện tham gia một kế hoạch như vậy, thì động lực duy nhất đó là đánh bại anh ."
"Vậy đó. Cảm giác không thể tin được sao, khi có thể sống cuộc sống của một học sinh trung học bình thường? Ngay từ đầu, tất cả những gì em đã trải qua là cảm giác đặc biệt này. Nhưng, em cũng muốn những đứa trẻ Phòng Trắng khác trải nghiệm nơi tuyệt vời này. "
"Nếu họ giống anh, thì họ cũng nên nhận thấy ngôi trường này thú vị như thế nào ..."
"Em hiểu chính xác những gì anh đang muốn nói, senpai. Nhiều hơn một lần, em đã nghĩ rằng thật tuyệt khi ở lại đây, cho đến khi tốt nghiệp, sống cuộc sống vui vẻ của một học sinh. Mặc dù vậy, em không giỏi trong việc kết bạn, vì vậy em không có nhiều người để nói chuyện. "
Tôi nên hiểu điều này như thế nào? Cảm giác như thể tôi và cô ấy giống nhau.
Tôi đã từng nói chuyện với những người như Horikita và Ike trước đây, nhưng tôi luôn cảm thấy như có một sự không thể kết nối giữa tôi và họ.
Tôi nhớ về một khoảng thời gian mà tôi không thể gọi họ là "bạn bè" của mình.
"Nhưng không phải em thiếu khả năng giao tiếp, không giống như anh, senpai."
Như thể cô ấy đọc được suy nghĩ của tôi, Amasawa đã giải thích cho tôi.
"Về cơ bản, bọn em đã học được những điều tương tự như anh. Nhưng ngoài ra, cũng có một số điều mà chỉ thế hệ thứ năm trở lên mới được học."
Tôi không trả lời, để Amasawa tiếp tục.
"Đó là khả năng giao tiếp và cộng tác - dù chỉ là mức tối thiểu nhất. Cho đến thế hệ thứ tư của senpai, do tư tưởng cá nhân lúc đó, những đứa trẻ không thể bắt kịp đã bị bỏ lại phía sau, cũng không thể giao tiếp với những đứa trẻ bị điểm kém. Chúng nghĩ rằng chúng quá xuất sắc, chúng chỉ nên giao tiếp với những người khác ở trình độ của chúng. "
Nếu điều này là đúng, thì không có gì ngạc nhiên khi cô ấy có thể tạo ra những biểu cảm phong phú này một cách dễ dàng. Bản thân tôi có thể diễn nhiều vai khác nhau trong một khoảng thời gian ngắn, nhưng việc thoát khỏi thói quen giữ biểu cảm là rất khó sau một thời gian dài làm như vậy.
"Anh vẫn không tin em ư?"
"Anh chấp nhận rằng em đến từ nơi đó, nhưng anh không thể tin cái lý do của em dùng tiết lộ danh tính."
"Không hổ danh là người từ Phòng Trắng, anh luôn bình tĩnh và thu thập thông tin. Anh có nghĩ rằng em sẽ không gây ra mối đe dọa nào cho anh không, senpai?"
Tôi không trả lời câu hỏi của cô ấy, vì vậy Amasawa mỉm cười và tiếp tục.
"Vậy thì, em đã nói tất cả những gì em muốn nói với anh, vì vậy em xin được phép đi ngay bây giờ, được không, senpai?"
Amasawa quay lại và nói như thể chỉ cần cho tôi biết rằng cô ấy là sinh viên Phòng Trắng là đủ tốt rồi.
"Em đang nghĩ cái gì vậy, Amasawa?"
"Không phải em đã nói như vậy rồi sao? Em chỉ ngưỡng mộ Ayanokouji-senpai rất nhiều."
Cô ấy quay lại phía tôi và vuốt ve má tôi bằng những đầu ngón tay ướt đẫm của cô ấy.
"Vì vậy, anh không được phép bị nghiền nát khi chưa có sự cho phép của em."
Nói xong, cô ấy bỏ ngón tay ra và bắt đầu bỏ đi một cách vu vơ.
Amasawa đang ám chỉ ai khi nói "Bị nghiền nát khi chưa có sự cho phép của em"? Tsukishiro? Học sinh năm nhất nhắm tới 20 triệu điểm? Hoặc nó có thể là ...
"Ayanokouji-senpai, anh không sao chứ? Không có chuyện gì xấu xảy ra, phải không?"
Tôi nói với Nanase, người đang chạy đến với vẻ lo lắng, rằng không có gì phải lo lắng cả. Sau đó, tôi nhìn vào ba lô của mình.
"Tốt hơn là chúng ta nên nhanh chóng tránh cơn mưa này."
Mặc dù có rất nhiều thứ cần phải giải quyết ở đây, nhưng vẫn có những khả năng khác cần giải quyết vào lúc này.
"Chà, chúng ta nên chuẩn bị lều chứ?"
"Ừm," tôi trả lời, nhưng có một điều cuối cùng tôi không nên quên làm.
Đó là, để kiểm tra dấu chân của Amasawa.
"Senpai ...?"
"Nếu không nhanh, cơn mưa này sẽ nhanh chóng rửa sạch dấu chân."
Mặc dù Amasawa vừa mới in dấu chân trên mặt đất khi cô ấy rời đi, nhưng dấu chân đã bắt đầu xấu đi.
"Dấu chân? Có chuyện gì với dấu chân của Amasawa?"
"Khi Komiya và những người khác bị tấn công, có những dấu chân để lại trên hiện trường. Kích thước của những dấu chân đó và dấu chân của Amasawa không quá khác nhau, có vẻ như vậy."
Nói cách khác, giống như Nanase đã nhìn thấy, Amasawa thực sự đã ở nơi đó khi sự việc diễn ra.
"Nếu Amasawa không chỉ tình cờ đến đó, thì cô ấy chắc chắn là người đã đẩy họ xuống."
"Anh không chắc về điều đó. Amasawa là người theo dõi em và Sudou vào thời điểm đó phải không? Nhưng điều đó không thể ngay lập tức chứng minh rằng người đã đẩy họ xuống là Amasawa."
Nanase dường như không hiểu tôi đang nói gì trong giây lát.
"Đó không phải là bằng chứng xác thực, nhưng chắc chắn cũng có thể kết luận rằng cô ấy là thủ phạm, nhỉ?"
"Nếu chúng ta chỉ sử dụng thông tin hiện có để suy luận, thì Amasawa chắc chắn là thủ phạm."
"Đó cũng là những gì em nghĩ, vì em đã phát hiện ra Amasawa lần đó. Tất nhiên, kết luận đó là không thể sai được, phải không?"
"Nhưng em không thấy cô ấy đẩy họ xuống."
"Cái đó ... chà, còn về những gì cô ấy đã nói sau khi xuất hiện thì sao?"
"Thật khó để nói liệu cô ấy có thực sự bộc lộ bản thân hay không. Cô ấy đã bảo rằng 'Điều gì sẽ xảy ra nếu thực sự là tớ đã làm điều đó? Sau đó cậu sẽ làm gì?', Nhưng điều đó không hoàn toàn ngụ ý rằng: 'Tôi là người đã làm điều đó '. "
"Có lẽ cô ấy đã thận trọng khi có thể bị ghi âm lại hoặc một cái gì đó tương tự?"
"Với âm thanh từ cơn mưa lớn này, và tình trạng hiện tại của chúng ta, em có cảm thấy cần phải cảnh giác cao như vậy không?"
Chỉ cần nhìn xung quanh, bạn sẽ đơn giản hiểu rằng việc ghi lại giọng nói của chúng tôi trong tình huống này là điều không thể.
"Dù vậy, điều đó cũng không hẳn. Đặc biệt là biết Ayanokouji-senpai cảnh giác như thế nào, cô ấy nên xem xét việc đặt mức độ cảnh giác cao nhất."
Để giảm rủi ro xuống 0, đây thực sự sẽ là một cách tiếp cận khôn ngoan.
"Với hai học sinh là mục tiêu, nếu cố tình làm họ bị thương đến mức nguy hiểm đến tính mạng của họ, thì nên bỏ chạy ngay lập tức sau khi làm như vậy. Điều gì sẽ xảy ra nếu cố tình đến gần em, Nanase, và có nguy cơ bị phát hiện bởi chính đôi mắt của em? "
Nanase suy nghĩ về điều đó khi cô thu dọn đồ đạc vào ba lô.
"Điều đó ... cô ấy có thể lo lắng về vết thương của Komiya-senpai và những người khác. Em cho rằng nó tương tự như cách một kẻ đốt phá sẽ quay lại hiện trường vụ án."
Chắc chắn, có một câu nói về cách "người đốt phá luôn luôn quay trở lại hiện trường".
Có nhiều ý kiến khác nhau về tâm lý này, nhưng thật rủi ro nếu áp dụng nó trong trường hợp này. Nếu lập luận trên cơ sở rằng Amasawa thực sự là thủ phạm, bạn chỉ đang làm xước bề mặt của vấn đề.
"Không đời nào một học sinh đến từ Phòng Trắng, người được Tsukishiro tuyển dụng đặc biệt, lại mắc phải sai lầm như vậy. Họ không thể không biết làm thế nào để 'cho dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa thì cũng không cần phải mạo hiểm quay lại hiện trường để quan sát '. Thực ra, Amasawa biết rằng cô ấy đã bị em phát hiện lúc đó, Nanase. "
Để không bị mất dấu, tôi tiếp tục lần theo dấu chân sắp biến mất.
"Vậy thì, tại sao cô ấy lại cố tình đuổi theo chúng ta và tiết lộ danh tính thật của mình?"
"Anh nghĩ rằng cô ấy đi tới chỗ chúng ta từ khi cô ấy bị em nhìn thấy, vậy nên cô ấy sẽ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc lộ diện, vì sẽ không thể che giấu được nữa. Nếu chúng ta báo cáo cô ấy cho nhà trường, chúng ta có thể sẽ không thể xác nhận rằng cô ấy là thủ phạm, nhưng nó vẫn có thể gây ra vấn đề cho cô ấy. Thêm vào đó, sẽ rất nguy hiểm nếu Phó Chủ tịch Tsukishiro dính líu đến. Xem xét các hệ quả, việc Amasawa trở lại hiện trường thật là mâu thuẫn."
"Điều đó không thể được giải thích thông qua tính cách liều lĩnh của cô ấy sao?"
"Không thể nào."
Có lẽ Amasawa cố tình để Nanase phát hiện ra mình vì một lý do kỳ quặc nào đó.
Tại thời điểm này, tôi đã có được một gợi ý mới từ việc lần theo dấu vết của dấu chân.
"Không cần phải nói, mỗi một hành động của Amasawa đều có một thứ không thể bỏ qua."
"" Một thứ không thể bỏ qua "?"
Tôi lần theo dấu vết mà Amasawa đã tạo ra, đến lúc này, nó đã sắp bị mưa cuốn trôi hoàn toàn.
"Amasawa rất tự nhiên đến từ phía sau chúng ta, vì vậy nếu chúng ta lần theo dấu vết từ đó--"
Ngay lúc đó, Nanase cũng đã nhận thấy điều kì lạ.
"Đó không phải là một dấu vết khác sao?"
"Mm-hmm."
Dấu chân này có bề ngoài lớn hơn so với dấu chân của Amasawa.
Nhưng vì nó đã bị biến dạng do mưa nên không thể xác định được kích thước chính xác.
"Người này đến gần chúng ta, nhưng ở đây bước chân trở nên mất trật tự. Đó chính xác là nơi nó hội tụ dấu chân của Amasawa. Có vẻ như dấu chân của người bí ẩn này đã quay lại đây."
"Điều đó có nghĩa là ai đó khác đã ở đây trước khi Amasawa đến chỗ chúng ta ..."
Cho dù người đó chỉ là một học sinh, hay một người nào khác có liên quan đến trường học, không thể phân biệt được vào thời điểm này.
"Em có thể giúp anh lấy cây gậy mà Amasawa đang cầm lúc nãy được không?"
Nanase nhặt thanh gỗ mà Amasawa ném xuống đất lên. Thấy vậy, tôi nảy ra một suy đoán.
"Em có nhận thấy điều gì đó không?"
"Những gì em nhận thấy? Em nghĩ rằng nó sẽ gây ra một số thiệt hại đáng kể nếu đánh ai đó bằng thứ này. Ngoài ra còn có ..."
Chạm vào và cảm nhận thanh gỗ trên tay, Nanase cũng nhận ra điều gì đó.
"Em không nghĩ cái này được nhặt một cách ngẫu nhiên từ đâu đó quanh đây."
"Đúng vậy. Để nó hữu dụng như một vũ khí, những phần không cần thiết, như cành cây và lá nhỏ cần được loại bỏ. Hình dạng của nó quá không tự nhiên để có thể là một cành cây rơi bất kỳ."
"Vậy là cô ấy định tấn công Ayanokouji-senpai bằng cái này?"
"Nếu Amasawa muốn tấn công anh, cô ấy sẽ tung ra một cuộc tấn công bất ngờ mà không để lộ bản thân. Tuy nhiên, mặc dù cầm vũ khí, cô ấy không có vẻ như đang có ý định tấn công anh. Không chỉ vậy, cô ấy còn muốn anh để ý sự hiện diện của cô ấy. "
Có một cái gì đó khác có thể được nhìn thấy từ đó.
"Cô ấy thực sự không có ý định tấn công anh ngay từ đầu. Amasawa không phải là người đầu tiên cầm thanh gỗ này, mà thay vào đó là người bí ẩn đã quyết định quay đuôi."
Những dấu chân tiếp cận có tốc độ chậm và ổn định, nhưng sau đó tăng khoảng cách giữa chúng khi quay lại. Chủ nhân của những dấu chân đó có lẽ đã để lại để tránh bị phát hiện, hoặc có thể để trốn thoát.
"Nhưng, tại sao vậy?"
"Theo Amasawa, cô ấy vô cùng ngưỡng mộ anh. Đó có lẽ là lý do tại sao cô ấy bảo vệ anh khi anh sắp bị tấn công từ phía sau. Suy nghĩ về nó theo cách đó cho phép chúng ta phân tích tình huống này sâu hơn."
"Em cảm thấy thật nguy hiểm nếu coi cô ấy là đồng minh ..."
"Tất nhiên. Nhưng, anh không biết chủ nhân của những dấu chân này là ai và tại sao lại nhắm vào anh."
"Có lẽ vậy... có thể là ai đó có liên quan đến phía nhà trường, hoặc là một học sinh?"
"Điều đó cũng có thể. Rốt cuộc, có một khoản tiền thưởng cho việc đuổi học anh."
Tôi đã xem xét khả năng học sinh tạo ra những dấu chân này cũng là người đang nhắm đến số tiền thưởng 20 triệu điểm.
Nó chắc chắn không phải là một trò hề nếu họ chấp nhận rủi ro đó chỉ để đuổi tôi khỏi trường.
"Ah phải rồi!" Nanase thốt lên sau khi nghĩ ra điều gì đó.
"Senpai, chúng ta nên thực hiện tìm kiếm GPS ngay bây giờ! Amasawa rời đi chưa được bao lâu. Ngay cả khi có một học sinh không xác định đang chạy nước rút, họ cũng không thể đi quá xa trong thời tiết xấu như thế này, phải không?"
Thật vậy, nếu chúng tôi thực hiện tìm kiếm GPS ngay bây giờ, chúng tôi có thể thu hẹp các nghi phạm trong nháy mắt, miễn là khu vực xung quanh cho phép GPS phản hồi.
"Ồ, nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu họ làm hỏng đồng hồ của họ giống như những gì Amasawa đã làm ...?"
"Không, họ sẽ không làm điều đó. Nếu đồng hồ của họ bị hỏng, tín hiệu GPS của họ sẽ biến mất. Điều gì sẽ xảy ra nếu tín hiệu GPS biến mất khi anh bắt đầu tìm kiếm là một người khác ngoài Amasawa?"
"... thì người đó sẽ là thủ phạm."
"Đúng. Điều đó có nghĩa là người cố gắng phục kích anh đã đoán trước được điều này và quyết định không phá vỡ đồng hồ của họ."
"Vậy thì chúng ta sẽ sử dụng một lượng điểm cho điều đó nhỉ?"
Chỉ khoảng mười lăm phút kể từ khi Amasawa gặp chúng tôi.
Họ không chỉ phải trốn thoát mà còn phải dùng toàn bộ sức lực để đi đủ xa.
Nếu may mắn, chúng tôi có thể xác định được người đã tạo ra những dấu chân này.
Do đó, nếu tôi làm theo lời đề nghị của Nanase về việc tiến hành tìm kiếm GPS ngay bây giờ ...
"Chúng ta sẽ không sử dụng tìm kiếm GPS."
"Hả? ... tại sao không?"
"Bất kể kẻ thù của chúng ta là người như thế nào, rất có thể họ đã có sẵn các biện pháp đối phó để can thiệp vào việc tìm kiếm GPS từ phía chúng ta, vì thủ thuật này không có gì đặc biệt. Đôi khi, nó thậm chí có thể chỉ ra những người hoàn toàn không liên quan."
Không phải là chúng tôi không được phép điều tra những người không liên quan khác là nghi phạm. Tuy nhiên, với cách Amasawa cố tình để Nanase nhìn thấy, và cách cô ấy xuất hiện đột ngột ở đây - tất cả đều là những tình huống mà bên kia là người thao túng thông tin mà chúng tôi được cung cấp. Trong trường hợp này, sẽ tốt hơn nếu tôi chỉ cần liên tục đề phòng?
"Nhưng em cảm thấy thật lãng phí nếu không sử dụng nó."
"Ít nhất, nếu anh là thủ phạm, anh đã hành động đủ bí mật để không bị nhìn thấu. Nếu tìm kiếm GPS là thứ mà họ quên xem xét, thì chúng ta sẽ không phải sợ người này."
Nanase vẫn còn một chút bối rối, nhưng có vẻ như dù sao thì cô ấy cũng sẽ nghe theo quyết định của tôi.
Trong mọi trường hợp, ngay cả khi tôi muốn sắp xếp những suy nghĩ của mình, tôi không nên làm điều đó trong tình huống này.
Tôi từ bỏ ý định đó, thay vào đó quyết định giúp Nanase dựng lều.
Nói rằng mưa như trút nước sẽ không phải là nói quá.
Nanase và tôi dựng hai túp lều đối mặt với nhau, chuẩn bị một số thứ cần thiết, và cuối cùng là trú qua cơn mưa trong lều của mỗi người.
Tôi cởi chiếc áo sơ mi và quần lót ướt đẫm của mình, dùng một chiếc khăn để lau tóc và những phần còn lại của cơ thể.
Sau đó, tôi thay bộ quần áo dự phòng và kéo khóa cửa lều nhìn ra bên ngoài. Mặc dù vẫn là ban ngày, nhưng mọi thứ vẫn như thể bị màn đêm bao phủ.
Vì mưa sẽ tạt vào lều nếu tôi mở khóa lều lâu hơn, tôi nhanh chóng kéo khóa cửa lều lại và nằm xuống.
Tôi đã biết về quá khứ của Nanase, sau đó được xác nhận rằng Amasawa đến từ Phòng Trắng.
Ngay cả khi đó, màn sương mù bao phủ lấy tôi vẫn chưa được xua tan.
Phần 1:
Cơn mưa lớn vẫn tiếp tục, và một tin nhắn được gửi từ phía nhà trường. Mặc dù hoàn toàn có thể đoán trước, nhưng bài thi của ngày hôm nay đã được thông báo là bị hủy bỏ. Thông báo cũng nói rằng sẽ rất khó để xoay chuyển tình thế nếu việc hoàn thành các chuyển động cơ bản và nhiệm vụ bị trì hoãn, nhưng những phương án bù đắp cũng được cân nhắc để tránh đưa học sinh vào tình huống khó khăn.
Thời tiết sẽ không cải thiện, vì vậy nhà trường không chắc liệu có thể giữ lại một số nội dung của kỳ thi hay không.
Tuy nhiên, bất kể nhà trường làm gì, sự thật là ngày hôm nay kỳ thi đã bị đình chỉ và điều đó sẽ không thay đổi.
Việc này sẽ ảnh hưởng tới tổng điểm, kế hoạch chiến lược do các nhóm đề ra sẽ cần phải thay đổi một lần nữa.
Và đối với tôi, việc này là một điều may mắn, nhờ cơn mưa mang lại.
Tôi sẽ điều chỉnh cho nửa sau của kỳ thi, nơi tôi sẽ nhắm tới những vị trí cao và sẽ nỗ lực hết mình. Mặc dù đã vượt qua một số đội có điểm số thấp và lên kế hoạch thu thập nhiều điểm, nhưng ngày thứ 7 bị đình chỉ sẽ gần như là một ngày nhàn rỗi, vì vậy các nhóm sẽ có thể tận dụng thời gian nghỉ này để lấy lại sức.
Tất nhiên, ngay cả điều này cũng không thể loại bỏ hoàn toàn sự mệt mỏi đã tích tụ trong suốt thời gian qua. Nhưng cơ hội được nghỉ ngơi sẽ tạo ra sự khác biệt lớn.
"... Senp...?"
"Hmm?"
Bên ngoài lều trời đang mưa rất to, nhưng vẫn có thể nghe thấy giọng của ai đó trong đó.
"Sen ... pai?"
Đó là giọng của Nanase, từ phía căn lều đối diện. Tôi kéo khóa cửa lều và quan sát bên ngoài qua lớp lưới.
Mặc dù cơn mưa dày làm cản trở tầm nhìn, nhưng không khó để nhìn thấy căn lều ngay trước mặt.
"Em có chuyện muốn nói với anh một chút. Em có thể qua lều của anh được không?"
Nanase đề xuất điều đó khi cô ấy cũng đang ghé mặt sát vào cửa lều.
Nanase biết rằng một nam và một nữ ở cùng nhau trong một căn lều nhỏ như vậy là không thích hợp.
Cô ấy biết điều đó, và cũng không nên quên.
Mặc dù theo luật thì ngủ chung bị cấm, nhưng ở cùng nhau trong một thời gian ngắn không phải là vấn đề.
Miễn là các học sinh không mất đi lý trí, và không có vấn đề gì về đạo đức.
Ngay cả khi khoảng cách khoảng cách giữa 2 lều chỉ dưới 2 mét, nhưng vẫn sẽ bị ướt nếu phải băng qua giữa cơn mưa xối xả này.
"Được, qua đây."
Thấy tôi trả lời, Nanase gật đầu. Cô ấy lấy chiếc khăn tắm đội lên đầu rồi mở lối vào lều. Tôi cũng nhanh chóng kéo rộng cửa lều.
Ngay lúc đó, Nanase nhảy ra khỏi lều và chạy vào trong chỗ của tôi.
Tất nhiên, cô ấy vẫn bị ướt, nhưng vì việc chạy qua mất chưa tới một giây, nên cũng không tới mức như chuột lột.
"Em xin lỗi, senpai, vì đã làm phiền khoảng thời gian nghỉ ngơi này của anh."
"Không, không sao đâu."
Nanase nên được nghỉ ngơi hơn tôi, cô ấy có lẽ đã hoàn toàn cạn kiệt sức lực.
Hành trình của cô ấy trước khi đến khu vực này, cộng với cuộc chiến khốc liệt đã diễn ra vì hiểu lầm.
Tôi nghĩ Nanase có điều gì đó muốn nói với tôi, nhưng cô ấy đã không mở miệng ngay lập tức. Có vẻ như cô ấy không thể nói bất cứ điều gì.
Trong một lúc, chúng tôi quan sát nhau, nhưng sự im lặng vẫn tiếp tục.
"Em nên cảm thấy xấu hổ chút, nhỉ...?"
Nói vậy, Nanase cúi đầu xin lỗi.
"Ngay lúc đó, em đã thù ghét senpai, và thậm chí còn nói mấy điều quá đáng... Nhưng bây giờ anh vẫn chào đón em với sự thân mật như vậy, điều đó có đang làm phiền anh không...?"
Đến bây giờ Nanase mới muốn đối mặt với cảm giác tội lỗi đó.
"Anh không phiền đâu, và em không cần phải xin lỗi nữa. Ít nhất, em nên hiểu rằng chúng ta không cần thiết phải thù địch với nhau, phải không? "
Mặc dù có một vài khúc mắc, nhưng một kỳ thi đặc biệt đang diễn ra, cho dù ngay bây giờ nó vừa bị hoãn lại trong một thời gian ngắn.
Tinh thần không ổn định có thể ảnh hưởng xấu tới hành động và suy nghĩ cho kỳ thi về sau.
"Vâng..."
Cô ấy đã hiểu. Nanase một lần nữa cúi đầu xin lỗi.
"Và sau đó? Em còn muốn nói gì nữa không, trong cơn mưa nặng hạt thế này? "
"À, vâng."
Như thể nhớ ra điều gì đó, Nanase nói.
"Sự xuất hiện đột ngột của Amasawa cứ lởn vởn trong tâm trí em... Khi em nghĩ đến việc anh đã cố gắng trong kỳ thi như thế nào, em không thể không muốn đuổi cô ấy đi."
Có vẻ như cô ấy không có ý định gì nhiều, chỉ đơn giản là lo lắng cho tôi.
Mặc dù có lẽ cô ấy đã hơi lo lắng quá, nhưng về cái tên vừa được đề cập, tôi đánh giá cao sự cân nhắc của cô ấy.
"Em đã kết luận Amasawa là người đã đẩy Komiya-senpai và những người khác xuống. Em luôn nghĩ rằng cách Amasawa không cho chúng ta thấy con người thật của cô ấy là một cách để che giấu sự thật. Ayanokouji-senpai, anh đã nói rằng không nhất thiết Amasawa là người đã làm điều đó, chuyện đó làm em cảm thấy hơi khó hiểu... "
"Bởi vì ngay bây giờ, sự thật vẫn còn trong bóng tối."
Mặc dù Amasawa đang ở trong một vùng xám rất gần với màu đen, nó vẫn không phải là màu đen hoàn toàn.
"Điều em quan tâm là động cơ của thủ phạm. Dù họ là ai, lý do họ làm điều nguy hiểm như vậy là gì? "
"Có lẽ sẽ không khó như vậy nếu chúng ta giả định câu trả lời trước. Sau đó, hãy giả sử rằng Amasawa không phải là thủ phạm và bắt đầu thảo luận lại. "
Bằng cách liên tục trao đổi ý kiến, đôi khi có thể nhìn thấy những thứ vô hình khác.
Tôi không biết ai đã đẩy Komiya và những người khác xuống. Đánh giá trên thực tế là đã không có phản hồi GPS, rõ ràng việc này đã được lên kế hoạch.
Tiếp theo-
"Điều đó... tuy nhiên, điều đó không có gì lạ...."
Ngay khi cô ấy nói, Nanase cau mày lại, như thể có cái gì đó mà cô ấy không thể hiểu được.
"Có phải sẽ rất lạ nếu Amasawa không liên quan gì đến vụ việc này? Khi đồng hồ của cô ấy tình cờ bị hỏng, Komiya-senpai và những người khác tình cờ bị tấn công, và tình cờ cô ấy lại ở gần đó, và tình cờ em nhìn thấy cô ấy ~. "
"Thật khó để gọi đó là sự trùng hợp nếu coi đó là một số sự việc ngẫu nhiên xếp chồng lên nhau. Có nghĩa là, nếu Amasawa nói về trường hợp của Komiya như thể nó không liên quan gì đến cô ấy, chúng ta có thể bị cuốn theo và kết luận thủ phạm cho vụ việc một cách nhanh chóng. "
Ý tưởng rằng chính ai đó thân cận với Amasawa đã đẩy Komiya và những người khác xuống dần hiện ra.
"Ngay cả khi thủ phạm thực sự không phải là Amasawa, cô ấy phải biết thủ phạm thực sự. Vậy thì khả năng Amasawa là đồng phạm cũng sẽ không xuất hiện sao? "
"Ừ, có lẽ những dấu chân ban nãy thuộc về thủ phạm thực sự."
Nếu bạn cho rằng cô ấy đang hành động để giúp thủ phạm thực sự, điều đó sẽ giải thích cho hành động của Amasawa.
"Nếu họ muốn sử dụng bạo lực, thì phương pháp sẽ không khác nhau nhiều."
Nanase đã dần kết nối được những manh mối này.
"Nhưng..."
Tại thời điểm này... Nói thế nào nhỉ, tôi bắt đầu quan tâm đến một thứ hoàn toàn không liên quan.
"Nhưng...?"
Nanase nhìn tôi, hơi hoang mang, nhưng tôi không dám nói ra.
Tôi nói vậy bởi vì tôi chỉ đơn giản là không thể hiểu được cái "bố cục" này.
(ma pháp môi trường :")
Ngày thứ 7 của kỳ thi sống sót trên đảo hoang. Cho đến bây giờ, Nanase về cơ bản đã đồng hành cùng tôi. Và tôi thậm chí không có thời gian để vệ sinh cơ thể của mình đúng cách.
Tất nhiên, cũng có vài cơ hội để tắm như khi đi qua bãi biển trước đây, tôi có thể thay bộ đồ bơi và rửa sạch cát trên cơ thể sau khi bơi dưới biển.
Tuy nhiên, chỉ mồ hôi từ hôm nay thôi cũng đủ khiến ai đó đau đầu.
Vì là một căn lều nhỏ nên có cái gì đó từ xung quanh Nanase đã lan tỏa ra khắp không gian trong lều, nhưng đó không phải mùi khó chịu. Mặc dù mùi của mồ hôi có thể được che đi bằng cách lau sạch nó, nhưng mùi này là gì?
Tôi muốn hỏi về "thành phần" của nó, nhưng đó có vẻ là điều mà một "senpai biến thái" sẽ làm.
"Không, chút hiểu lầm thôi, em đừng bận tâm."
"Vậy à ~~"
Nanase không tìm hiểu sâu hơn về tuyên bố của tôi, và chỉ gật đầu.
Mặc dù tôi đã có bạn gái, nhưng tôi vẫn là một người mới bắt đầu tìm hiểu về những điều này.
Dù sao, khi nói đến những chuyện như vậy, tôi còn không hiểu nhiều thứ.
Chất chống mồ hôi, chất khử mùi và những thứ tương tự khá rẻ, vì vậy có lẽ cô ấy đã mua những thứ đó. Đó là câu trả lời duy nhất mà tôi có thể nghĩ ra lúc này.
Mặc dù tôi đã tự mình nghĩ về nó, nhưng nó vẫn rất khó giải thích.
Nanase dường như không nghĩ nhiều về điều đó, vì vậy tôi sẽ thay đổi chủ đề thật nhanh chóng.
"Mặc dù anh không thể xác nhận chính xác những gì Amasawa đã làm với Komiya và những người khác, nhưng anh có thể đoán đại khái ai đã đi cùng Amasawa trong suốt kì thi này."
Không hiểu tôi muốn nói gì, Nanase nghiêng đầu. Tôi lấy máy tính bảng ra và cho cô ấy xem.
"Anh chắc chứ? Đó, chẳng phải có thông tin cá nhân của anh ở trên đó sao, Ayanokouji-senpai? Có thực sự ổn không khi cho em xem cái này? "
Thông tin cá nhân, ý là điểm số mà tôi đang có. Điểm và thứ hạng ngoài top 10 đứng đầu và top 10 đội bảng sẽ không được tiết lộ công khai, vì vậy đây là thông tin cá nhân quan trọng.
"Anh nghĩ rằng anh và em đã xây dựng được một mối quan hệ mà chúng ta có thể tin tưởng lẫn nhau, nhưng có vẻ như đó là sai lầm của anh...?"
Tôi nói với cô ấy một cách không nao núng, và cô ấy nhanh chóng nhìn lên.
"Không đâu...! Em vô cùng biết ơn senpai vì anh đã tin tưởng em! "
Cô ấy trả lời có phần ngượng ngùng, có phần vui vẻ và cũng có phần hối lỗi.
Đó là một biểu hiện có chút xấu hổ mà cho đến bây giờ cô ấy vẫn chưa thể thể hiện ra hết.
"Và vì chúng ta đã đi cùng nhau, em hoàn toàn có thể đoán được việc anh có bao nhiêu điểm bằng cách điểm lại những sự kiện trong chuyến đi, phải không?"
Mặc dù cũng có một phần đầu của bài thi mà tôi đi một mình, Nanase có lẽ sẽ cho rằng tôi đã đạt hạng nhất trong bất kì nhiệm vụ nào tôi tham gia, trừ nhiệm vụ "Đố vui" mà cô ấy đã trực tiếp tham gia cùng.
Vì vậy, tôi không quan tâm đến việc hiển thị điểm số của mình cho cô ấy, và bắt đầu giải thích.
"Về vấn đề trước đó, có thể biết ai đang ở cùng Amasawa trong lịch trình hàng ngày của cô ấy–"
Nanase nhanh chóng nhận ra điều gì đó đáng ngờ.
"Huh, điểm của senpai... Anh không phải nên có nhiều điểm hơn sao?"
"Ý em là gì?"
Nanase cố gắng hỏi như vậy, trong khi tính toán trong đầu.
"Đạt được điểm thưởng Early Bird, điểm thưởng đến và điểm sự kiện... Trừ các hình phạt do bỏ lỡ khu vực chỉ định– Và em nghĩ anh đã đạt hạng nhất trong tất cả các nhiệm vụ anh đã tham gia trong khi em đang nghỉ giải lao."
Trí nhớ của cô ấy khá tốt.
Điều này sẽ hữu ích cho cô ấy trong tương lai.
"Em ước lượng điểm của anh đáng lẽ phải là khoảng 88 nhỉ."
"Nhưng bây giờ là 78 điểm, ít hơn 10 điểm. Đây không phải là do một hình phạt.... "
Vậy, bằng cách nào điểm 10 này lại biến mất? Tôi sẽ giải thích nó ngay bây giờ.
"Kỳ thi này, khu vực chỉ định được công bố 4 lần/1 ngày. Đó là từ 7 giờ sáng đến 5 giờ chiều. Anh đã sử dụng tính năng GPS từ 7 giờ sáng vào ngày thứ 6 khi tính năng này bắt đầu khả dụng và sử dụng tổng cộng 10 lần, mỗi giờ một lần, không bao gồm thời gian nghỉ trưa lúc 12 giờ ".
Chúng ta có thể thấy gì khi làm điều này? Nanase vẫn chưa hiểu rõ.
"Tìm kiếm GPS là một công cụ rất tiện lợi để biết tất cả các vị trí của học sinh trên đảo. Tuy nhiên, nếu chỉ sử dụng một lần, em chỉ có thể biết được vị trí hiện tại của họ, tính hữu dụng sẽ không cao. Nhưng nếu em chia một ngày thành 10 quãng thời gian và tìm kiếm liên tục, em có thể thấy nhiều thứ mà trước đây em không hề nhận ra".
Bằng cách kết nối các dấu chấm thành một đường, bạn có thể theo dõi quỹ đạo đường đi của một người trong một ngày. Vì vậy, nếu ai đó sử dụng tìm kiếm 10 lần, họ sẽ có thể nhận thấy rằng tôi và Nanase thường xuyên di chuyển cùng nhau.
"Vậy, đó là mục đích của việc sử dụng điểm của anh. Em hiểu rồi. Thật vậy, giả sử chúng ta có thể biết điểm đến của mọi người mỗi giờ. Trong trường hợp đó, chúng ta có thể tìm ra ai có cùng hành trình với ai ".
"Nhưng vào ngày thứ 6, Senpai có vẻ như không sử dụng máy tính bảng trong một thời gian dài, vậy chẳng phải anh sẽ quên hết đi sao? Thật khó để nhớ mọi thứ với chỉ như vậy, phải không? "
"Tất nhiên là không thể. Ngay việc xác nhận tên và vị trí của từng người cũng đã tốn khá nhiều thời gian rồi ".
Tôi đã mở thư mục ảnh để hiển thị các hình ảnh được lưu ở đó.
"Sau khi sử dụng tìm kiếm GPS, anh đã lưu các ảnh chụp màn hình. Bằng cách đó, anh có thể sử dụng thời gian rảnh của mình để quan sát, và biết những người khác đã làm gì vào ngày hôm đó. "
Không thể gửi tin nhắn hoặc ảnh cho người khác trong suốt kỳ thi. Tuy nhiên, lưu ảnh chụp màn hình là một tính năng tiêu chuẩn của máy tính bảng và chắc chắn có sẵn để sử dụng. Bằng cách liên tục sử dụng bản đồ, phóng to và thu nhỏ, vị trí của mọi người có thể được ghi lại một cách chi tiết.
"So sánh chúng với các thời điểm khác nhau và hành động của tất cả những người khác trong ngày đều được lưu sẵn dưới dạng hình ảnh và có thể xem vào bất kỳ lúc nào".
Trước khi đi ngủ, vào buổi sáng trước khi bắt đầu kỳ thi và giữa giờ nghỉ trưa, trong thời gian giải lao tại các khu vực. Vì khi đó tôi hoàn toàn rảnh nên chỉ cần sử dụng những khoảng thời gian này để xác nhận là đủ.
Vì bản đồ cũng phân bố chi tiết các nhiệm vụ cho thời gian đó, nên ngay từ ngày thứ 6, thông tin về các nhóm, hành động mà mỗi học sinh đã thực hiện, v.v., đều có thể được ghi lại.
"Anh thực sự đã làm điều gì đó như vậy hả? Em hoàn toàn không hề nhận thấy. "
"Anh sẽ không làm điều gì đó khiến một người có khả năng là kẻ thù chú ý. Bởi vì vào ngày thứ 6, anh vẫn chưa biết em là người như thế nào, Nanase. "
Thật là ngu ngốc nếu để cho Nanase, một kẻ thù, biết rằng lúc đó tôi đang sử dụng tìm kiếm GPS. Từ việc xác nhận các vị trí hiện tại đến xác nhận thông tin chi tiết sự kiện, máy tính bảng có tốc độ làm mới tương đối cao, vì vậy nó trông không mất tự nhiên ngay cả khi tôi thao tác trên màn hình. Chỉ cần tiếp tục theo dõi khu vực và sự kiện được chỉ định, đồng thời thực hiện tìm kiếm GPS mỗi giờ, rồi chụp ảnh màn hình.
Nanase trầm trồ khi vuốt ngón tay lướt qua những bức ảnh chụp bản đồ. Mỗi lần cô ấy vuốt, tín hiệu GPS của mỗi học sinh lại thay đổi vị trí.
"Nhưng, với tất cả sự tôn trọng, em có thể hỏi liệu điều này có đáng để trả 10 điểm không? Vì phải mất nhiều thời gian chỉ để phân tích hành trình của một người. Có lẽ sẽ hiệu quả hơn nếu hình ảnh này có thể được chia sẻ với những người khác."
Tác dụng của những tấm ảnh sẽ càng rõ ràng nếu có thể trao đổi chúng cho nhau.
Nhiều người hơn có thể sử dụng tìm kiếm GPS trong khoảng thời gian ngắn hơn, từ đó vẽ được quỹ đạo chi tiết hơn và họ có thể thay nhau kiểm tra, xác nhận hành trình của nhiều đối tượng hơn trong khoảng thời gian trống. Sẽ không có gì ngạc nhiên nếu các lớp khác cũng đang làm như vậy.
"Ngay cả với nhóm một người, giá trị của nó phụ thuộc vào cách em sử dụng. Để nói rằng điều này có giá trị nhiều hơn hay ít hơn 10 điểm sẽ được quyết định trong tương lai. "
"Vậy trong trường hợp đó...?"
"Đúng rồi. Cũng có một kiểu thông tin có thể thu được thông qua việc lặp lại tìm kiếm GPS. "
Ví dụ, năm nhất và năm ba. Có thể thấy những điều hay ho khi bạn sắp xếp thông tin này theo khối.
Đặc biệt là năm thứ 3, các hoạt động đặc biệt của họ càng thể hiện rõ.
"Ví dụ, một phần của các nhóm năm 3 đã hành động kỳ lạ suốt cả ngày. Và nhóm kỳ lạ này phải liên quan đến nhóm của Nagumo cũng như nhóm của Kiriyama. Qua cuộc điều tra đó, anh đã tìm thấy một điều thú vị ".
Bắt đầu từ 7 giờ sáng ngày thứ 6, tôi chỉ nhắm mục tiêu vào nhóm của Nagumo, quan sát sự di chuyển của họ hàng giờ.
"Đầu tiên, lúc 7 giờ sáng, nhóm Nagumo có mặt tại B8."
"Điều đó có nghĩa là khu vực được chỉ định cuối cùng của họ vào ngày thứ 5 là B8?"
"Rất có thể, nhưng nó có thể ở phần cực nam của B8 và B9 nằm ngay dưới đó. Trong mọi trường hợp, khi khởi hành, mỗi người trong nhóm chỉ có tín hiệu GPS riêng của họ. "
Một giờ sau, lúc 8 giờ sáng, nhiều nhóm bắt đầu tập trung xung quanh Nagumo.
Đến 9 giờ sáng, hiện tượng này thậm chí còn rõ ràng hơn, khi các nhóm khác tập trung xung quanh Nagumo một cách rõ ràng.
Từ đây, nhóm lớn bắt đầu cùng nhau di chuyển.
Quan sát lúc 10 giờ và 11 giờ sáng, thời điểm trước bữa trưa, cho thấy một điều khác biệt.
"Nhiều nhóm tụ tập và di chuyển cùng nhau... Nó gần giống như một một đàn cá vậy".
"Hiệu quả tổng thể của việc này là không cần phải quan tâm nhiều đến những vấn đề về tai nạn hay lương thực, nhưng nếu em nhìn vào những thứ nhỏ hơn, em sẽ thấy điều gì đó hoàn toàn khác".
Nghe vậy, Nanase gật đầu hai cái. Sau đó, tôi hiển thị bản đồ cho đến 3 giờ chiều.
"Họ đang cố gắng độc quyền chiếm lấy nhiệm vụ này?"
"Trong trường hợp đó, bất kể sự kiện là gì, miễn là các tổ đội được tổ chức phù hợp, Nagumo có thể dễ dàng giành được vị trí thứ nhất."
Nó không phức tạp, đó là một chiến lược đơn giản nhưng cũng rất hiệu quả.
"Nhưng, trong trường hợp đó, chẳng phải không có nhóm nào khác ngoài nhóm của Nagumo sẽ ghi được điểm sao? Tất cả các nhóm đó cũng không thể có cùng một bảng chuyển động cơ bản. Hợp tác với nhau để cho phép một nhóm cụ thể giành chiến thắng... Mặc dù đây là ý tưởng mà mọi người đều đã có thể nghĩ đến trước đây, nhưng thực tế là không thể thực hiện được."
Trong các nhóm khác, họ cũng phải nhắm đến khu vực chỉ định của riêng họ.
Và nếu họ trao phần thưởng nhiệm vụ cho nhóm của Nagumo, họ sẽ không thể giành được điểm cao trong kỳ thi.
"Ừm. Chiến lược này hoạt động vì nó bỏ qua tiền đề chung của kỳ thi đảo hoang. Ban đầu, tại sao chúng ta không thể làm việc với nhau để làm cho một nhóm nhất định giành chiến thắng? "
"Đó là bởi vì nó liên quan đến điểm lớp cũng như việc bị đuổi học."
Tôi cho Nanase xem các thành viên của các nhóm đã tập hợp xung quanh Nagumo.
"Cái này... nhóm phục vụ toàn là các senpai ở các lớp thấp hơn..."
"Không có một học sinh Lớp A nào trong các nhóm đó."
"Sự khác biệt về điểm số ở các lớp năm 3 thật sự là tuyệt vọng."
"Nói cách khác, cho dù Hạng B hay D có thua, điều đó sẽ không ảnh hưởng đến cuộc chiến tổng thể trong năm thứ ba."
Năm nhất và năm 2, các học sinh vẫn chưa đến giai đoạn bỏ cuộc trong các trận chiến giữa các lớp. Bởi vì tất cả đều cạnh tranh với nhau để đạt được Lớp A, đồng thời cũng tin tưởng rằng không nên để rơi xuống các lớp thấp hơn.
"Nhưng chỉ có năm thứ 3 có thể bỏ qua khuôn khổ đó, và có 4 lớp làm việc cùng nhau."
"Ưu điểm của chiến lược này là những nhóm đội bảng có thể làm bất cứ thứ gì tùy thích trong kỳ thi. Bất kể điểm số như thế nào, ngay cả khi họ chỉ được 1 điểm, tư cách là một trong những lớp hạng dưới của họ sẽ không thay đổi. Họ sẽ chỉ mất điểm lớp hoặc có người bị đuổi học. "
"Nếu họ quyết định hoàn toàn ủng hộ một nhóm cụ thể, thì nhóm sẽ có số điểm phải gần bằng 0. Mặc dù có nhiều nhóm năm 3 đang nằm trong top cuối, nhưng họ vẫn có 20-30 điểm cho mỗi nhóm."
Tất nhiên, nếu họ bỏ qua các khu vực chỉ định và tất cả các nhiệm vụ của kỳ thi, họ sẽ không nhận được bất kỳ điểm nào.
Theo Nanase, không ngạc nhiên nếu họ bị phạt cho đến khi gần 0 điểm.
Tôi không trả lời, thúc giục Nanase suy nghĩ, và cô ấy dần dần nhận ra.
Để giúp cô ấy, tôi đã thêm một vài nhận xét.
"Một khi chiến lược bị phát giác, hiệu quả của nó sẽ giảm đi. Làm thế nào họ có thể giữ cho chiến lược này không bị phát hiện? "
"Nếu có 2-3 nhóm bị 0 điểm, rõ ràng là họ đã làm một việc nào đó khác và điều này sẽ bị các năm khác nghi ngờ. Vì vậy, để không bị chú ý, họ sẽ được phép lấy một số điểm... "
Cô ấy dường như đã tìm ra được lời giải thích hợp lý, và nhìn tôi sau khi nói vậy.
Đúng vậy, chính vì điều đó sẽ khiến cho kế hoạch của Nagumo bị công khai. Nó giống như cách một số nhóm ngang nhiên khoe điểm 0 của họ, tuyên bố rằng họ đang chơi khăm.
"Có rất nhiều người ủng hộ Nagumo, nhưng mỗi nhóm có ít nhất 1 người sẽ di chuyển tới khu vực chỉ định."
"Điều này là để tránh bị cộng dồn hình phạt."
Bằng cách này, số điểm tối thiểu của các nhóm này cũng sẽ dần dần được tích lũy.
"Các thành viên của nhóm Nagumo sẽ giúp anh ta giành vị trí số 1, còn lại sẽ là cuộc cạnh tranh giữa những nhóm nhỏ hơn trong tập đoàn của anh ta. Chỉ cần vị trí thứ nhất được đảm bảo, ai chiếm vị trí thứ 2 và thứ 3 đều không quan trọng. Vì vậy, ngay cả trong trường hợp xếp hạng thấp, điểm số và vị trí vẫn sẽ thay đổi. Sau đó, họ có thể giả vờ rằng họ đang đối mặt với kỳ thi đặc biệt này một cách nghiêm túc ".
Không thể nhận ra chiến lược này nếu không tiến hành tìm kiếm bằng GPS.
Ngay cả khi tôi đã cảm thấy có gì bất thường trước đó, thì đó chỉ là nghi ngờ.
"Nhưng họ có muốn để Chủ tịch Hội học sinh chiến thắng không, ngay cả khi chấp nhận đối mặt với nguy cơ có thể bị đuổi học? Mặc dù họ không được vào Lớp A, họ cũng muốn tránh bị đuổi học mà. "
"Có thể có những trường hợp ngoại lệ trong số đó. Nhưng đó là những gì em nghĩ. Đằng sau chiến lược lố bịch này, Nagumo lẽ ra cũng nên chuẩn bị một biện pháp dự phòng cho mình ".
"Một biện pháp dự phòng cho anh ta?"
"Học sinh từ Lớp 3-B trở xuống không thể tốt nghiệp Lớp A nếu họ chỉ liên tục làm các bài kiểm tra đặc biệt. Nhưng hoàn toàn có thể được thăng lên Lớp A nếu chọn hỗ trợ Nagumo. "
"Nếu đó là cách duy nhất, có lẽ mọi người sẽ chọn nghe theo..."
Trên thực tế, nếu có sự lựa chọn giữa tốt nghiệp từ Lớp B trở xuống hay tốt nghiệp từ Lớp A, thì không có gì ngạc nhiên khi hầu hết mọi người sẽ sẵn sàng tham gia.
"Nó thực sự khó hiểu. Trường tổ chức kỳ thi hay là chủ tịch hội học sinh vậy...? "
"Thực ra thì thắc mắc của em là hợp lý. Bởi vì Nagumo dành ra cả năm của mình trên cương vị Hội trưởng Hội học sinh, anh ta không phải là người tuân theo các quy tắc, anh ta là người tạo ra những luật lệ và điều khiển chúng."
Người có thể tạo ra tình huống như vậy thực sự không thể bị đánh giá thấp. Khi đọc lịch sử của Trường Trung học Nuôi dưỡng Nâng cao, không quá khi nói rằng anh ta là người đầu tiên và cũng là người cuối cùng hiện hữu trong một trạng thái như vậy.
Tất nhiên, năm 2 chúng tôi không để Nagumo làm bất cứ điều gì anh ta muốn.
Vào ngày thứ năm của kỳ kiểm tra đặc biệt, tôi đã đưa ra một đề xuất với Ryuuen và Sakayanagi. Tất cả học sinh năm 2 sẽ làm việc cùng nhau một "phần" trong một kế hoạch cụ thể. Tóm lại, điều này có bản chất tương tự như chiến lược mà Nagumo đã áp dụng. Tuy nhiên, nó không tập trung như Nagumo, nơi chỉ một nhóm cụ thể giành chiến thắng. Vì các năm 2 đang cạnh tranh với nhau, nên không có cách nào để thống nhất trong một cuộc chiến gắn với điểm lớp. Chúng tôi đặt điều kiện là sẽ hợp tác với nhau trong các lĩnh vực khác ngoài việc ghi điểm trong kỳ thi. Sakayanagi và Ryuuen có một nhóm vài học sinh khiến họ cảm thấy bất an. Cả hai bên đã đạt được thỏa thuận thông qua đàm phán dưới hình thức hỗ trợ lẫn nhau. Ví dụ: nhóm Sudo của Lớp 2-D được sử dụng để giúp tăng số lượng thành viên, giúp tăng số học sinh tối đa từ nhóm Lớp 2-A.
Mặc dù chúng tôi có mối quan hệ bất hòa với nhau, nhưng chúng tôi không ngần ngại làm việc cùng nhau miễn là đôi bên đều có lợi.
Tất nhiên, tôi không nghĩ rằng nó sẽ diễn ra tốt đẹp như vậy nếu đó là năm đầu tiên.
Chính vì tất cả đã tích lũy được một năm rưỡi kinh nghiệm nên chiến lược này mới có thể thực hiện được.
"Em hiểu rồi. Vậy ý của anh là đối với anh, senpai, chi ra 10 điểm cho từng này thông tin này không phải là một rủi ro lớn nhỉ? "
"Anh cũng không từ bỏ mục tiêu hướng tới vị trí top cao của mình. May mắn là Kouenji vẫn đang gặp khó khăn. Điều anh muốn là nguồn lực để hỗ trợ những người bạn đồng hành của mình mọi lúc ".
"Kouenji-senpai thực sự rất mạnh mẽ, anh ấy tự mình vượt qua cả nhóm của Chủ tịch Hội học sinh Nagumo."
Kouenji quả thật rất ấn tượng. Nhưng điều đó hơi khác so với sự thật. Nhóm của Kouenji và Nagumo đang chiến đấu với nhau. Bất cứ khi nào nhóm xếp hạng cao nhất được tiết lộ, mọi người đều nghĩ thế này: "Đó là trận chiến giữa một người và toàn bộ nhóm Nagumo". Nhưng trên thực tế, đó là trận chiến giữa cả tập đoàn của Nagumo và phong cách chiến đấu của Kouenji.
Sau khi kết thúc 12 ngày khi thứ hạng vẫn còn được công khai, Nagumo sẽ duy trì trạng thái này, và chạy nước rút trong 2 ngày cuối cùng, khi mà thứ hạng sẽ bị ẩn đi .
Kết quả duy nhất là Nagumo sẽ thắng, sau khi Kouenji đã kiệt sức.
Chiến lược sử dụng một nhóm với nhiều người hơn để tối ưu hóa điểm kiếm được trong các nhiệm vụ sẽ không thua. Nếu Nagumo đấu với Kouenji, điều đó sẽ giúp tôi có cơ hội giành chiến thắng.
"Đầu tiên chúng ta hãy sử dụng thông tin này làm cơ sở để điều tra xem Amasawa đã thực hiện những chuyển động nào trong ngày thứ 6".
Từ tuyên bố này, Nanase cũng hiểu rằng việc sử dụng 10 điểm này sẽ có giá trị hơn nữa.
"Có vẻ như Amasawa không có ở khu vực được chỉ định vào buổi sáng."
Thông thường, không có gì đặc biệt khi qua đêm trong cùng một khu vực chỉ định với chúng tôi, những người ở cùng một bảng di chuyển.
Nhưng vẫn có tín hiệu GPS ở 2 khu vực bên dưới chúng tôi.
Có thể là sau khi qua đêm một mình, không có dấu hiệu trùng lặp với GPS khác.
"Đây là vị trí lúc 8 giờ sáng, một giờ sau khi thông báo về khu vực được chỉ định."
"Mục tiêu của chúng ta là B6."
"Ah. Có vẻ như Amasawa đến B6 bằng một con đường khác ".
Để xem Amasawa đi được quãng đường bao xa trong 1 giờ đó,..!! Chà, đó là một vận tốc di chuyển rất nhanh.
Tốc độ đó nhanh hơn nhiều tốc độ đi bộ của người bình thường, hay cô ấy đã sử dụng một tuyến đường hiệu quả nhất?
Trong mọi trường hợp, cô ấy trông không giống như một cô gái đi bộ một mình trong rừng.
Xác nhận với hình ảnh bản đồ của giờ tiếp theo, Amasawa đến C6, bên phải khu vực được chỉ định.
Có vẻ trong thời gian rảnh rỗi, cô ấy đã đi tham gia vào nhiệm vụ được tổ chức ở khu vực bên cạnh.
"Điều đó thật tuyệt vời, em có thể thấy rõ chuyển động của mọi người trên bản đồ này".
Ít nhất, cô ấy đã làm bài kiểm tra giống như tất cả các học sinh khác, cho đến sáng ngày thứ sáu.
Và sau đó từ ảnh chụp màn hình thứ 3 đến ảnh chụp màn hình thứ 7, nếu chúng tôi chỉ dõi theo Amasawa.
Cô ấy không làm bất cứ điều gì đặc biệt, đuổi theo khu vực chỉ định, tham gia vào 3 nhiệm vụ. Về việc cô ấy có thắng hay không, có thể thấy kết quả từ máy tính bảng của Nanase, vì vậy tốt hay xấu cũng không quan trọng.
"Ít nhất là 5 giờ chiều vào ngày thứ 6, Amasawa không đến gần chúng ta và không có dấu hiệu gì đáng ngờ."
"Thật không may, có vẻ chúng ta không thu được thông tin gì về người đi cùng Amasawa."
"Không, thế là đủ. Ít nhất thì bằng cách nào đó, cô ấy dường như đang đối mặt với kỳ thi đặc biệt một cách nghiêm túc, và không khai thác bất kỳ sơ hở nào. "
Ngoài thời gian kỳ thi đặc biệt diễn ra vào ban ngày, hẳn là có một số hành động được thực hiện trong thời gian từ tối đến sáng sớm hôm sau. Tìm kiếm GPS trong thời gian đó cũng có thể thực hiện được, nhưng điều đó sẽ lãng phí điểm.
Sau đó, chúng tôi nhận được thông báo bổ sung từ nhà trường về những phương án đền bù do kỳ thi đặc biệt hôm nay bị đình chỉ.
[Do thời tiết xấu, phần thưởng đến vào ngày thứ bảy, cũng như các sự kiện, chỉ hoàn thành khoảng một phần tư, và do đó, phần thưởng đến, phần thưởng Early Bird và phần thưởng sự kiện vào ngày cuối cùng sẽ gấp đôi. Dự báo cho biết thời tiết sẽ trở lại bình thường vào sáng mai.]
Nhưng vào ngày cuối cùng, như ngày đầu tiên, kỳ thi chỉ diễn ra trong 3/4 ngày.
Theo nghĩa đó, đây có phải là cách phù hợp để phân bổ thời gian bù điểm không?
"Đây có thể là một yếu tố cho cơ hội lật ngược thế cờ."
Nếu số điểm tăng gấp đôi vào ngày cuối cùng, đây sẽ được coi là ngày xác định người chiến thắng đối với hầu hết mọi người bởi tính đột biến của nó.
"Thông báo đưa tin nhân đôi điểm thưởng vào ngày cuối từ sớm là rất chính xác. Điều này cho phép chúng ta hoạch định lại chiến lược cho nửa sau của kỳ thi ".
Vì hôm nay là ngày nghỉ ngơi hoàn toàn, kế hoạch phân bổ thể lực sẽ được triển khai từ ngày mai, có nhóm sẽ tính đến chuyện chạy nước rút vào ngày cuối cùng. Sẽ không ngạc nhiên nếu ai đó tận dụng khoảng thời gian trùng lại này và tăng tốc độ của họ từ ngày thứ 8 trở đi. Tuy nhiên đối với tôi, đây không phải là một sự phát triển đáng hoan nghênh, bao gồm cả thời tiết xấu hôm nay.
Tôi nhìn chằm chằm vào máy tính bảng một lúc và nhận thấy rằng Nanase, đã ít nói đi, đang hơi gật gù, mắt nhắm mắt mở. Đó có thể là do ý thức của cô ấy đang mờ đi.
"Mặc dù bây giờ vẫn là ban ngày, không phải tốt hơn là đi ngủ một chút sao?"
Sau khi buộc cô ấy đi lên ngọn núi đó vào buổi sáng, và sa vào cuộc chiến với tôi, sức lực của Nanase đã cạn kiệt.
Cô ấy đã vượt quá giới hạn của mình hai hoặc ba lần. Cảm giác mệt mỏi đang ập đến với cô ấy.
"Ồ... em xin lỗi, senpai."
Mặc dù cô ấy đã cố gắng giữ thẳng tư thế của mình, nhưng cơn buồn ngủ không phải là thứ có thể xua đuổi dễ dàng như vậy.
Sẽ không tốt nếu để cơ thể cô ấy chịu đựng thêm.
"Có lẽ, em sẽ... quay trở lại lều của mình."
Bạn là người hiểu rõ nhất tình trạng cơ thể của mình.
Trong tình trạng không thể tập trung được nữa, thì không việc gì phải tiếp tục ở lại đây.
"Vậy thì tốt hơn."
Hơn nữa, do cơn mưa, sẽ không thể tự do đi lại.
Trong trường hợp đó, dù chỉ là một giây, bạn cũng cần để cơ thể được nghỉ ngơi.
Phải nói rằng, cái lều không được thoải mái và vì vậy nó là một nơi khó ở.
Nanase quay lại và chuẩn bị rời khỏi lều, cô ấy nhìn lại nói.
"Khi mưa tạnh, em sẽ đi theo Amasawa, vì em biết cô ấy là học sinh trong Phòng Trắng, vì vậy em quan tâm đến hành động của cô ấy."
Thật vậy, ngay cả khi Amasawa đã theo sau tôi suốt thời gian qua, tôi vẫn không thể nhận thấy gì cả.
Vì họ ở cùng một nhóm, Amasawa không thể làm khó Nanase.
"Thực tế là Amasawa, với tư cách là một học sinh của phòng trắng, có thể vượt qua tất cả các bài kiểm tra trong cái độ tuổi này mà không gặp bất kỳ vấn đề gì. Nói tóm lại, cô ấy có thể coi là một thế lực. Đừng đánh giá thấp cô ấy dựa trên các yếu tố như giới tính hay độ tuổi. "
"Em không quá chắc chắn về các chi tiết cụ thể, nhưng cô ấy hẳn phải là một đối thủ cực kỳ mạnh mẽ."
Chỉ riêng sức chiến đấu của cô ấy có thể coi là vượt qua Sudo và Ryuuen. Mặc dù họ có lợi thế về sức mạnh cổ tay nhưng còn kỹ thuật và cách di chuyển, Amasawa sẽ vượt lên hẳn. Đối mặt với cô ấy giống như bị treo ngược trên một bãi biển đầy sỏi đá, không có cơ hội chiến thắng.
"Và em vẫn có Housen trong nhóm."
"Về sức mạnh, cậu ấy cũng không phải là người mà em có thể kiểm soát."
Nanase gật đầu, nhưng đối với cô ấy, không chỉ sức mạnh nắm đấm của cậu ta mới nguy hiểm.
Đúng hơn, Housen không phải là một đối thủ hành động chỉ dựa vào sức mạnh.
"Anh nghĩ rằng Housen không hề giống một học sinh của Phòng Trắng, nhưng toàn bộ sự việc của Amasawa đã khiến anh không hoàn toàn chắc chắn về điều đó nữa. Dù sao, việc kiếm điểm của anh chỉ là thứ yếu. Em cần phải tự bảo vệ mình trước đã ".
Việc buộc tôi phải thôi học không phải là mục tiêu chính của cậu ta. Bây giờ một ý tưởng như vậy đã trở nên khả thi.
"Em không sợ bị đuổi học. Em sẽ làm bất cứ điều gì nếu đó là để bảo vệ Ayanokouji-senpai."
Tôi định cho cô ấy lời khuyên, nhưng Nanase nhanh chóng từ chối.
"Vậy thì anh sẽ thay đổi câu nói đó một chút. Nanase, những hành động bất cẩn của em có thể mang lại tổn hại không ngờ cho anh. Vì vậy hãy tránh những hành động hợp tác mạo hiểm "
Tôi nói với Nanase rằng tôi không lo lắng về Nanase mà về tôi trong tương lai.
Bằng cách đó, biểu cảm dũng cảm của Nanase trở nên mềm mại như một chú cún con.
"Điều đó... Em sẽ không làm điều gì như vậy. Em không thể gây rắc rối cho anh nữa, Ayanokouji-senpai. "
"Em hiểu rồi chứ? Vậy thì hãy hành động một cách thận trọng, được không? "
"Em hiểu rồi,..em sẽ nghe theo lời khuyên của anh."
Nói với Nanase điều này, cô ấy sẽ không làm bất kỳ hành động kỳ lạ nào.
Có lẽ cô ấy cũng sẽ không thực hiện một hành động có thể coi là đáng xấu hổ.
Sau khi Nanase trở về lều của mình, tôi lại nhìn xuống máy tính bảng của mình.
Xác nhận điểm của các nhóm xếp hạng cao nhất, cũng như các nhóm xếp hạng cuối cùng.
Và sau đó tổng hợp lại tình hình hiện tại theo điểm số.
Bảng xếp hạng 10 nhóm đứng đầu
1: Nhóm Kouenji năm 2 168 điểm
2: Nhóm Nagumo năm 3 166 điểm
3: Nhóm Kiriyama năm 3 150 điểm
4: Nhóm Mizoe năm 3 133 điểm
4: Nhóm Orai năm 3 133 điểm
6: Nhóm Ryuuen năm 2 128 điểm
7: Nhóm Sakayanagi năm 2 127 điểm
8: Nhóm Takahashi năm thứ nhất 115 điểm
9: Nhóm Kanzaki năm 2 104 điểm
10: Nhóm Kuronaga năm 3 101 điểm
Lúc này tôi đang đứng ở vị trí thứ 49 với 78 điểm. Chênh lệch với Kouenji đứng thứ nhất là 90 điểm.
Mặc dù có vẻ như không có cách nào để đảo ngược sự khác biệt về điểm số giữa chúng tôi, nếu tôi giành được điểm thưởng Early Bird cho vị trí đến đầu tiên cùng với 1 điểm thưởng tới... Bởi vì có 4 lần thay đổi khu vực một ngày, tôi sẽ bắt kịp được nếu tôi đứng nhất trong 9 lần liên tiếp. Tất nhiên, điều này chỉ có thể xảy ra nếu không xảy ra tranh chấp với các nhóm đối thủ.
Nếu Kouenji không giảm tốc độ và tiếp tục ghi thêm điểm với tốc độ hiện tại, điểm số cuối cùng của cậu ta sẽ là khoảng 350 điểm. Nếu tôi muốn bắt kịp, tôi sẽ phải kiếm được khoảng 40 điểm một ngày.
Nếu là những nhóm khác, họ chắc chắn sẽ nghĩ "không thể" và bỏ cuộc. Nhưng ngay cả Kouenji - người khác biệt với phần còn lại, có lẽ cũng sẽ giảm tốc độ trong nửa sau của kỳ thi.
"Vị trí thứ 10 với 101 điểm à?"
Khi tất cả các quy tắc của kỳ thi Đảo hoang đã được giải thích, tôi đã mong đợi rằng ở thời điểm này, lẽ ra điểm tổng thể của tất cả các nhóm phải cao hơn. Điểm số của 10 nhóm dẫn đầu, bao gồm điểm hiện tại của tôi là 78, xếp thứ 49, tạo ấn tượng về sự trì trệ trong suốt thời gian đầu và giữa của kỳ thi. Nó đạt đến đỉnh điểm vào ngày thứ 2-3 và khi sự mệt mỏi bắt đầu xảy ra, điểm số bị bỏ lỡ, hình phạt cộng dồn và những người không tham gia nhiệm vụ tăng lên khi họ tập trung vào các khu vực chỉ định của họ.
Tuy nhiên, khi các nhóm dần dần bắt đầu hợp nhất, tổng số nhóm nhỏ giảm dần. Điều này cũng không nên quên.
Một sự cải thiện lớn về điểm số của tôi trong nửa sau của kỳ thi là cần thiết để đưa tôi vào bảng xếp hạng cao nhất.
Và bây giờ, việc lọt vào vị trí trong top 10 trở nên quan trọng hơn.
Vì điều này, tôi đã không thúc ép bản thân trong phần đầu của kỳ thi và chỉ lặng lẽ theo dõi.
Tôi sẽ bắt đầu gắng sức từ ngày mai, ngày thứ 8. Bài thi ngày thứ 7 hôm nay đã bị tạm dừng do mưa lớn, và tôi dự đoán điểm sẽ tăng đột biến vào ngày 8 và 9. Song song với đó, sẽ xuất hiện một số nhóm chọn đi theo hướng tiết kiệm thể lực và đặt mục tiêu vào điểm số x2 trong ngày cuối cùng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Vip